Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 122: Bão đổ bộ

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:58:38
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Xảo gần như tin mắt .

Bọn họ thực sự… túc trực bên cạnh bà suốt một đêm.

Hốc mắt Lâm Xảo cay xè, suýt nữa rơi lệ, giọng run run khẽ hỏi:

“Các con… là các con cứu ?”

 

Đêm hôm qua, Lâm Xảo thật sự nghĩ rằng sẽ chết.

Bà thậm chí còn như thấy t.h.i t.h.ể của chính .

Một cảm giác kỳ lạ, tựa như ảo giác khi lìa đời.

Bà chỉ ngây dại bản như thế, cho đến khi… ý thức tan biến.

, việc bà vẫn còn sống thật sự là một điều kỳ diệu.

 

Kiều Hòa nhẹ giọng :

“Bà ơi, bà sẽ dần khỏe thôi.”

 

cứu ông bác sỹ một , vị bác sỹ nhất định sẽ tiếp tục giúp Kiều Hòa chữa bệnh cho Lâm Xảo.

Dù ung thư vô cùng khó trị, nhưng chỉ cần kiểm soát , Lâm Xảo vẫn thể tiếp tục sống.

Kiều Hòa cũng rõ bản nghĩ gì, chỉ cảm thấy Lâm Xảo tuyệt đối thể chết.

Nếu , cô sẽ bỏ lỡ bao điều.

 

Lâm Xảo khẽ thở dài:

“Cảm ơn các con… hai đứa thật là những đứa trẻ ngoan…”

 

Dòng lệ nóng hổi chảy xuống gò má của bà.

Cả đời , bà quá nhiều, từng nghĩ rằng tuổi trẻ rơi hết nước mắt.

Không ngờ lúc vẫn thể , hơn nữa vì cảm động…

Không vì đau khổ buồn thương.

 

Kiều Hòa mỉm , lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau nước mắt cho bà:

“Được bà, đừng nữa.

Con, Kiều Hòa sẽ bỏ rơi bà , bà cứ yên tâm dưỡng bệnh, dưỡng cho khỏe.”

 

Lâm Xảo gật đầu liên tục:

“Được… !”

 

Bà nhất định nhanh khỏe , ít nhất cũng liên lụy đến Kiều Hòa.

 

Lúc , ngoài cửa sổ mưa lớn trút xuống càng lúc càng dữ dội.

Trên mạng cũng náo loạn, đủ loại thuyết tận thế thiên tai lan tràn.

Nhiều cảm thấy thời tiết cực đoan gần đây thật bất thường, từ đó suy đoán hàng loạt thuyết âm mưu.

Họ cho rằng thế giới bắt đầu kế hoạch “thanh lọc nhân loại”, nên mới liên tục nhiều hiện tượng thiên tai.

 

Trước là nắng nóng địa ngục, giờ đến mưa lớn và bão.

Nếu cứ thế tiếp diễn, e rằng sẽ còn bao thiên tai khác ập xuống…

Đến lúc , nhân loại về ?

 

Kiều Hòa chỉ liếc lướt qua, tiếp.

Cô đang suy tính bão sẽ đến lúc nào.

Nếu nhớ nhầm, kiếp là ba ngày mưa to liên tục bão mới đổ bộ.

Sau đó mở đầu cho một đợt tàn phá mới.

 

Cơn bão đó vô cùng khủng khiếp, mang theo mưa xối xả.

Không chỉ một cơn bão lớn, hàng chục cơn bão khắp thế giới sẽ cùng lúc ập đến từ nhiều hướng.

Đến khi , đừng ngoài, ngay cả trốn trong nhà cũng khó mà an .

Đặc biệt là những công trình kém chất lượng, những căn nhà cũ nát.

Sau khi mưa bão tàn phá, các tòa cao ốc hàng chục tầng đổ sập cũng gì lạ.

 

Kiếp , Kiều Hòa từng thấy ít chôn vùi các tòa nhà “đậu hũ” .

Chạy kịp, thậm chí chẳng thể bò .

 

Biệt thự của Kiều Hòa sợ gió bão, nhưng địa thế thấp, sợ nhất là ngập lụt.

Vì thế cô sớm chuẩn thứ.

 

Chỉ là Kiều Tư, Kiều Phi và Kiều Cận…

Hiện giờ .

 

Kiều Hòa khẽ rũ mi mắt.

Bão sắp đổ bộ, liệu bọn nhóc bình an sống sót?

rõ, hiện giờ chẳng chút manh mối nào, chỉ thể tiếp tục chờ đợi.

Sau đó tìm thêm thông tin, hoặc từ hệ thống nhận tin tức về các nhóc con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-122-bao-do-bo.html.]

