Hoàng ma ma vội vàng an ủi Tần thị:
"Lão phu nhân yên tâm, nhị gia chỉ thương nhẹ thôi, nhiều nhất ba ngày nữa sẽ trở về."
Bà hạ thấp giọng hết mức, sợ khác cuộc trò chuyện giữa hai .
Tạ Lâm dẫn ngày đêm cưỡi ngựa, còn Tần Khai Tễ thì mang theo cả gia quyến, dĩ nhiên là chậm hơn nhiều.
Trái tim treo lơ lửng của Tần thị cuối cùng cũng yên trở , bà vẻ mặt vẫn còn sợ hãi:
"May mà Tễ nhi , đang yên đang lành gặp sơn tặc?"
Hoàng ma ma tất nhiên trả lời câu hỏi .
Tần thị phất tay bảo bà gọi Thẩm Tri Nghiễm đến.
Chuyện của Tri Tự và Tĩnh Vân nhất định giải quyết dứt điểm khi Tễ nhi về.
"Tri Nghiễn, chúng thể chờ đến ngày mai nữa, tối nay con chuẩn sẵn sàng .
Nếu Tĩnh Vân chuyện, sẽ đau lòng đến mức nào.
Đặc biệt là Tống Văn Cảnh, nếu Tĩnh Vân còn là đích nữ của Hầu phủ nữa, sẽ đối xử với con bé thế nào?"
Tần thị lo lắng thôi:
"Mẫu con thể nhẫn tâm mặc kệ Tĩnh Vân, nhưng chúng thì thể.
Còn cả đại ca con nữa, nó là thế tử Hầu phủ, thể để nó mãi lưu lạc bên ngoài?"
Thẩm Tri Nghiễn đương nhiên hiểu rõ bà chuẩn "" là ý gì.
"Xin tổ mẫu cứ yên tâm!
Đợi đêm xuống, con sẽ đưa đến.
Thật chuyện trong phủ thì tiện hơn, những thể khống chế mẫu , mà còn thể ém nhẹm tin tức ."
Hắn rằng Hầu phủ thể chịu thêm bất kỳ biến cố nào nữa.
Tại mấy ngày nay đến Quốc Tử Giám?
Chẳng vì .
Nếu , những đồng học thể nào cũng sẽ chỉ trỏ, bàn tán lưng .
Hắn từng chịu nhục nhã như bao giờ.
Mà tất cả những nỗi nhục nhã , đều do mẫu mang đến.
"Còn một chuyện nữa."
Tần thị tiếp:
"Người của chúng theo dõi mấy ngày , tiện nhân Tô Thanh Uyển đó sống c.h.ế.t cũng chịu bước chân khỏi cửa.
chúng cũng thể chờ c.h.ế.t mãi .
Nó , vẫn cách hủy danh tiếng của nó.
Để xem còn ai dám cưới nó nữa."
Đôi mắt đục ngầu của Tần thị lóe lên sự độc ác và hiểm độc.
"Tất cả đều theo tổ mẫu." Thẩm Tri Nghiễn đồng ý.
Bất kể là mẫu Tô Thanh Uyển, họ nhất định trả giá cho những gì mà họ .
Thẩm Tri Tự vẫn đang dưỡng thương, sợ trong lòng u uất sẽ ảnh hưởng đến quá trình hồi phục, Tần thị đặc biệt sai Hoàng ma ma đến vài lời trấn an.
Nó chỉ cần yên tâm dưỡng thương, chuyện của Tô Thanh Uyển cứ giao cho bà là .
Bà chủ yếu là sợ Tri Tự tự bẩn tay .
Ngay lúc Tần thị định chợp mắt nghỉ ngơi, thì Thẩm Lan Nguyệt sầm mặt xông , như bốc lửa.
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?
Trước là Tri Tự hưu, đến chuyện Tĩnh Vân mất mặt để cho hết, sáng nay còn truyền tin nó bệnh nặng qua đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-47-xem-nhu-la-tien-lai.html.]
Thật tưởng đang chuyện gì ?
