Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 145
Cập nhật lúc: 2024-07-02 18:03:22
Lượt xem: 191
“Không sai, chính là nơi đó, chúng ta đi thôi!” Sau khi tìm được nơi cần tìm, khuôn mặt của Hứa Mỹ Lam tràn đầy hưng phấn.
Đúng lúc này, Trương Hùng đột nhiên nắm lấy tay Hứa Mỹ Lam, sải bước tiến lên, đem bàn tay nhỏ bé của cô đặt trong lòng bàn tay của mình, cảm giác mềm mại có chút mát lạnh, làm cho tâm trạng nóng nảy của Trương Hùng bình ổn xuống.
Vừa rồi, Hứa Mỹ Lam nhìn khung cảnh xung quanh bằng đôi mắt trống rỗng, như thể nhìn xuyên qua đây đến một nơi mà anh không biết, Trương Hùng đột nhiên cảm thấy, người trước mắt mình cách chính mình rất xa, phảng phất rất xa xôi không thể nào với tới được.
Trong nháy mắt, cảm giác hoảng sợ tràn ngập toàn bộ não, khiến anh đột nhiên xúc động có ý muốn trực tiếp giấu người này đi.
May mắn thay, câu nói đột ngột của chú Đổng đã làm cho những suy nghĩ đen tối xuất hiện trong lòng anh bị đè nén đi xuống!
Nhưng cảm giác nhất thời đó đã làm trong lòng anh có bóng ma.
Hứa Mỹ Lam ngẩn ngơ bị Trương Hùng dẫn đi về phía trước, nhưng lúc này trong lòng cô đang nghĩ, bọn họ có giống là đang dắt chó đi dạo không!
Ngay khi ý tưởng này xuất hiện trong đầu cô, cô liền lắc đầu và nói “phi”, so sánh kiểu gì vậy!
Chú Đổng nhàn nhã đi theo sau hai người, bĩu môi hừ một tiếng. “Có gì mà khoe khoang ở đây, ông già ta đây lúc còn trẻ còn lãng mạn hơn con nhiều!”
Chỗ giới thiệu phòng ở là một tổ hợp hai gian mặt tiền, bên trong chỉ có năm người, bọn họ mở cửa bước vào. Vào lúc đó, còn có hai người vẫn đang cùng nhau ngồi uống trà nói chuyện phiếm.
Bị tiếng mở cửa làm giật mình, hai người suýt chút nữa đánh rơi cốc trên tay xuống đất. Thấy là mấy người không quen biết, hai người mới thở phào nhẹ nhõm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-145.html.]
“Mấy đồng chí vào đây ngồi đi, các người tới xem nhà sao?” Trong năm người ở giữa đó, người đàn ông ngồi sau bàn làm việc đứng dậy đi về phía trước, mỉm cười nhìn bọn họ.
“Đúng vậy, các người có ngôi nhà nào ở tương đối gần đại học Kinh Thành không, nếu có thì dẫn chúng tôi đi xem một chút.”
Vừa nghe Trương Hùng nói muốn xem phòng ở. Ngay lập tức đôi mắt của những người trong phòng sáng lên!
Phải biết rằng bọn họ là nhân viên của chỗ giới thiệu phòng ở, thu nhập lớn nhất thu vào chính là phí giới thiệu. Nếu căn nhà được bán hoặc cho thuê, phí người môi giới bên thứ ba nhận được có thể được chia cho bọn họ.
Vì vậy, những vị khách đến đây có nhu cầu mua hoặc thuê nhà, bọn họ phục vụ với thái độ coi khách như là cha mẹ mình.
Này không, mới vừa nghe nói bọn họ đến xem phòng ở, ai được phân dọn ghế thì dọn ghế, ai rót trà thì rót trà, bọn họ rất bận rộn nhưng lại vô cùng vui vẻ.
Và người đàn ông đứng lên chào đón bọn họ đầu tiên chính là giám đốc ở đây, anh ta họ Tiền, thật sự là một cái họ hay!
Thấy ba người họ đang được phục vụ, giám đốc Tiền đi tới một đống bảng biểu, lục lọi một lúc cuối cùng tìm thấy một cuốn sổ ghi danh sách những căn nhà gần Đại học Kinh Thành.
Phủi hết bụi đi, mới đưa tới trước mặt Trương Hùng, “Đồng chí, cậu xem thử đi, những ngôi nhà gần Đại học Kinh Thành đều nằm ở đây, xem có căn nào thích hợp với các người không!”
Thông thường bọn họ sẽ chọn nhà gần trường Đại học Kinh Thành, đại đa số đều là sinh viên đại học hoặc là phụ huynh chuẩn bị cho con học tại Đại học Kinh Thành, bởi vì không yên tâm đứa con của mình ở trường ăn không ngon ngủ không yên, liền buông hết thảy những việc ở trong nhà, dứt khoát kiên quyết ở lại đây cùng con. Dù một tháng không thể gặp mặt được, nhưng chỉ cần đến ở gần, phải sài bao nhiêu tiền bọn họ đều nguyện ý, đây hẳn chính là một kiểu tình yêu khác của cha mẹ!
Thu hồi suy nghĩ lại, Hứa Mỹ Lam và chú Đổng bọn họ đang xem xét cẩn thận danh sách những căn nhà.