26. Phiên ngoại 10
 
Nhiều năm , khi  lật  cuốn "Hồ sơ vụ án Lục Phiến Môn", điều  nhớ rõ nhất vẫn là trận chiến . Không  vì nó  bao nhiêu thương vong thảm khốc, cũng chẳng  vì nó long trời lở đất đến mức nào.
 
Chỉ là vì nó quá mệt.
Mệt rã rời.
…
 
“Không  nữa ,   nữa …” Ta thở hổn hển, gào lên với Tương Ngọc: “Ta đ/ánh  nổi nữa!”
 
Con quái vật vẫn đang nhai cá,  nhai  “oanh oanh oanh” giao chiến với chúng . Xúc tu của nó trơn trượt và dày cui, cảm giác như đ/ánh   hề gây  chút tổn thương nào cho nó. Một hồi  chiêu, ng/ược  khiến  mệt gần c/hết.
 
Ta giơ tay: “Xin hỏi   thể xin tạm nghỉ giữa hiệp ?”
Tương Ngọc lườm  một cái,  dịu dàng dùng cổ cầm đ/ập “bộp bộp” lên đầu con quái vật: “Cái gì?”
 
“Không,   gì cả…” Ta yếu ớt hạ tay xuống.
Cứ tiếp tục thế    là cách, đ/ánh nữa thì trời cũng sáng mất.
 
 lúc  mệt mỏi rã rời, liếc mắt  thấy một xúc tu đang chuẩn  đ/ánh lén Tương Ngọc từ phía . Ngay cả Tương Ngọc cũng khó mà tránh  cú đ/ánh !
Trong phút chốc,  nhớ  cuốn "Nhập môn võ thuật cơ bản" mà    lúc mới nhập môn, cuốn sách mà ngay cả kẻ dố/t n/át cũng  thể hiểu . Ta vận khí đan điền, gầm lên một tiếng,  dùng hết sức tung  một cú đ/ấm.
 
Một cú đ/ấm xong, con quái vật dừng , tám con mắt cùng  chằm chằm  .
Không gian tĩnh lặng như tờ. editor: bemeobosua. Ta cứng đờ   Tương Ngọc, lắp bắp : “Cái, cái  là…”
 
Ai ngờ  đột nhiên nở một nụ  hài lòng: “Ngươi đạt .”
Hả?
Chưa kịp hỏi cho rõ, giọng  của Triệu Việt từ xa vọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-vao-thanh-lau-lam-tay-chan-ai-ngo-gap-tieu-gia/chuong-16.html.]
 
“A Lý— nó hỏi tại  ngươi  đ/ánh nó—”
Hả? Dấu chấm hỏi  đầu   nhiều thêm một cái nữa.
Hai   rốt cuộc đang  cái gì?
 
Bây giờ  đang giao tiếp với hai  ?
Hay là thực  con quái vật  đang đối mặt  ba con?
Trời xanh ơi, cho  ch/ết  cho nhẹ nợ!
 
27. Phiên ngoại 11
 
Sau cùng, khi con quái vật vẫn còn đang choáng váng, Tương Ngọc giơ cổ cầm lên, một đòn đ/ánh nó bất tỉnh, tạo  những đợt sóng lớn. Hóa , lúc nãy  thật sự đang câu giờ!
 dù , con quái vật cũng  bất tỉnh.
 
Triệu Việt vui vẻ chạy tới, luyên thuyên giải thích cho   một hồi.
Ta nắm  ý chính: “Vậy là ngươi  thể hiểu  suy nghĩ của động vật?”
Triệu Việt gật đầu.
 
Ta  hỏi: “Thế tại  nó   hại ?”
Triệu Việt hiếu kỳ  xổm bên cạnh con quái vật: “Cái đó  đợi nó tỉnh  mới  .”
 
Ta liếc  thứ quái dị  biển , thứ   thể coi là động vật ? Sau đó,  lặng lẽ thu  ánh mắt,  Tương Ngọc: “Ngươi  ‘đạt’ là  ý gì?”
Tương Ngọc thu  cổ cầm: “ như ý nghĩa của từ đó. Cú đấ/m  nãy của ngươi,  nghĩa là ngươi  vượt qua kỳ thi sát hạch nhập môn .”
 
Hóa  còn  cả kỳ thi sát hạch nhập môn ? Lần   những chuyện như thế   thể   một tiếng !
Cuối cùng, vụ án Hải Thần cũng kết thúc. Tương Ngọc sai  đến phong tỏa bờ biển, khi dặn dò huyện lệnh,   híp mắt :
 “Vương đại nhân hẳn  hậu quả nếu chuyện   lộ  ngoài.”