Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:19:48
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một vài thấy thiện cảm với Tưởng Nhược Nam, bắt đầu nhắc nhở nàng: “Phu nhân, thằng bé thể sống , nhất phu nhân hãy , Từ gia nên đắc tội với họ!”
Đám nông phụ thấy Tưởng Nhược Nam đầu ướt đẫm mồ hôi, nhưng thằng bé vẫn chẳng một chút phản ứng nào, đều mất hết niềm tin, bắt đầu lau nước mắt.
Cận Yên Nhiên cũng sớm xem vì tò mò, bên cạnh , thấy Tưởng Nhược Nam mồ hôi ròng ròng, vô thức lấy khăn tay lau cho nàng. Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu thì thấy là cô , bèn mỉm . Cận Yên Nhiên ngượng ngùng dậy, hai tay cứ vặn chặt chiếc khăn.
Hai trong phòng bao lầu cũng tò mò quan sát cảnh , viên quan để râu với Cận Thiệu Khang: “Hầu gia, hành động ngày hôm nay của tôn phu nhân thật khiến bội phục! Chỉ là…” Vị Từ tiểu thư chỉ là của Thục phi nương nương, mà còn là con gái của Thượng thư Bộ lễ nữa!
Cận Thiệu Khang lên tiếng, bóng đang cúi đầu chăm chú giữa đám đông . Ánh mắt bỗng nhiên dịu dàng như nước.
Bên , Từ Uyển Thanh bắt đầu tò mò với những động tác của Tưởng Nhược Nam, thấy đang tập trung sự chú ý nàng, bèn định len lén bỏ . Chỉ cần khỏi đây thì cô sẽ cho Tưởng Nhược Lan và đám quê mùa thế nào là quyền uy!
Cô chầm chậm lui về phía , lùi hai bước thấy Tưởng Nhược Nam cao giọng dặn Ánh Tuyết: “Ánh Tuyết, gọi trông nom Từ tiểu thư, đừng để tiểu thư lung tung mà lạc đường!” Trước khi đám nông phụ an rời khỏi đây, nàng quyết cho Từ Uyển Thanh .
Ánh Tuyết vội vàng đem theo mấy tên hầu nữa vây Từ Uyển Thanh giữa, Ánh Tuyết hành lễ với Từ Uyển Thanh : “Từ tiểu thư, phu nhân nhà nô tỳ ý , mong tiểu thư hiểu cho!”
Từ Uyển Thanh tức tới tím gan, cô đẩy phắt Ánh Tuyết , phớt lờ tất cả hung hăng lao về phía , đồng thời phẫn nộ gào lên với đám của Hầu phủ: “Giờ bổn tiểu thư cứ đấy, các ngươi ai dám ngăn cản , cẩn thận sẽ lấy cái mạng chó của các ngươi!” Giọng của cô khí thế, khiến đám của Hầu phủ cũng dám làm gì quá đáng, đều ngẩn ở đó xông lên ngăn cô nữa. Ánh Tuyết một a của Từ tiểu thư giữ , nên cũng thể cản cô .
Tưởng Nhược Nam lo giận, nhưng việc cạo gió thể dừng giữa chừng, đúng lúc , Cận Yên Nhiên lao tới, giang hai cánh tay chặn mặt Từ Uyển Thanh, “Từ Uyển Thanh, họ dám cản ngươi, nhưng dám!”
Từ Uyển Thanh chỉ Cận Yên Nhiên: “Cận Yên Nhiên, ngươi cút , nếu sẽ khách khí với ngươi nữa!”
“Từ Uyển Thanh, ngươi thật quá đáng, đ.â.m thương dám thừa nhận! Hôm nay ngươi bồi thường cho họ thì đừng hòng rời khỏi đây! Ta chẳng hề sợ ngươi !” Cận Yên Nhiên cũng chẳng yếu thế, từ lời tới hành động đều phong thái của con nhà tướng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi quanh đó bắt đầu lên tiếng chỉ trích sự huênh hoang ngang ngược của Từ Uyển Thanh.
Từ Uyển Thanh từng chịu sự ấm ức, tủi hổ như , trong lúc hổ phẫn uất, cô mất lý trí, giang tay nhằm thẳng Cận Yên Nhiên mà đánh, khiến mũ mạng của Cận Yên Nhiên rơi xuống đất. Cận Yên Nhiên ngờ cô dám đánh mặt , đưa tay lên ôm mặt, sững sờ đối phương, lửa giận bùng lên, vô cùng ngượng ngùng, đánh trả cô , nhưng dám, trong lúc phẫn nộ, nước mắt trào .
Cho dù là thế, vẫn nhường nửa bước, hiên ngang chặn đường lui của Từ Uyển Thanh.
Trong lúc hai bọn họ đang giằng co thì đột nhiên thấy tiếng ồn ào huyên náo từ phía Tưởng Nhược Nam vọng .
Trước đó, khi Tưởng Nhược Nam cạo gió hết phần lưng cho đứa trẻ, vẫn thấy nó dấu hiệu tỉnh . Trong lòng nàng cũng hoang mang, cạo huyệt phế du và tâm du, cạo đến huyệt thiên tông, cho đến khi cạo tới huyệt nội quan, đứa trẻ mới đột nhiên kêu “á” một tiếng.
Tưởng Nhược Nam vui mừng và kinh ngạc, thở hắt một dài, lúc mới phát hiện lưng ướt đẫm mồ hôi.
