Diêm Vương gia liếc Tần Vũ Niết một nữa, thấy cô thật sự về chuyện . Lập tức, một quyển Sổ Sinh T.ử xuất hiện ngay mặt .
Hắn liếc qua một chút, : "Cha nuôi của cô vì lúc sinh thời tích lũy chút công đức, đầu thai. Họ đầu t.h.a.i gia đình , sống cuộc sống khá . Còn về bà nội của cô, bà sắp xếp mấy ngày nữa sẽ đầu thai."
Tần Vũ Niết xong, im lặng một hồi lâu, nhỏ giọng : "Được đầu t.h.a.i là ."
Diêm Vương gia gì thêm nhưng trong lòng cảm thấy chút lạ. Những chuyện vốn dĩ bình thường, xem qua vô nhưng hôm nay thấy Tần Vũ Niết buồn bã như . Điều khiến khỏi mím môi.
Một lúc lâu , Tần Vũ Niết lấy vẻ bình tĩnh, ngẩng đầu hỏi: "Diêm Vương gia, ngài thể cho quyền định đoạt, thể thực hiện ?"
Diêm Vương gia gật đầu: "Có thể."
Tần Vũ Niết suy nghĩ một chút hỏi tiếp: "Nếu mua một cái đầu t.h.a.i vị cho bà nội, thì cần bao nhiêu tiền?"
Bà nội là chăm sóc Tần Vũ Niết từ bé. Khi cô còn nhỏ, lúc bệnh sốt cao, chính bà nội là dầm mưa cõng cô chạy suốt đêm tới bệnh viện, giúp cô tránh nguy cơ c.h.ế.t vì sốt cao.
Vì cô thể ăn uống gì khiến cơ thể yếu ớt, bà nội ngần ngại, cứ thế lau cho cô giữ cho cô sạch sẽ, thoải mái và dễ chịu, đồng thời kể những câu chuyện cũ để cô ngủ.
Gia đình cô nghèo khó, cha nuôi của cô mất khi cô mới bốn tuổi, họ hy sinh vì cứu một đứa trẻ khác. Vì , họ để bao nhiêu tiền. Bà Nội càng nghề gì, tất cả thứ đều trông việc trồng rau, nông sản để kiếm sống.
Nhà nghèo đến mức, chỉ những dịp lễ tết khi chút may mắn mới thịt ăn. bà nội luôn với cô rằng bà thích ăn thịt, mỗi khi món thịt, đều kẹp cho cô phần ngon nhất. Lớn lên, Tần Vũ Niết mới hiểu rằng, thực bà nội cô thích ăn thịt, mà là vì gia đình quá nghèo, chẳng đủ tiền để mua thịt cho cả nhà nên bà luôn dành phần đó cho cô.
Chính vì thế, cô luôn mong mỏi kiếp bà nội sẽ sống hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/83.html.]
Diêm Vương gia nhấp nhẹ môi, Tần Vũ Niết một cách nghiêm túc: "Nếu mua xuất đầu t.h.a.i cho cho bà nội của cô một gia đình , ít nhất 100 vạn Minh tệ."
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
100 vạn Minh tệ... con khiến Tần Vũ Niết chùn . Mới hơn nửa tháng qua, tiền cô kiếm , cộng với tiền thưởng, cũng chỉ gần 20 vạn Minh tệ. Số tiền đủ để mua một đầu t.h.a.i vị .
Dù mỗi ngày cô thể kiếm 1 vạn Minh tệ, thì một tháng cũng chỉ thể kiếm 30 vạn Minh tệ. Như , ít nhất mất ba, bốn tháng nữa mới đủ tiền. Tần Vũ Niết thể chờ lâu như .
Tần Vũ Niết suy nghĩ một lúc, nhận rằng nếu đủ tiền nhanh chóng, cô mở rộng thêm công việc kiếm tiền của .
Đột nhiên, cô nhớ đến kế hoạch đây về việc mở rộng kinh doanh và quyết định sẽ thật. Quyết tâm dâng lên trong lòng cô.
Tần Vũ Niết ngước mắt Diêm Vương gia, ánh mắt kiên định: "Có thể để bà nội đầu t.h.a.i sớm hơn một chút ? Có cách nào giúp bà đầu t.h.a.i trong tháng ?"
Diêm Vương gia nhíu mày, gật đầu: "Có thể."
Tần Vũ Niết chần chừ một chút, hỏi tiếp: "Vậy nếu mua phòng, mua cửa hàng như tính, thì đủ tiền ?"
Diêm Vương gia Tần Vũ Niết một cách khó hiểu. Cô những chuyện khiến khỏi cảm thấy bối rối. Mỗi ngày, tiếp đón vô quỷ hồn đến Diêm Vương điện, những tình huống phức tạp, những ân oán khó gỡ, quá quen thuộc. cô gái , Tần Vũ Niết, khiến khó hiểu hơn bao giờ hết.
Dựa những gì về cô, cha ruột của Tần Vũ Niết chẳng để ấn tượng gì quá sâu sắc, họ cũng chăm sóc cô nhiều. Cha nuôi của cô mất sớm và bà nội – duy nhất chăm sóc cô – cũng qua đời khi cô chỉ mới mười tuổi. Căn nhà của cô giàu gì, những gì cô chỉ là sự chăm sóc cơ bản, đủ để để cô c.h.ế.t đói nhưng cũng chẳng gì hơn. Dường như, cuộc đời cô vốn chẳng mấy sự dịu dàng, chỉ là những đợt gió lạnh và những ngày vất vả.
Với tình hình , 100 vạn Minh tệ quả là một con hề nhỏ đối với Tần Vũ Niết. Tuy cô thích tiền, tích cóp thật nhiều nhưng rõ ràng, để kiếm một khoản như thế cũng chẳng dễ dàng. cô vẫn sẵn sàng hy sinh gần như tất cả tài sản , để thể lo liệu việc đầu t.h.a.i cho bà của , mặc dù tiền lẽ vẫn đủ để mua một xuất đầu t.h.a.i . Diêm Vương gia thực sự hiểu nổi cô gái , tại hành động như .
Tần Vũ Niết thở sâu, nở một nụ nhẹ nhàng, : "Lần là duy nhất, về sẽ cố gắng tiết kiệm hơn."
Cô nhiều thiện trong cuộc đời nhưng bà nội chính là đối nhất với cô. Nếu thể giúp bà trong lúc , khi cô đủ khả năng, thì còn chờ đến bao giờ? Cô thể để bà nội cứ như , khi qua đời mà chút gì an ủi. Đó là lý do cô tiếc hy sinh hết tất cả, chỉ mong thể giúp bà một .