Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 109: Toàn là bọn ưa mạnh hiếp yếu!

Cập nhật lúc: 2025-09-22 01:11:12
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cánh cửa gỗ rách nát, miễn cưỡng che gió che mưa, đàn bà ngoài cửa đạp mạnh suýt bay .

“Rầm!” một tiếng, cửa gỗ đá bật tung.

 

 

Một đàn bà đầy mỡ, thở hổn hển gào thét:

“Mụ già thối tha!

Tao mày chăm sóc con trai tao cho tử tế!

Mày thì , coi hai con súc sinh như bảo bối!”

 

 

Mụ đàn bà mập chẳng thèm để ý đến Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ, như kẻ điên xông thẳng đến mặt Lâm Xảo.

Sau đó vung tay tát mạnh lên gương mặt già nua tái nhợt của bà.

 

 

Lâm Xảo theo phản xạ nhắm mắt , chuẩn chịu đựng nỗi đau .

, bà từng đàn bà đánh đập chỉ một hai

Thế nhưng khoảnh khắc , đau đớn truyền đến.

Bà khó khăn mở mắt, liền thấy Kiều Hòa mặt lạnh, chặt chẽ giữ lấy cánh tay mụ đàn bà mập.

 

 

Mụ sững , lúc mới nhận sự tồn tại của Kiều Hòa, lập tức chanh chua hét lên:

“Mày là ai? Buông tao ! Con tiện tì cũng khỏe gớm nhỉ!”

 

 

Khí thế của mụ hăng, bộ dạng hung hăng càn quấy.

Đôi mắt tròn như chuông đồng trợn lên, như thể giây sẽ lao đến g.i.ế.c c.h.ế.t Kiều Hòa.

 

 

Kiều Hòa lạnh lùng , kiểu kiếp gặp nhiều .

Toàn là bọn ưa mạnh h.i.ế.p yếu!

Chỉ cần đối phương phản kháng, chúng thể mãi mãi bắt nạt.

 

 

Lâm Xảo là ân nhân cứu mạng của Kiều Bộ và Kiều Hoa.

Để hai bé mèo sống sót, bà thậm chí còn cho Kiều Hoa uống m.á.u tươi.

Ân tình như , Kiều Hòa thể ngơ.

 

 

“Bà hỏi là ai? Vậy bà bà là ai ?”

Giọng Kiều Hòa lạnh lẽo, đôi mắt phượng đẽ tràn ngập hàn ý.

 

 

Mụ mập ánh mắt dọa sợ, ánh mắt né tránh, vẫn hung hăng giãy giụa:

“Tiện tì, buông ! Tao đánh c.h.ế.t mụ già ! Nó dám để con trai tao chịu khổ!”

 

 

Mụ càng giãy giụa, Kiều Hòa càng tăng lực tay.

Mụ dần cảm thấy , sức lực của con bé lớn đến thế?

Thậm chí còn mạnh hơn cả chồng mụ !

 

 

Mụ hoảng sợ Kiều Hòa, gào thét:

“Buông ! Mau buông !”

 

 

“Ừm? Buông ? Hehe, mơ.”

Lời còn dứt, sức lực Kiều Hòa tăng thêm, tư thế hệt như bẻ gãy luôn cánh tay mụ.

Đến lúc mụ mập mới Kiều Hòa thường, rõ ràng là một nữ đại lực sĩ.

Mụ đau đến mức thét chói tai, gần như lật tung mái nhà.

 

 

lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng chân dồn dập, còn thấy tiếng quát giận dữ:

“Vợ ơi! Bà ? Có chuyện gì thế?”

 

 

Mụ mập thấy chồng đến, lập tức lóc gào thét:

“Hu hu… chồng ơi cứu em!

Con tiện tì giữ chặt em… đau c.h.ế.t mất !”

 

 

Mấy giây , một đàn ông trung niên gầy như giá đỗ vội vàng xông .

Đầu hói sạch, khí sắc yếu nhược, cứ như gió thổi là ngã.

mới chạy , ông thấy Bạc Thời Vụ chắn cửa như bức tường sừng sững.

Thân hình cao lớn, khí thế lẫm liệt, đôi mắt sâu như băng.

Chỉ cần liếc thôi khiến sợ hãi cứng ngắc, dám động đậy.

 

 

Người đàn ông yếu nhược cũng thế, cả cứng đờ, dám thẳng.

cứu vợ nên vẫn cắn răng quát:

“Mày… mày là ai? Cút ngay…”

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-109-toan-la-bon-ua-manh-hiep-yeu.html.]

