Ta xuyên về quá khứ mang theo không gian kì diệu bên người - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-07-01 18:50:11
Lượt xem: 263
Sau khi đọc xong thông báo, trong lòng Hứa Mỹ Lam cũng rõ ràng, bọn họ chuẩn bị đăng ký trường Hoa Đại ở Kinh Thành, đó là một trong những trường đại học hàng đầu cả nước.
Điểm trúng tuyển thấp nhấp là ba trăm hai mươi điểm, có thể nói là điểm xét tuyển cao nhất ở trong nước!
Thật may mắn, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng có điểm thi tốt, mặc dù bọn họ không thể đạt thủ khoa khoa văn lý, nhưng bọn họ cũng có thể dễ dàng vào được.
Sau khi có được câu trả lời mình mong muốn, ở đây có rất nhiều người nên cả hai quay người chuẩn bị trở về nhà, nhưng mới đi được vài bước đã có người gọi lại.
“Anh Hùng, chị dâu, đợi em với!” Người tới là Trương Ái Quốc, hướng đi tới hiển nhiên là vừa mới từ trong đám người chen ra.
Lúc này, anh ta đang cười tươi đầy khắp khuôn mặt, đôi mắt híp lại vì nụ cười rạng rỡ của anh ta, nhìn dáng vẻ anh ta như vậy chắc chắn là tâm trạng đang rất tốt.
“Cậu nhặt được tiền hay gì mà cười đáng khinh như vậy!” Trương Ái Quốc vừa chạy đến trước mặt hai người thì đã bị Trương Hùng trêu chọc một câu.
Trương Ái Quốc nghe những lời này cũng không có tức giận mà còn cười vui vẻ hơn: “Anh Hùng, lần này anh đoán sai rồi, bây giờ em còn vui hơn là nhặt được tiền nữa!”
Hứa Mỹ Lam ánh mắt chợt lóe lên, “Cậu có phải trong lòng đã nắm chắc sẽ thi đậu vào một trường đại học tốt đúng không?” Trương Ái Quốc nghe vậy vỗ tay ‘bạch bạch' một cái, “Chị dâu thật là thông minh, vừa mới nhìn qua một chút đã biết ngay rồi, nếu như điểm dự đoán không có sai, thì lần này em có thể thi đậu vào trường đại học đứng thứ hai ở Kinh Thành!”
Anh ta biết Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng đang có ý định đến Kinh Thành, trước đó anh ta cũng không nghĩ đến việc mình sẽ đi đâu, nhưng nếu anh Hùng đến Kinh Thành, anh ta tất nhiên cũng sẽ đi theo!
“Vậy thì chúc mừng cậu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-112.html.]
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong đáy mắt của đối phương một tia hiểu rõ, Trương Ái Quốc quả nhiên có chút thông minh, hơn nữa đầu óc nhảy số nhanh hơn những người khác, anh ta có thể thi đậu đại học bọn họ cũng không cảm thấy bất ngờ!
“Có thể làm bài thi tốt như vậy, còn phải cảm ơn anh Hùng và chị dâu đã ra nhiều đề cho em làm. Từ giờ trở đi, hai người sẽ là anh trai và chị dâu của em. Nếu em có thể giúp được gì, hãy cứ đến tìm em!”
Trương Ái Quốc đã thu hồi nụ cười lại, vẻ mặt nghiêm túc hứa hẹn đối hai người.
“Được rồi, nếu đã gọi chúng tôi là anh trai và chị dâu, thì chuyện vặt vãnh này cũng đừng để trong lòng làm gì!”
Trương Hùng xua tay, ý bảo Trương Ái Quốc không cần nhiều lời, Hứa Mỹ Lam cũng theo sau phụ họa, “Anh Hùng của cậu nói không sai, chuyện vặt vãnh này không cần để ý, sau này cậu chỉ cần học hành chăm chỉ, để sau này có thể cho chú dì có một sống thật tốt hơn là được! Hơn nữa, giấy báo nhập học còn chưa có, hiện tại nói những lời này vẫn là có chút sớm!”
Tuy rằng điểm số ước lượng xác thực có thể vào đại học ở Kinh Thành, nhưng chỉ cần một ngày không nhận được thư thông báo, thì lại một ngày không thể kiên định được!
Trương Ái Quốc biết Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam thực sự không coi trọng vấn đề này, nhưng anh ta không biết rằng chính vì hành động vô tình của mình mà anh ta có thể bước ra khỏi cái thôn hẻo lánh này, khiến tương lai của anh ta trở nên tươi sáng hơn!
Cái này lòng tốt, Trương Ái Quốc có lẽ cả đời cũng không thể trả hết được!
Nhưng bây giờ không phải là lúc nói nhiều, Trương Ái Quốc rất hiểu chuyện, lúc về nhà anh ta cũng chậm rãi đi theo hai người, anh ta đang nghĩ đến tài nấu ăn và đồ ăn Hứa Mỹ Lam làm!
Ba người vừa trò chuyện vừa đi dọc theo con đường, cứ như vậy mà đi tới cửa nhà, cánh cổng đang mở rộng, trong sân còn vang vọng giọng nói tức giận của chú Đổng.
Trong lòng ba người lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ lại có người đến đây gây chuyện, cho nên ba người không chút nghĩ ngợi liền xông vào.
Thấy người đứng ở trong sân, sắc mặt của bọn họ liền không được tốt, chú Đổng nhìn thấy bọn họ đã trở về, trên khuôn mặt vốn là đang khó chịu của ông dần hiện lên một nụ cười cứng ngắc. Đồng thời, trong lòng cũng thở dài một hơi.