Đám nông phu thấy đứa trẻ tỉnh, vì quá vui mừng mà lúc khi , đó quỳ mặt Tưởng Nhược Nam mà dập đầu mấy cái, đang quanh cũng reo hò, vỗ tay rộn ràng, giống như nàng cứu sống chính con của họ .
Tưởng Nhược Nam lấy hai tờ ngân phiếu một trăm lượng và một ít bạc vụn đưa cho họ, : “Các ngươi hãy mau đưa thằng bé tìm đại phu, đó khỏi thành ngay !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-83.html.]
Đám nông phu cũng là những ngay thẳng, thật thà, vội vàng đáp: “Phu nhân cứu tính mạng chúng , chúng còn dám cầm bạc của phu nhân nữa?”
“Đây là của cho các ngươi.” Nói xong, nàng về phía Từ Uyển Thanh một cái, tiếp: “Đây là của vị tiểu thư bồi thường cho các ngươi!” Hai tờ một trăm lượng , đương nhiên nàng đủ bản lĩnh để đòi từ chỗ Từ Uyển Thanh.
Đám nông phu nàng , bèn bế con , bên cạnh bụng lên tiếng nhắc nhở: “Phu nhân giúp các ngươi như thế, các ngươi nên ở , lát nữa quan lão gia tới, các ngươi làm chứng cho phu nhân chứ!”
“ thế, phu nhân, thể để họ , nếu , phu nhân thế nào đây?”
Đám nông phụ thấy thế, mặt lộ vẻ khó xử, nhưng cũng vì một chữ tình, họ khó lòng tiếp.
Tưởng Nhược Nam khoát tay bảo bọn họ: “Không , các ngươi , mau tìm đại phu khám bệnh cho thằng bé, dám đánh những thì đương nhiên chẳng sợ gì bọn chúng, các ngươi cần lo cho !” Nếu họ ở làm chứng, đương nhiên sẽ lợi cho nàng, nhưng đó e rằng họ sẽ gặp nhiều phiền phức. Những sinh tồn vô cùng khó khăn, sống nhờ khác, hà tất làm khó họ. Còn nàng, cùng lắm thì Thái hậu, Hoàng thượng trách mắng một trận là xong.
Huống hồ, trận chiến giữa nàng và Từ Uyển Thanh, ai thua ai thắng còn phân định rõ.
Mấy nông phu , Tưởng Nhược Nam bước về phía Từ Uyển Thanh và Cận Yên Nhiên, thấy Cận Yên Nhiên ôm mặt, nước mắt vòng quanh, sự phẫn nộ mặt cô , chiếc mũ lăn lóc bên cạnh, nàng lập tức hiểu chuyện.
Lửa giận trong lòng bùng lên, nàng bước nhanh về phía Cận Yên Nhiên, hỏi: “Yên Nhiên, cô đánh ?”
Cận Yên Nhiên ôm mặt im lặng, nước mắt tuôn ngừng.
Từ Uyển Thanh bên cạnh lạnh lùng hừ một tiếng, hất cằm đáp: “Dám cản đường , cảnh cáo cô đấy…”
Còn hết câu thì thấy mắt hoa mày chóng, bên tai vang lên một tiếng “bốp” kêu, đó mũ mạng cũng rơi xuống đất, nửa khuôn mặt đau rát.
Từ Uyển Thanh ôm mặt, chầm chậm ngẩng đầu, trợn mắt Tưởng Nhược Nam, cổ họng thét một tiếng hét lớn: “Tưởng Nhược Lan, ngươi dám đáng ?”
Tưởng Nhược Nam cô nhạt, đó nhả từng từ từng chữ một: “Ngươi đánh Yên Nhiên, cũng như đánh ! Từ Uyển Thanh, lẽ nào ngươi cho rằng Tưởng Nhược Lan là đánh mà đáp trả?”
Trên tửu lâu, Cận Thiệu Khang thấy đánh, vội vàng chạy xuống. Khi lách qua đám tiến lên phía , đúng lúc thấy Tưởng Nhược Nam giang tay tát trả Từ Uyển Thanh.
“Ngươi đánh Yên Nhiên, cũng như đánh …”
Vào lúc , cảm giác trong lòng Cận Thiệu Khang thật khó tả.
Bên , Từ Uyển Thanh đánh, giơ tay định đáp trả. Tưởng Nhược Nam dễ dàng túm lấy cổ tay cô , nhướn mày lên, bàn tay nhằm mặt cô mà giáng xuống.
Từ Uyển Thanh kêu ré lên, nhắm mắt rụt cổ đợi cái tát giáng xuống, nhưng bàn tay Tưởng Nhược Nam rơi xuống mặt cô . Cô mở trừng mắt, thấy một nam tử dũng bất phàm đang chắn mặt Tưởng Nhược Nam, tay giữ chặt bàn tay đang giơ cao của nàng.
Tưởng Nhược Nam thấy Cận Thiệu Khang tới, nàng cái tát hôm nay thể giáng xuống , Từ Uyển Thanh lạnh lùng hừ một tiếng: “Coi như ngươi may mắn!” Sau đó giằng khỏi tay Cận Thiệu Khang, lặng lẽ lùi phía một bước.
“Ca ca!” Cận Yên Nhiên thấy Cận Thiệu Khang, vội vàng chạy tới bên cạnh , nước mắt tuôn như mưa.