Chưa dứt lời, Bạc Thời Vụ tay.

Động tác của nhanh gọn dứt khoát.

Người đàn ông còn kịp thấy rõ thế nào, bản đè chặt xuống đất.

 

 

Người đàn ông: “???”

Sốc đến rớt cả cằm, nhặt cũng nhặt nổi.

 

 

Bạc Thời Vụ giẫm lên n.g.ự.c ông , lạnh lùng :

“Cô Kiều, xử trí thế nào? Giết ngay trói ?”

Nghe như tay đao phủ của hắc bang, mà Kiều Hòa như tiểu công chúa trong tay lão đại.

 

 

Kiều Hòa nhếch môi, vội thả mụ mập , sang hỏi Lâm Xảo:

“Bà ơi, hai là ai? Thường xuyên đến gây khó dễ cho bà ?”

 

 

Hai vợ chồng đều ngẩn , ngờ đàn bà bắt cóc đến đây  quen những kẻ lợi hại như thế.

Rõ ràng bà luôn giam trong thôn Nhật Lạc, cơ hội quen Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ?

 

 

Bọn họ rốt cuộc là ai?

Người giữ thôn rốt cuộc là ai…

Trong đầu hai vợ chồng tràn ngập nghi vấn.

Nếu kẻ đá ngã giữ thôn chính là Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ, e rằng họ sẽ kinh hãi đến mức hai mắt họ sẽ rơi luôn xuống đất.

 

 

Lúc , mụ mập hung hăng trừng mắt Lâm Xảo:

“Mụ già, giỏi nhỉ, quen lợi hại , bay cao chạy xa ?

Không sợ bắt về ? Anh tao c.h.ế.t còn chẳng tại mày hại ?

Mày chịu sinh con cho tao đành, còn nửa đêm g.i.ế.c c.h.ế.t tao.

Lâm Xảo, mày còn hổ ? Sống đời đúng là sự sỉ nhục!”

 

 

Nghe , Lâm Xảo tức đến thở gấp, ho sặc sụa kịch liệt, như ho luôn cả phổi ngoài.

Ngay đó, bà phun một ngụm m.á.u đen.

 

 

Mụ mập thấy thế liền ha hả:

“Đồ tiện nhân, đáng đời!”

 

 

Sắc mặt Kiều Hòa lập tức tối sầm, tay dùng lực, trực tiếp bẻ gãy cánh tay mụ.

 

 

“Áaaaaaaaa!!!”

Tiếng gào thét thê lương xé ruột gan vang khắp nhà.

 

 

Người đàn ông yếu nhược run rẩy , dám phản kháng, ông chẳng đối thủ.

Đừng đến Bạc Thời Vụ sâu lường , chỉ riêng Kiều Hòa thôi ông cũng đánh .

 

 

“Ai đáng đời? Hả?”

Giọng Kiều Hòa lạnh như băng.

Năm bé mèo con cũng tức giận trừng mắt mụ mập.

Xấu xí thì thôi, lòng còn độc ác!

Kiều Hòa xưa nay đánh giá bằng bề ngoài, nhưng loại thật sự khiến cô ghê tởm.

 

 

 cảnh cáo bà, giữ mồm miệng sạch sẽ.

Bằng , chỉ là gãy tay .”

 

Mụ mập mồ hôi đầm đìa, sợ hãi Kiều Hòa, dám nhúc nhích.

 

 

“Bà bà, bà ?”

Kiều Hòa xoay qua Lâm Xảo, dịu giọng hỏi.

 

 

Lâm Xảo lắc đầu yếu ớt:

  … cô gái nhỏ, cảm ơn các con.

… đây là chuyện riêng của , phiền các con nữa…”

đời thà sống lay lắt còn hơn chết, dù tuổi thọ cũng chẳng còn bao lâu, nên cũng chẳng giãy giụa thêm.

 

 

Thế nhưng nhanh, bà Kiều Hòa :

“Chuyện riêng? Bà ơi, gọi một tiếng bà, thì đây còn là chuyện riêng của bà nữa.

Nói , xử trí hai kẻ thế nào, giúp bà.”

Khóe môi Kiều Hòa cong lên nụ âm trầm:

“Cách nào cũng , chém chết, chiên dầu dìm lồng heo, bà chọn một .”

Loading...