Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 108: Thật nghèo quá

Cập nhật lúc: 2025-09-22 00:06:30
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà lão , khóe mắt là nếp nhăn, bà khẽ :

“Cô bé cần cảm ơn , đây đều là lựa chọn của .

 chỉ tình cờ giúp mèo của con thôi.

Hai con mèo hiểu thật, thật sự thích chúng.

Chúng một chủ như con, giờ thể yên tâm .”

 

 

Trước đó, bà lão vẫn còn lo lắng, vạn nhất nếu c.h.ế.t thì hai con mèo con sẽ .

Bây giờ thì , cho dù bà chết, cũng cần lo lắng chúng sẽ thể sống sót trong thế giới tàn khốc .

 

 

Bà lão hiền từ Kiều Hòa, càng càng thấy thiết, bà khẽ :

“Cô bé, con tên là gì? tên con…”

 

 

Kiều Hòa dịu dàng đáp:

“Bà, con tên là Kiều Hòa.”

 

 

Bà lão khựng , mỉm :

“Kiều Hòa… thật là cái tên dễ , cảm thấy chúng duyên.

tên là Lâm Xảo.”

 

 

“Đều âm Qiao, đúng ?”

(Thanh điệu: Kiều = qiáo (thanh 2), Xảo = qiǎo (thanh 3).)

 

 

Lâm Xảo khà khà, ánh mắt càng thêm hiền hậu.

Kiều Hòa cũng cảm thấy Lâm Xảo thật gần gũi, một cảm giác khó thành lời.

Như thể từng gặp từ .

Kiều Hòa , cô thật sự từng gặp qua phụ nữ .

 

 

Lâm Xảo định thêm thì đột nhiên ho sặc sụa.

Cơn ho quá dữ dội, khiến Kiều Hòa cau mày, cứ như ho bật cả phổi ngoài, trông vô cùng khó chịu.

Kiều Hòa bước đến nhẹ nhàng vỗ lưng cho bà, còn Bạc Thời Vụ thì lấy một chai nước, mở nắp đưa cho cô.

 

 

Khó khăn lắm Lâm Xảo mới ngừng ho, Kiều Hòa đưa nước cho bà, bà vội :

“Đừng… đừng, tự thể … thật , chống đỡ bao lâu nữa.

Kiều Hòa , quen con, thật sự vui… cảm giác con giống như cháu gái của

Chai nước , lãng phí , để cho các con uống .

thì trời nóng thế , còn kéo dài đến bao giờ.

cảm thấy… sống sót vẫn còn khó khăn.

Cho nên Kiều Hòa… con nhanh mang mèo rời khỏi đây , đừng ở lâu quá…”

 

 

Không ngoài dự đoán, chắc là trời sắp đổi .

Đây là trực giác của một sắp chết.

Thân thể của Lâm Xảo rách nát, còn sức để tiếp tục xa nữa.

Vì thế, khi Kiều Hoa sắp chết, bà mới chọn cách liều lĩnh như .

 

 

Lâm Xảo thực sự còn con đường nào khác, đường cùng cũng chỉ thế mà thôi.

Hy sinh chính , ít nhất thể cho Kiều Hoa một tia hy vọng sống sót.

Có gì mà cam tâm chứ?

Đừng là cho máu, cho dù Kiều Hoa đói phát điên, trực tiếp ăn thịt bà…

Lâm Xảo cũng sẽ buồn tức giận.

 

 

Bà thật lòng hy vọng Kiều Hoa và Kiều Bộ thể sống tiếp, tìm của chúng.

Mà bây giờ, tìm , chính là Kiều Hòa.

Lâm Xảo lưu luyến Kiều Hoa và Kiều Bộ một cái, mắt chất chứa bao nỗi gian truân và sóng gió.

 

 

Kiều Hoa và Kiều Bộ quấn quanh bà, Kiều Bộ nhẹ nhàng cọ cánh tay bà lão:

“Meo ô…”

 

 

[Bà bà ơi, cố lên, đừng chết…] 

Kiều Hoa lo lắng .

 

 

Là một con mèo linh tính, Kiều Hoa cảm nhận mùi khí tức tử vong dày đặc Lâm Xảo.

sắp c.h.ế.t .

Kiều Hoa gấp đến đỏ hoe đôi mắt, nước mắt lưng tròng, suýt rơi xuống.

 

 

Lòng Kiều Hòa vô cùng khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-108-that-ngheo-qua.html.]

Lô mở hệ thống cửa hàng xem một vòng lớn, mua một kỹ năng【Ống y tế】.

