Trịnh Nguyệt Nhi sững sờ, mấy ngày  gặp nạn lũ lụt, quan viên đều tự phát  quyên tiền, lão gia nhà nàng  cũng  ngoại lệ,  tiền quyên góp khá nhiều. Lão gia nhà nàng  để  nổi bật hình tượng thanh liêm của , quả thực ở bên ngoài luôn bọc  đóng giả hình tượng thanh quan, mỗi ngày chỉ ăn cháo trắng rau xanh, liên luỵ nàng   thể tiêu nhiều ngân lượng.
Hôm nay nàng   ngoài cũng chỉ  dạo,  hề  ý định mua thứ gì.
Trịnh Nguyệt Nhi  chút cứng đờ  về phía chủ tiệm.
Chủ tiệm   sự bất thường của Trịnh Nguyệt Nhi, “Trương phu nhân là khách quen của tiệm, chiếc váy  cứ coi như tặng cho Trương phu nhân,  cần ngân lượng.”
“Ồ? Ta    là hàng hoá của tiệm   thể tuỳ ý tặng cho  khác cơ đấy.”
Từ Miểu  , là Triệu Nhàn Viễn và Tề Nguyên Dịch.
Người   chuyện là Tề Nguyên Dịch, cửa tiệm  là cửa hàng  tay  .
Tề Nguyên Dịch chắp tay hành lễ với Từ Miểu. “Từ tiểu thư, là tại hạ quản giáo  tận lực, vẫn xin Từ tiểu thư đừng để trong lòng.” Tề Nguyên Dịch ngừng một chút,  mặt nhất thời lộ  sự bất lực nhàn nhạt với chút ý , “Mỗi ngày phu nhân nhà  đều nhắc đến Từ tiểu thư ở bên tai , Từ tiểu thư  thể nể mặt đến Tuý Tiên Lâu tụ họp .”
Triệu Nhàn Viễn lặng lẽ  đến bên cạnh Từ Miểu, yên lặng đợi Từ Miểu quyết định.
“Được nha,  đang định buổi chiều hẹn    ngoài chơi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-sach-thanh-no-ty-bdvr/chuong-36.html.]
Sau khi Tề Nguyên Dịch nhận  đáp án chắc chắn của Từ Miểu thì chuyển hướng sang Trịnh Tương, “Trương phu nhân, chiếc váy  sử dụng tơ tằm băng Lưu Vân để  , hình thêu  váy cũng là đặc biệt mời các cô nương ở Tô Châu thêu, nể tình  là khách quen của tiệm chúng , giảm hai phần cho , tổng cộng là 8 ngàn lượng bạc,  xem…”
Trịnh Nguyệt Nhi  thể tin , : “Các ngươi đây là cướp tiền!”
Tề Nguyên Dịch  híp mắt  Trịnh Nguyệt Nhi, giống như đang ,  chính là cướp tiền đấy, ngươi  thể  gì ? Đương nhiên Trịnh Nguyệt Nhi  thể  gì , Tề Nguyên Dịch  xem là tâm phúc bên cạnh Bệ hạ. Mấy năm  Tề Nguyên Dịch    thế nào mà  thể kết  với Bệ hạ, Bệ hạ  chỉ đưa cho Tề Nguyên Dịch quyền hạn quan trọng như vận chuyển muối, mà còn đặc biệt ban tặng lệnh bài, dựa  lệnh bài  thì  thể tùy ý   Hoàng cung.
Không chỉ Trương gia, mà ngay cả Trịnh gia cũng  dám tuỳ ý đắc tội.
Năm thứ hai Trịnh Tương gả qua đó, Tề Nguyên Dịch bắt đầu hoạt động ở quan trường, bây giờ Trịnh phủ ai cũng  dám tuỳ tiện mạo phạm Trịnh Tương, chứ đừng  là Tề Nguyên Dịch.
Trịnh Nguyệt Nhi chỉ  thể âm thầm chịu cái thiệt , nhưng  khi xảy  chuyện , ngay cả Trương gia nàng  cũng  dám về.
Trịnh Nguyệt Nhi vội vàng chạy trốn, Tề Nguyên Dịch  với tiểu nhị, “Từ nay về , ngươi  chủ cửa tiệm , còn về phần nợ của chiếc váy , ngày mai chọn vài  cơ thể cường tráng đến  phủ Trương đại nhân kéo biểu ngữ,  thế nào chắc  cần   dạy ngươi chứ.”
Tiểu nhị sợ hãi gật đầu, còn chủ tiệm ban đầu, từ khi  thấy Tề Nguyên Dịch  Từ Miểu quen  với phu nhân của   thì  tuyệt vọng thu dọn hành lý .
Lúc Triệu Nhàn Viễn chuẩn    thì tình cờ gặp Tề Nguyên Dịch,  chuyện với   tốn chút thời gian, lúc  mới đến trễ.
Sau khi  Trịnh Nguyệt Nhi  phiền như , Từ Miểu cũng   hứng thú  dạo nữa, vẫn là trò chuyện với Trịnh Tương đáng yêu sẽ vui hơn.
Thế là Từ Miểu và Triệu Nhàn Viễn xuất phát đến Tuý Tiên Lâu, Tề Nguyên Dịch tự  về Tề phủ gọi Trịnh Tương .