Ánh đèn trong phòng bao sáng rực, chiếu xuống mái tóc đen mềm mại của  .
Gương mặt quen thuộc , lúc  phủ đầy lạnh lùng,  khiến  vô thức nhớ đến ba năm .
Đèn trong phòng lúc đó mờ tối,  nước từ phòng tắm lan tỏa khắp nơi.
Chu Duẫn giúp  sấy tóc, chẳng  từ khi nào, đầu ngón tay ấm áp  lướt dọc theo cổ  mà trượt xuống.
Mỗi khi động tình, đuôi mắt   sẽ  đỏ lên. Lúc đạt đến cao trào, đôi mắt hoa đào   phủ một tầng  nước, tựa như một trận mưa xuân dài nơi khe núi. Khiến    thể ngăn cản.
Nghĩ đến đây,  nuốt nước bọt: “Chúng  chia tay trong êm ,   ?”
 lúc , điện thoại  vang lên.
Là   gọi: “Trình Ninh Ninh, con  đang  lầu cho chó hoang ăn đấy ? Mau về nhà , khuya !”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Ồ ồ, con về ngay đây!”
 vội vàng đáp, cúp máy   sang  Chu Duẫn: “Mẹ  giục  về .”
Anh   buông tay: “Địa chỉ.”
“Hả?”
“Đưa địa chỉ nhà em cho ,  bỏ  khỏi danh sách chặn.”
Giọng điệu của Chu Duẫn đầy đe dọa: “Nếu em còn chặn  nữa,  sẽ đến tận nhà em,   cửa cho đến khi em bỏ chặn.”
 rơi nước mắt, ngoan ngoãn bỏ   khỏi danh sách chặn,  gửi địa chỉ nhà  qua.
Không ngờ, Chu Duẫn    tin: “Địa chỉ   do em bịa  đúng ?”
 tức giận: “Anh   chút tin tưởng nào với  ?”
Anh   khẩy: “Người  tiền án,  đủ tư cách  câu .”
“…””
Biết  đuối lý,  lặng lẽ xóa khu chung cư và  nhà  bịa , nhập  địa chỉ thật.
Chu Duẫn cất điện thoại, hài lòng rời .
Trước khi  còn  quên xoa đầu  một cách đầy tính trả đũa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-ngo-iast/chuong-3.html.]
Trên đường về,  giẫm lên nền tuyết, vô thức chìm  ký ức ba năm .
Khi đó,   kết thúc kỳ thi cao học  hai, quan hệ với gia đình  căng thẳng, đến Tết cũng  về nhà.
  ngoài du lịch để giải tỏa, nhưng  ngờ  gặp ngay đợt phong tỏa vì dịch bệnh.
Không còn cách nào khác,  chỉ  thể ru rú trong khách sạn chơi game.
Trong một tình huống trớ trêu,  quen  Chu Duẫn— cũng  mắc kẹt ở phòng bên cạnh.
Có lẽ là hiệu ứng cây cầu treo, hoặc là do hormone trong môi trường khép kín bùng phát.
Tóm , chúng  bên  một thời gian.
Khi đó,     phận thật sự của Chu Duẫn.
Trong mắt ,   chỉ là một gã đàn ông  trai,  thiên phú nhất định ở một vài phương diện, nhưng     vô  tật .
Mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng,  cho   bậy, thậm chí còn cấm cả  bậy trong lúc  mật.
Ngủ thì nhất định  ôm chặt  khác, còn  thể tắt đèn.
Sau , khách sạn  dỡ phong tỏa, đúng lúc kết quả thi của  cũng ,   về chuẩn  cho vòng phỏng vấn.
Thế là  dứt khoát đề nghị chia tay.
Lúc đó  cứ nghĩ, cả đời  sẽ  bao giờ gặp    nữa.
Khi  xuống đến tầng , màn hình điện thoại bỗng sáng lên, một tin nhắn mới từ Chu Duẫn hiện :
“Lần đầu em thi cao học,  bỏ thuốc xổ  sữa của em, chính là Trình Dao  ?”
 im lặng một lúc,  trả lời, chỉ cất điện thoại, bước lên nhà mở cửa.
Vừa  cửa,  lập tức chạm mặt ba .
Ông mặc áo khoác, mặt lạnh  ngay lối .
Mẹ    sô pha, sắc mặt vô cảm.
Bầu  khí trong nhà nặng nề đến đáng sợ.
Ba    một cái, lạnh lùng lên tiếng:
“Bây giờ theo ba đến nhà chú con xin . Nếu Dao Dao  chịu tha thứ, thì Tết năm nay con cũng đừng mong ở  cái nhà  nữa.”