Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 111: Dị biến

Cập nhật lúc: 2025-09-22 01:56:40
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe Kiều Hòa , Lâm Xảo nhịn bật .

Bà vốn ít khi , từ khi đưa đến thôn Nhật Lạc, cả thế giới của bà như mất hết sắc màu.

Không thể trốn khỏi nơi , dù chạy, cũng sẽ đám đàn ông trong thôn bắt về, tiếp tục giam cầm trong nhà.

 

 

Nghĩ đến nửa đời của , nhục nhã và đen tối đến mức chịu nổi. 

Lâm Xảo lấy sức mạnh từ , thể bò dậy khỏi giường, hung hăng đá một cước mặt mụ mập.

Cú đá vặn khiến mụ tỉnh từ cơn choáng.

 

 

“Ái da… đau c.h.ế.t …”

Mụ mập rên rỉ thảm thiết.

 

 

Lâm Xảo lạnh lùng chằm chằm mụ, giơ tay chỉ thẳng mặt mà mắng:

“Còn dám gọi là đồ già chết? Tao thấy chính mày mới là con tiện nhân!

Đi c.h.ế.t ! Chết chung với thằng trai vì rượu mà lăn c.h.ế.t của mày !

Đồ ngu! Anh mày rõ ràng c.h.ế.t do nghiện rượu, cứ khăng khăng là tao hại c.h.ế.t !

Nực … khụ khụ khụ!”

 

 

Lâm Xảo tức đến ho sặc sụa mấy tiếng, gắng gượng chửi tiếp:

“Tao hề g.i.ế.c ! Tao từng g.i.ế.c !

Tất cả những tội danh vớ vẩn đều là chúng mày gán cho tao…

Ác quỷ… bọn thôn Nhật Lạc các ngươi là ác quỷ!”

 

 

Bà phẫn nộ, bao nhiêu oán hận cả đời cũng thể phát tiết hết.

Chỉ là khi chết, thể phản kháng một , đó là điều bà từng nghĩ đến.

Bà vốn tưởng cả đời thế

Nào ngờ vẫn thể gặp một cô gái dịu dàng, lương thiện như Kiều Hòa.

Trái tim Lâm Xảo nóng rực, bà dồn hết sức lực còn tát cho mụ mập một cái trời giáng.

 

 

"Bốp!"

Tiếng tát vang dội!

 

 

Mụ mập suýt ngất , tức tối trợn mắt Lâm Xảo:

“Con m* mày, gan to thật đấy! Đồ già chết! Tao g.i.ế.c mày!”

Ngay giây , mụ liền vùng dậy lao Lâm Xảo.

 

 

Lâm Xảo tuổi tác cao, bệnh tật đầy , còn mắc ung thư phổi.

Chỉ cần lao một cái, e rằng c.h.ế.t ngay cũng chẳng sống bao lâu.

Kiều Hòa định ngăn thì bỗng thấy Kiều Ly bật nhảy lên, thẳng tắp lao mặt mụ mập.

 

 

Kiều Ly lạnh lùng vô cảm, vung vuốt cào vài nhát.

Đã cường hóa sức mạnh và độ sắc bén.

Những cái vung vuốt tưởng chừng đơn giản khiến mặt mụ rách toạc.

Thậm chí còn cào mù một bên mắt.

 

 

Cơn đau xé tim truyền đến, mụ mập thét lên chấn động cả nóc nhà:

“AAAAAaaaaaaaa!!!!

Cứu mạng… cứu mạng!!!”

 

 

Đáng tiếc, dù kêu thế nào cũng chẳng ai đến cứu.

Bởi lúc , cả đám “ giữ thôn” đang dân làng căm hận lôi trừng phạt.

Cho dù vài kẻ rảnh rỗi cũng chỉ lựa chọn mặc kệ, ai dính .

Huống hồ thời tiết bên ngoài nóng nực như , lỡ sốc nhiệt thì ?

 

 

Danh tiếng của mụ mập trong thôn vốn xa, giờ càng chẳng ai buồn giúp.

Trái , nhiều còn tụ tập xem náo nhiệt, tưởng Lâm Xảo bỗng bộc phát, đột nhiên lợi hại.

Xem trò vui thì chẳng bao giờ sợ to chuyện.

