Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 208
Cập nhật lúc: 2024-07-05 22:28:30
Lượt xem: 205
Sau này, trên thế giới này lại có một người bị ràng buộc với anh, Trương Hùng cẩn thận nằm bên cạnh Hứa Mỹ Lam, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, và đặt bàn tay to lớn của mình lên chiếc bụng vẫn còn bằng phẳng của cô. Trong lòng có một sự bình an và nhẹ nhõm mà xưa giờ vẫn chưa từng có!
Ngày hôm sau, Hứa Mỹ Lam bị đánh thức bởi tiếng chim hót ngoài cửa sổ.
Lúc tỉnh dậy vẫn chưa đến bảy giờ, thời gian có hơi gấp, may mà nhà bọn họ cách trường học cũng không xa, đi xe đạp mất chừng khoảng mười phút.
Tuy nhiên, Hứa Mỹ Lam luôn cảm thấy bầu không khí trên bàn ăn hôm nay có chút kỳ lạ, nhưng cô cũng không để điều đó ở trong lòng cho đến khi ăn xong bữa sáng thịnh soạn chứa đầy tình yêu của Trương Hùng.
Một tin tức khiến cô hoàn toàn rơi vào trong mơ hồ!
“Anh nói cái gì cơ, em hình như vẫn chưa nghe rõ, anh có thể nói lại lần nữa được không!”
Biết Hứa Mỹ Lam còn chưa có phản ứng lại đây, Trương Hùng cũng không keo kiệt giải thích lại một lần nữa, anh nói: “Vợ à, em đừng kích động, lời anh nói đều là sự thật. Tối hôm qua anh đã bắt mạch cho em đúng là hoạt mạch*!”
**[Hoạt mạch: là mạch đến đi rất lưu lợi, có cảm giác như dưới ngón tay có những hạt châu lăn. Thường gặp ở trẻ em, phụ nữ khi có kinh hay có thai.]
Hứa Mỹ Lam tuy rằng không phải là người học y, nhưng dưới sự mưa dần thấm lâu của chú Đổng và Trương Hùng, cô vẫn biết hoạt mạch có nghĩa là gì.
Trải qua lời nói và những việc làm mẫu mực của chú Đổng, cô đã công nhận y thuật hiện tại của Trương Hùng, nhưng điều này nhất thời cô khó có thể chấp nhận được, còn có chút không chân thực.
Vì vậy, cô lại đưa mắt nhìn người còn lại trên bàn ăn, giọng nói như khóc nức nở mà mở miệng hỏi: “Cha, cha đến nhìn con xem chuyện gì đang xảy ra, bây giờ con chỉ có thể tin tưởng một mình cha!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-208.html.]
Chú Đổng nghe câu này liền có chút buồn cười, “Có thai không phải là chuyện vui sao, nhìn bộ dạng con như vậy, cha cũng sắp khóc rồi đây này!”
Hứa Mỹ Lam nghe vậy, nhìn về phía chú Đổng với ánh mắt còn đau khổ hơn, giọt lệ trong tròng mắt của cô dường như sắp rơi xuống trong khoảnh khắc kế tiếp.
“Được rồi, được rồi, đừng khóc, cha giúp con xem có được hay không!” Chú Đổng bất đắc dĩ mà nhanh chóng đồng ý, giây tiếp theo giọt lệ trong mắt Hứa Mỹ Lam cũng dần dần biến mất đi, phảng phất như trước đây chưa từng có, tốc độ biến sắc của khuôn mặt cô quả thực rất nhanh!
Chú Đổng cũng đã bắt mạch lại cho cô, kết quả cũng giống như của Trương Hùng, nhưng chú Đổng đã đưa ra một ít trọng tâm ý kiến.
“Mỹ Lam, trước đây cơ thể của con quá ốm yếu, mặc dù đã hồi phục lại nhưng vẫn rất mỏng manh. Mang thai đối với con cũng vừa là chuyện tốt mà cũng vừa là chuyện xấu.”
Ngừng một chút, thấy hai người chăm chú lắng nghe, chú Đổng nói tiếp: “Điều xấu là con có thể sẽ phải chịu không ít đau khổ về thân thể, điều tốt là con nên chăm sóc bản thân thật tốt trong suốt khoảng thời gian mang thai và nằm viện đó. Về sau cơ thể của con cũng sẽ lại khỏe mạnh như một người bình thường, và tuổi thọ của con sẽ không bị ảnh hưởng!”
Nghe được thông tin này, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng im lặng một lúc, nhưng thật ra trong lòng bọn họ đều biết rất rõ, Hứa Mỹ Lam cũng biết rằng mặc dù cơ thể của chính bản thân mình có vẻ trong tình trạng điều trị tốt, nhưng vẫn có rất nhiều nguy cơ đang tiềm ẩn, ít nhất là về tuổi thọ, nếu so ra cô không bằng những người bình thường khác.
Bây giờ khi bọn họ nghe thấy thông tin này, bọn họ cũng không biết đó là tin tốt hay tin xấu.
Nhưng bản thân Hứa Mỹ Lam cảm thấy điều đó không thành vấn đề, bởi vì thỉnh thoảng cô cũng có uống một chút thực phẩm bổ dưỡng thân thể, cơ thể của cô đã thay đổi một cách rất kỳ diệu.
Điều duy nhất khiến cô mất cảnh giác là không ngờ mình lại có thai sớm đến như vậy, nhưng bây giờ biết cũng chưa muộn, cùng lắm thì bây giờ cô sẽ chú ý hơn một chút. Nếu không được thì có thể bàn bạc với nhà trường về việc tự học ở nhà hoặc tạm nghỉ học một năm.
Sở dĩ vừa rồi không thể kiềm chế được cảm xúc kia là vì quá đột ngột, một điểm nữa là hiện tại cô vẫn chưa đến mười chín tuổi, còn cảm thấy chưa đủ tuổi vị thành niên, đột nhiên có người nói với cô rằng cô sắp được làm mẹ, điều này thật sự rất kinh khủng!