Triệu Nhàn Viễn cuống quýt  sang hamster: “Thật đáng yêu.” Không   đang  chuột hamster đáng yêu  Từ Miểu đáng yêu.
“Ngươi  gì thần   thế?” Từ Miểu bất ngờ  gọi .
“Không  gì ạ.” Từ Miểu mỉm  áy náy với nữ tử áo vàng. Nữ tử áo vàng cũng  để ý.
“Không  tại , nhưng  luôn  cảm giác như  từng gặp hai  ở  .” Trên mặt nữ tử áo vàng hiện vẻ hoài nghi. Nói xong, nàng   lắc đầu: “Có lẽ chỉ là ảo giác thôi.”
Trịnh Tương vẫn tiếp tục đưa bánh ngọt  miệng, khi  thấy trong tay và trong miệng Từ Miểu đều   đồ ăn, nàng  lấy một miếng bánh ngọt trong đĩa đưa cho Từ Miểu một cách tự nhiên.
“Xem  mối quan hệ giữa hai ngươi  vẻ  ,  giống chủ tớ chút nào. Ta  bao giờ  thấy  chủ nào đưa đồ ăn cho  tớ của  như  đấy.”
Từ Miểu và Trịnh Tương đều   nên bắt đầu đáp từ . Nữ tử áo vàng thấy Trịnh Tương và Từ Miểu   gì thì cũng   khó nữa. Rõ ràng nữ tử áo vàng chỉ thuận miệng ,  hề  ý  nhận  đáp án.
“ ,  tên Chu Nguyễn, các ngươi thì ?”
“Ta là Trịnh Tương.”
“Nô tì tên Từ Miểu.” Từ Miểu  sợ   tên đầy đủ của nàng,  đời cũng chỉ  vài   tên đầy đủ của Từ cung lệnh bên cạnh hoàng thượng là Từ Miểu mà thôi.
Khi Từ Miểu  thiếu nữ ở  mặt tên là Chu Nguyễn thì tức khắc    phận của nàng , Chu Nguyễn -   của đại tướng quân Chu Hành.
Chu Nguyễn thấy Từ Miểu trông khá quen thuộc,  lẽ là vì   cung nào đó  từng  thấy Từ Miểu , nhưng   ấn tượng sâu sắc với nàng.
“Ngươi  cần tự xưng nô tì với ,   thích những lễ nghi xã giao .”
Tính cách của cô nương  liên quan  lớn tới những trải nghiệm  đó của nàng . Từ nhỏ Chu Nguyễn  mất mẫu , mà phụ   là đại tướng quân, vì  nàng  và ca ca  sống trong quân doanh từ nhỏ.
Mối quan hệ giữa binh tướng hoà thuận,  quá cầu kỳ, thậm chí Chu Nguyễn còn tán gẫu với trù nương trong quân doanh. Nếu là đại tiểu thư của những thế gia khác, hẳn sẽ chẳng màng  trù nương lấy một cái chứ đừng  đến việc  chuyện cùng.
“Bệ hạ giá đáo.” Phúc Hỉ cao giọng hô lớn.
“Tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Miễn lễ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-sach-thanh-no-ty-bdvr/chuong-28.html.]
Nghe thấy giọng  trầm thấp và uy nghiêm của Triệu Nhàn Viễn, Từ Miểu chỉ cảm thấy hoài niệm. Nàng  Triệu Nhàn Viễn  chớp mắt.
“Này, mặc dù bệ hạ trông  tuấn tú, nhưng ngươi  thể cứ  chằm chằm bệ hạ như thế chứ, lỡ như   khác phát hiện thì đó chính là tội đại bất kính đấy.” Chu Nguyễn   nên lời  Từ Miểu, háo sắc thì cũng  xem  cảnh   chứ.
Ngoại trừ trưởng công chúa và quận chúa, những  khác  dám  chằm chằm Triệu Nhàn Viễn như Từ Miểu.
“Vả   nhắc nhở ngươi một câu, bệ hạ    trong lòng ,  tin đồn  rằng bệ hạ vẫn luôn  nạp hậu cung chính là vì nữ tử  đó.”
Từ Miểu  Chu Nguyễn   thì mắt dần ảm đạm: “Chắc là Tạ Ngọc Nhiễm nhỉ.” Chẳng  trong sách Triệu Nhàn Viễn vẫn luôn chờ Tạ Ngọc Nhiễm,  từng nạp hậu cung, mãi cho đến  khi Tạ Ngọc Nhiễm thành  mới mở rộng hậu cung  lưu luyến quên cả lối về .
“Hả? Không  , chẳng  Tạ Ngọc Nhiễm là tẩu tẩu của  , chính bệ hạ ban hôn đấy. Ôi chao, ngươi  ngươi xem, ngươi  lừa  ,   là tẩu tẩu , mà là… là Từ cung lệnh.” Ba từ Từ cung lệnh  Chu Nguyễn  thầm bên tai Từ Miểu.
Từ Miểu sững sờ. Sao  thể chứ? Từ Miểu vô thức cảm thấy Chu Nguyễn đang  linh tinh.
“Nhìn vẻ mặt của ngươi là  ngươi  tin  . Ta  ám vệ của bệ hạ  đấy, nên thông tin    thể là thật. Bọn họ , từ khi Từ cung lệnh rời , bệ hạ vẫn luôn mong chờ nàng, ngày nào cũng đổ bệnh tương tư. Trong mật thất của bệ hạ treo đầy chân dung của Từ cung lệnh, tất cả đều do bệ hạ tự tay vẽ đấy nhá.”
Những gì Chu Nguyễn  như một quả b.o.m  uy lực khổng lồ, bùng nổ khiến đầu óc của Từ Miểu trở nên trống rỗng.
Nếu nàng   Triệu Nhàn Viễn thích là , lúc đó nàng   đề nghị xuất cung .
Không , nàng  tìm cơ hội hỏi .
Bình thường  thể gặp  Triệu Nhàn Viễn,  khỏi Trịnh phủ cũng là việc khó với Từ Miểu chứ đừng  gì đến  cung tìm Triệu Nhàn Viễn. Triệu Nhàn Viễn   nàng vẫn còn sống, nên  thể nào đến tìm nàng .
 lúc Triệu Nhàn Viễn đột nhiên   y phục, cất bước   khỏi điện,   hầu của phủ trưởng công chúa dẫn đường. Chẳng  cơ hội  tới  ? Chu Nguyễn  chuyện với Từ Miểu xong   sang tán gẫu với Trịnh Tương. Khi Từ Miểu    vệ sinh, cả hai  đều chẳng buồn ngẩng đầu, chỉ trả lời qua loa: “Ừm ừm,  ,  .”
Từ Miểu bất đắc dĩ, nhưng nàng  vui khi thấy Trịnh Tương  một  bạn để trò chuyện cùng.
Có Chu Nguyễn ở bên cạnh Trịnh Tương, nàng  cần  lo đến việc Trịnh phu nhân và Trịnh Nguyệt Nhi sẽ ức h.i.ế.p Trịnh Tương khi nàng  ngoài.
Từ Miểu lén lút chui  ngoài từ cửa hông,    lưng Triệu Nhàn Viễn.
“Bệ hạ, là ở đây, nô tì xin cáo lui .” Nói xong, tì nữ   ngay.
Từ Miểu thấy Triệu Nhàn Viễn bước  trong phòng thì vội vàng  khỏi góc tối, đang định gọi Triệu Nhàn Viễn.