 

Dù lo lắng, Kiều Hòa cũng hiểu lo lắng chẳng ích gì.

Giờ tìm Kiều Bộ và Kiều Hoa, lòng cô nhẹ nhõm hơn nhiều.

Ánh mắt tối , cô thầm nhủ:

Nhất định tận mắt thấy Kiều Viên trong mạt thế chật vật, thê thảm, chịu hậu quả xứng đáng.

 

Và dường như quả báo của Kiều Viên bắt đầu.

gia đình đưa bệnh viện, nhưng vì chậm trễ điều trị nên vết thương mưng mủ, viêm nặng.

Sốt cao hạ, những vết sẹo sẽ bao giờ mờ

 

Trong những vết sẹo , mấy vết tay và chân, mỗi khi hè đến đều sẽ lộ , vô cùng xí.

Kiều Viên giờ vẫn điều đó, nếu , chắc chắn cô sẽ phát điên gào thét...

Kiều Viên yêu nhất là vẻ bề ngoài, cô ghét nhất là cơ thể chút dấu tích nào.

Ngày thường, chỉ một vết xước nhỏ cô cũng chịu nổi, đừng là sẹo lớn thế .

 

Trước đây khi gãy chân, bắp chân cô để một vết sẹo xí như con rết.

Mỗi thấy, cô căm hận Kiều Hòa, hận đến nghiến răng,  Kiều Hòa c.h.ế.t ngay.

Chỉ cần trông thấy vết sẹo đó là cô tức đến sôi máu.

 

Khi Kiều Viên còn đang khổ sở chờ giường bệnh trong bệnh viện.

Bên , Kiều Hòa đang ở căn nhà cổ nấu mì gà nóng.

Tất nhiên là Bạc Thời Vụ nấu.

Cô và mấy nhóc con chờ mong bên cạnh, Lâm Xảo nghỉ giường.

 

Tô mì nóng hổi nấu thanh đạm nhưng đủ chất dinh dưỡng, thấy ngon.

Nước dùng gà mái hầm kỹ, thêm sợi mì dai mềm, rau xanh mướt, và cả trứng ốp la lòng đào vàng óng.

Mẹ con nhà gà kết hợp, tạo thành một tô mì ngon lành.

 

Kiều Hòa mê đắm trong hương thơm .

Chưa kịp mang , cô nuốt nước miếng liên hồi.

Với tay nghề của , cô thể nấu món mì bổ dưỡng, ngon lành đến thế.

Chỉ Bạc Thời Vụ, chỉ “cao thủ năng” mới thể xem công thức một , món mì gà mái hầm ngon tuyệt như .

 

Không bao lâu, Bạc Thời Vụ múc mì , một tô đưa cho Kiều Hòa, một tô đặt lên tủ đầu giường cạnh Lâm Xảo.

Lâm Xảo ngửi mùi, vốn đói mà bụng réo ầm ĩ.

Không vì quá thơm , mà cơn thèm ăn bỗng trỗi dậy.

Dù cơ thể còn khó chịu, bà vẫn ăn mì, ăn ngon miệng.

 

Sau đó, Bạc Thời Vụ còn chuẩn ức gà luộc và cá khô cho mấy bé mèo con.

Mấy nhóc ăn ngon lành, đuôi vểnh cao, vui sướng tột độ.

 

Kiều Hòa híp mắt Bạc Thời Vụ:

“Ôi chao, cái đuôi nhỏ, tay nghề bếp núc của đúng là tuyệt vời!”

 

Bạc Thời Vụ khẽ :

“Tạm thôi.”

 

“Đâu tạm, gọi là năm chứ!

Nói thật , đây từng đầu bếp ?”

Kiều Hòa bật khanh khách.

 

Bạc Thời Vụ nhếch môi:

“Có lẽ thế.”

 

Kiều Hòa tiếp tục húp mì, ngon đến mức húp “rột rột”.

Cô ăn vui vẻ!

 

ngay lúc , ngoài cửa sổ chợt lóe lên tia chớp, sấm sét vang dội.

Mưa lớn như thác đổ, ào ào trút xuống.

Tiếng rơi ầm ầm mái nhà khiến thoáng biến sắc.

 

“Sao tự dưng mưa lớn hơn thế?”

Bạc Thời Vụ nhíu mày, vội cửa sổ ngoài.

ngoài màn mưa trắng xóa, chẳng thấy gì cả.

 

Ánh mắt Kiều Hòa chợt lạnh, cô khẽ :

“Có lẽ bão sắp đổ bộ .”

 

Cô mở Weibo xem tin tức, phát hiện tình hình thế giới đều giống hệt:

Mưa bỗng chốc dữ dội gấp bội!

Loading...