Kỹ năng 【Ống y tế】 mua từ cửa hàng hệ thống gần như tương đương với kỹ thuật kiểm tra của bác sĩ.

Dù là bệnh gì, chỉ cần qua kỹ năng thể phát hiện .

Thế là Kiều Hòa lập tức dùng 【Ống 】, hy vọng thể nhanh chóng cơ thể Lâm Xảo rốt cuộc thế nào.

 

 

khi “chẩn đoán” xong, Kiều Hòa rơi trầm mặc lâu.

Thân thể của Lâm Xảo suy sụp.

Còn mắc bệnh ung thư phổi nghiêm trọng.

Ung thư phổi…

Hơn nữa còn ở giai đoạn cuối.

 

 

Lông mày Kiều Hòa nhíu chặt, ung thư là bệnh nan y.

Mắc ung thư phổi thì chỉ còn đợi đau đớn đến chết.

Tim Kiều Hòa thắt , chẳng lẽ Lâm Xảo bà bà thật sự còn cơ hội sống sót nào ?

 

 

Cô nhớ đến lúc bà nội mắc ung thư.

Là căn bệnh ung thư thực quản vô cùng khủng khiếp.

Đến giai đoạn cuối thì gần như ăn uống nổi nữa, chỉ thể sống nhờ dịch dinh dưỡng.

Trước khi mất, bà nội gầy đến mức chỉ còn da bọc xương.

Trông như một con zombie, nhiều khiến trẻ con thấy mà thét.

Khi , bà nội còn đùa rằng: Không cần hóa trang cũng thể đóng phim kinh dị.

 

 

Kiều Hòa thấy buồn , chỉ thấy chua xót.

Cô gượng phối hợp, bà nội :

“Đừng buồn, A Hòa… ai cũng sinh lão bệnh tử.

Cho dù bà , con cũng cố gắng sống tiếp…”

 

 

Kiều Hòa nhớ đến tận bây giờ, cô sống tiếp thật .

bây giờ thấy một bà lão giống hệt bà nội .

Cho dù trái tim Kiều Hòa kiên cường như đá, vẫn khỏi chua xót.

 

 

Ung thư phổi, là giai đoạn cuối.

Người chữa khỏi gần như bằng , huống chi trong tình cảnh hiện tại.

Thiên tai tận thế mở màn.

Không một ai thể may mắn thoát khỏi.

 

 

Kiều Hòa khẽ hỏi hệ thống:

[Trong cửa hàng hệ thống thuốc điều trị ?]

 

 

Hệ thống tìm kiếm một lượt, lạnh lùng đáp:

【Hiện tại , lẽ khi mới sẽ .】

 

 

Mắt Kiều Hòa sáng lên:

[Làm mới? Làm để mới?]

 

 

【Dùng điểm cảm xúc để mới, 1 vạn là thể mới một .】

Âm thanh máy móc vô cảm của hệ thống khiến Kiều Hòa đau cả đầu.

Mười nghìn!

Không một nghìn mà là hẳn mười nghìn!

 

 

Kiều Hòa thấy mắt tối sầm, lập tức cảm giác thật sự quá nghèo.

[Hệ thống, thật sự nghĩ đến chuyện cho vay một khoản ?]

 

 

Chuyện vay nợ , Kiều Hòa vẫn c.h.ế.t tâm.

Đáng tiếc, hệ thống tuyệt đối cho cô cơ hội vặt lông, nghiêm túc từ chối.

Kiều Hòa tiếc nuối, lẽ cô cứu nổi bà lão nữa, chỉ thể tìm cách dịu bớt đau đớn cho bà.

 

 

Bây giờ bệnh viện tìm bác sĩ cũng khó, thời tiết nóng bức, khắp nơi đều đình trệ.

Cho dù đến, cũng chắc gặp bác sĩ ngay.

Trước đó, khi ngang bệnh viện, Kiều Hòa trong, chi chít .

Trên mặt đất còn ít xác chết, chẳng ai đến thu dọn…

Tóm , chẳng khác nào luyện ngục nhân gian.

 

 

Ngay khi Kiều Hòa định lấy một ít vật tư và thuốc men, đặc biệt là thuốc giảm đau, để cảm ơn bà lão…

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên một loạt bước chân gấp gáp.

Khoảnh khắc , cánh cửa gỗ ọp ẹp hung hăng đá mạnh một cái.

“Mụ già hổ ! Mở cửa cho lão nương!!”

Loading...