Dù gì cũng chẳng liên quan đến , cứ cho sướng mắt thôi.

 

 

Mụ mập gào mãi gì, còn mệt nhoài, bèn im bặt.

Máu me đầy mặt, trông chẳng khác nào diễn trong phim kinh dị.

 

 

Lúc , Kiều Hòa híp mắt:

“Thấy , ngay cả mèo nhà cũng chướng mắt mụ .

Không mau xin ?”

 

 

Mụ im lặng.

 

 

“Xin , ?”

Kiều Hòa vẫn tươi.

 

 

“……”

Đánh thành thế , còn xin nữa?

Mụ mập cực kỳ miễn cưỡng, nghiến răng :

“Xin… xin .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-111-di-bien.html.]

 

 

Kiều Hòa giả vờ rõ:

“Hả? Vừa nãy bà gì cơ?”

 

 

Mụ cố nhịn, to hơn:

“Xin !”

 

 

Kiều Hòa ngoáy tai:

“Bà bà,  thấy ?”

 

 

Lâm Xảo mím môi, rốt cuộc bật .

Đây là đầu tiên kể từ khi ép ở thôn Nhật Lạc mà bà thấy vui vẻ như , vui tận đáy lòng.

Bà thậm chí còn cảm giác bệnh tình thuyên giảm đôi chút, liền phối hợp:

“Ừm, cũng chẳng thấy gì cả.”

 

 

Mụ mập tức đến mức suýt thổ huyết, gầm gừ:

“Xin ! xin bà!!!”

 

 

“Ấy, thế mới đúng chứ.”

Kiều Hòa rạng rỡ.

 

 

Mụ giận đến trợn trắng mắt, ngất lịm.

Không rõ là c.h.ế.t chỉ hôn mê.

Kiều Hòa đá thử một cú, lực cũng mạnh, nhưng mụ tỉnh dậy.

Có lẽ thực sự tức đến c.h.ế.t .

 

 

Kiều Hòa sang với Bạc Thời Vụ:

“Cái đuôi nhỏ, phiền mang cả hai ngoài , ở trong chướng mắt quá.”

 

 

Bạc Thời Vụ gật đầu, khẽ đáp:

“Được, , cô Kiều.”

Anh nhanh chóng lôi cả hai ném ngoài.

 

 

Lâm Xảo cảm kích :

“Cảm ơn các con, thật sự cảm ơn…”

 

 

Bà còn định quỳ xuống Kiều Hòa.

Kiều Hòa vội vàng bước lên, nắm lấy tay bà:

“Bà bà, đừng thế.”

“Nếu bà, mèo con của khi c.h.ế.t mất .

Chúng đối với quan trọng, vì … xin bà đừng .”

Cô dịu giọng:

“Xem như chúng  chỉ thuận tay trừng ác thôi, ?”

 

 

Trên đời kẻ ác thì nhiều, Kiều Hòa hề “cứu thế chủ”.

Cô vốn chẳng như thế.

Gặp ác nhân, cô chỉ giữ nguyên tắc: "Người phạm , phạm ".

nếu ai dám hại cô, đừng trách cô độc ác.

 

 

Lâm Xảo thở dài một .

Lực chỉ như hồi quang phản chiếu, giờ mệt mỏi đến mức vững.

 

 

Kiều Hòa đỡ bà xuống, dịu dàng :

“Bệnh tình của bà xem nặng.

ít thuốc đây, bà thử xem cái nào dùng thì uống.

Còn nữa…”

Cô thấp giọng. 

“Tuy   đưa bà gặp bác sĩ, nhưng bây giờ thực sự khó khăn.”

 

 

Lâm Xảo gật đầu, hiền từ đáp:

“Bà … các con giúp thế , bà vui .

Kiều Hòa, con và trai nhất định tiếp tục cùng nhé.”

 

 

Kiều Hòa nghiêng đầu:

“Không bà, với tình nhân.”

 

 

Lâm Xảo ngạc nhiên:

“Bà còn tưởng hai đứa là…”

 

 

Kiều Hòa híp mắt:

là bà chủ của cơ!”

 

 

lúc , bầu trời bên ngoài đột nhiên biến sắc!

Loading...