Bên ngoài đồn ầm lên : Tĩnh Vân phủ trưởng công chúa cho Tống Văn Cảnh.
Các còn để khác sống nữa ?"
Sáng sớm nay, bà chồng sắp c.h.ế.t của nàng gọi nàng sang mắng cho một trận.
Đám tẩu tức ngoài miệng thì an ủi, nhưng trong lòng thì nhạo thôi.
Tất cả đều nhờ nhà đẻ "ban tặng", đến mức nàng sắp còn chỗ trong Bá phủ nữa, ngay cả Hồng Thịnh khi ngoài cũng chỉ trỏ lưng.
Tần thị ngờ chuyện Tĩnh Vân lan truyền khắp nơi, nhất thời sững , đó vội vàng nhỏ nhẹ dỗ dành Thẩm Lan Nguyệt:
"..."
Thẩm Lan Nguyệt căn bản bà , giọng lạnh như băng:
"Mẫu , con ở đây, nếu vì mấy chuyện nhơ nhớp của Hầu phủ mà ảnh hưởng đến con đường quan của Hồng Thịnh, con sống c.h.ế.t cũng tha cho các ."
Tần thị đập n.g.ự.c cam đoan với Thẩm Lan Nguyệt rằng bà sẽ lập tức giải quyết chuyện, tuyệt đối để liên lụy đến Tưởng Hồng Thịnh.
Bà hết lời năn nỉ, mới tạm thời xoa dịu cơn giận của Lan Nguyệt.
Hôm nay Lan Nguyệt đến Hầu phủ trút giận là thật, nhưng cô còn mục đích khác.
Cô vươn tay , thẳng thừng đòi tiền từ Tần thị:
"Mẫu , tiên đưa cho con ba vạn lượng bạc .
Chuyện của Hồng Thịnh thể chậm trễ ngày nào.
Vì cái Hầu phủ rách nát , sáng sớm nay chồng gọi con sang, mắng cho một trận tơi bời, mắng đến mức con ngẩng đầu lên nổi."
Nói đến cuối, nàng vẻ đáng thương, lấy khăn tay lau khóe mắt, nơi chẳng hề giọt nước mắt nào.
Tần thị khổ sở :
"Lan Nguyệt, mẫu đưa cho con, mà là thật sự nhiều bạc đến thế."
Vừa , bà lấy hộp gỗ đựng ngân phiếu đưa cho Thẩm Lan Nguyệt xem, ý cô tin lời .
Nào ngờ Lan Nguyệt chộp lấy cái hộp trong tay bà, dậy rời luôn:
"Chỗ con tạm lấy , phần còn mẫu cứ nợ, mấy hôm nữa con sẽ lấy tiếp."
Tần thị nghiêng ngã lăn ghế, đưa tay run rẩy cố giữ , nhưng thể thốt nổi một lời.
Đó là bộ bạc bà còn .
Lan Nguyệt cướp sạch.
Bà bây giờ?
Hiện tại con tiện nhân Tạ Trường Ninh đến một xu cũng đưa , chi tiêu ăn mặc sinh hoạt trong cả Hầu phủ, đều dựa hết bạc ít ỏi trong tay bà.
Thẩm Lan Nguyệt còn bước khỏi cửa Hầu phủ, bộ sự việc nhanh chóng truyền đến tai Tạ Trường Ninh.
"Quả nhiên Tần thị cũng dứt khoát thật đấy, hai vạn mấy lượng bạc tuy nhiều, nhưng xem như tiền lãi cũng ."
Nàng liếc mắt hiệu cho Tạ Lâm.
Tạ Lâm lập tức hiểu ý.
---
Sau khi ôm hòm bạc tay, Thẩm Lan Nguyệt định bụng sẽ sắm cho Tưởng Hồng Thịnh một bộ văn phòng tứ bảo thật .
Xe ngựa dừng cửa Mặc Ngọc Hiên.
Thẩm Lan Nguyệt ôm lấy hòm bạc, bà tử đỡ bước xuống xe, chân còn vững.
Một bóng lướt vụt qua mặt nàng.
Và ... cánh tay ôm hòm bạc của cô trống rỗng.