Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 188

Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:04:04
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nhược Nam gương chỉnh y phục và đầu tóc, đó giúp Cận Thiệu Khang, trong lúc đó còn thơm trộm mấy . Một lát , Tưởng Nhược Nam mới gọi a mang cơm .

Khi ăn cơm, Tưởng Nhược Nam hỏi chuyện: “Chẳng tin lành cho ư, là chuyện gì thế?”

Cận Thiệu Khang chọn mấy miếng thịt bò ngon mà nàng thích, gắp bát nàng mới đáp: “Nhược Lan, săn ?”

“Săn?” Mắt Tưởng Nhược Nam sáng lên. Trong ký ức của nàng, Tưởng Nhược Lan là một thục nữ yếu ớt, cưỡi ngựa b.ắ.n cung đều giỏi. Đến thời cổ đại lâu như mà nàng một chơi thật sự, săn, đương nhiên nàng vui!

“Bao giờ , chỉ hai chúng ?”

Cận Thiệu Khang đáp: “Nàng vội gì chứ, cứ từ từ nào. Vào buổi chầu sớm sáng nay, bàn tán một tin, họ rằng phát hiện một con cáo tuyết ở bãi săn!”

“Cáo tuyết?”

, loại cáo tuyết hiếm, linh, một màu trắng như tuyết, sợi lông tạp nào, bản tính gian xảo, động tác nhanh nhẹn. Đối với thợ săn mà , cả đời chỉ cần bắt một con cáo tuyết thì đạt một thành tích lớn. Hoàng thượng thích săn bắn, thấy tin vô cùng vui sướng, lập tức quyết định năm ngày nữa sẽ đến bãi săn!”

Tưởng Nhược Nam tò mò hỏi: “Năm ngày? Hoàng thượng xuất hành chuyện nhỏ, chỉ chút thời gian thế làm mà kịp?”

“Vốn là kịp, nhưng cáo tuyết thường ở một nơi lâu, nếu đến muộn, nó sẽ chạy tới nơi khác! Hoàng thượng hạ lệnh, kịp cũng kịp! Thời gian bộ Lễ bận lắm. Hôm nay bộ Binh bố trí cấm vệ quân tùy hành hộ giá nên mới về muộn.”

Tưởng Nhược Nam càng càng thấy lạ: “Hoàng đế xuất hành săn, cũng thể theo ư?” Hoàng đế đương nhiên thể mang theo nữ quyến, nhưng lẽ nào quan viên tùy hành cũng phép? Nói đến đây, Cận Thiệu Khang cũng lộ vẻ thắc mắc: “Lần lẽ do tâm trạng Hoàng thượng khá , nên đặc biệt khai ân, cho phép quan viên tùy hành mang theo nữ quyến. Nói là cáo tuyết là con vật chẳng mấy khi xuất hiện, cùng vui.” Rồi , “Khi nghĩ ngay, nhất định nàng sẽ thích.”

Nghe tới bốn chữ “đặc biệt khai ân”, Tưởng Nhược Nam chút khó chịu, nhưng nàng phủ nhận ngay, cho rằng quá đa nghi. Bao nhiêu như thế, Hoàng thượng thể làm gì? Có lẽ vua cùng vui thật.

“Sao thế Nhược Lan, nàng thích ?” Cận Thiệu Khang thấy sắc mặt nàng thoáng trầm xuống thì lấy làm lạ.

Tưởng Nhược Nam vội : “Không, đương nhiên vui, lâu lắm ngoài chơi! Khi chúng hãy cùng tỷ thí, xem ai săn nhiều thú hơn nhé!”

Cận Thiệu Khang “ha ha” hai tiếng, chẳng coi là thật, mặt như rõ ràng rằng, nàng tỷ thí với chẳng tự lượng sức ?

***

Dùng xong bữa tối, hai cùng tới Tùng Hương viện thỉnh an Thái phu nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-188.html.]

Họ bước chầm chậm, song song với đường.

Mặc dù mỗi khi ở trong phòng riêng, Cận Thiệu Khang thường biểu hiện giống… lưu manh, nhưng chỉ cần bước chân khỏi phòng, nơi những ngoài, sẽ biến thành một quân tử, vô cùng thủ lễ, đến ngón tay cũng chạm nàng. Chỉ những lúc ở mặt Tưởng Nhược Nam, mới giữ bộ mặt lạnh lùng nữa, luôn nở nụ dịu dàng. Điều khiến Tưởng Nhược Nam cảm giác, cùng như thế tới tận chân trời góc bể cũng là một chuyện hết sức hạnh phúc.

“Lát nữa sẽ với mẫu về chuyện động phòng hoa chúc.” Nhân lúc ai, Cận Thiệu Khang cúi đầu với nàng.

Tưởng Nhược Nam ngó xung quanh, ngượng ngùng: “Hầu gia, cần vội như thế !”

Cận Thiệu Khang đáp: “Cũng bắt đầu chuẩn chứ, đợi khi chúng săn về, lẽ thứ sẵn sàng!”

Lúc , a đến từ phía đối diện, Cận Thiệu Khang thôi tiếp tục đề tài nữa, chỉ khẽ : “Tất cả cứ giao cho , sẽ sắp xếp thỏa đáng, nàng yên tâm.”

Tưởng Nhược Nam cũng , trong lòng bỗng cảm thấy vui, yên tâm.

Đến Tùng Hương viện, Vu Thu Nguyệt ở đó. Cô từ nhà đẻ về lâu, đang trò chuyện với Thái phu nhân, đem lễ vật mà mẫu gửi tặng cho Thái phu nhân.

Đứng bên cạnh là Vương thị và Cận Yên Nhiên.

Nàng Thái phu nhân đáp: “Vu phu nhân cũng thật khách khí, mỗi con về nhà đều gửi nhiều đồ.”

Vu Thu Nguyệt , “Dạ, nhiều nhặn gì ạ” mà thoáng chạnh lòng. Thái phu nhân gọi mẫu là Vu phu nhân, nhưng cô bà xưng hô với bá mẫu của Tưởng Nhược Nam là thông gia. Cô , là chính thê.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bọn a thông báo Hầu gia tới, mắt Vu Thu Nguyệt sáng ngời lên, đầu . Thấy Hầu gia và Tưởng Nhược Nam cùng bước , dù kẻ , nhưng Vu Thu Nguyệt dấy lên cảm giác, giữa họ gì đó khác thường.

Thái phu nhân và những mặt trong phòng cũng cùng cảm giác như . Họ sang , ánh mắt lộ vẻ tò mò. Theo như họ , hai hình như gây sự tới mức tuyệt giao mà…

Thái phu nhân dựa đầu giường, ngạc nhiên hỏi: “Sao hai con cùng đến thế ?”

Liễu Nguyệt bên cúi thì thầm tai Thái phu nhân câu gì đó, sắc mặt Thái phu nhân bỗng giãn , đầu khẽ trách: “Sao sớm?”

Liễu Nguyệt đáp: “Nô tỳ cũng tin , còn kịp hồi báo.” Đương nhiên là tin tối qua Cận Thiệu Khang nghỉ Thu Đường viện.

Thái phu nhân hai , Tưởng Nhược Nam chút ngượng ngùng, đỏ mặt cúi đầu, Cận Thiệu Khang nàng, vẻ mặt vô cùng dịu dàng.

Vương thị và Cận Yên Nhiên cũng tin từ Liễu Nguyệt, đương nhiên hiểu chuyện. Cận Yên Nhiên mỉm , Vương thị kìm mà liếc Vu Thu Nguyệt một cái.

Loading...