Chưa kịp nghĩ kỹ, cô thấy Đầu Trâu lên tiếng: "Tới ."
Tần Vũ Niết bước xuống xe và bất ngờ nhận phong cảnh ở đây thật sự , đến mức cô thể nào tưởng tượng là nơi là Địa Phủ.
Mặc dù bầu trời vẫn xám xịt như cũ nhưng những cánh hoa bay lượn khắp nơi và mùi hoa thoang thoảng trong khí khiến cho gian trở nên dễ chịu, còn cảm giác u ám và lạnh lẽo như cô tưởng.
Cảnh vật khiến Tần Vũ Niết cảm giác như còn ở Địa Phủ, mà là một nơi nào đó thuộc thế giới bên ngoài.
Cô bước con đường rộng năm sáu mét, hai bên đường là những cánh hoa bay lả tả trong gió.
Cuối con đường là ba bốn ngôi tiểu viện, mỗi ngôi viện cách vài chục mét. Các tiểu viện , xét theo tiêu chuẩn của Địa Phủ, đều xa hoa và chỉ từ bên ngoài cũng đủ thấy rõ chủ nhân của chúng đều là những quyền quý, giàu .
Tần Vũ Niết chút choáng ngợp, đột nhiên cảm thấy nơi thật tuyệt vời. khi những tiểu viện đó, cô nhận chúng là thứ thể mua nổi.
Mặt Ngựa ôm một thùng giấy lớn, : "Chính là ở phía , bên cạnh là sân của Đông Nhạc Đại Đế. Nơi chỉ Đông Nhạc Đại Đế và Diêm Vương gia ở."
Tần Vũ Niết ngạc nhiên hỏi: "Nơi như , nhiều quỷ cư trú ở đây? Có những tiểu viện quá đắt đỏ nên ai ở ?"
Đầu Trâu giải thích: "Đông Nhạc Đại Đế và Diêm Vương gia đều thích yên tĩnh, hơn nữa nơi dùng pháp lực để bảo vệ, quỷ bình thường thể chịu . Ngoài , xung quanh còn ảo cảnh, nếu cô đến một , những gì cô thấy cũng chắc là thật."
Tần Vũ Niết: "..."
Hóa , Diêm Vương gia còn bảo cô ở trong một tiểu viện gần đó. .
Chẳng là cô c.h.ế.t luôn ở đây ?.
Cô từng nghĩ Diêm Vương gia là mà.
Nếu ngay cả quỷ mà còn chịu nổi, thì một sống như cô ở đây chẳng sẽ nổ tung mà c.h.ế.t ?
Vậy mà còn ảo cảnh nữa. .
Cô sợ rằng nếu đây, chẳng may , sáng thì còn nhưng khi về lạc trong ảo cảnh, đợi mấy đến giải cứu thì trễ. .
Nghĩ đến thôi thấy buồn khó .
Tuy , nghĩ kỹ , nếu Diêm Vương gia dám bảo cô ở đây thì chắc chắn sẽ để cô c.h.ế.t thẳng cẳng như nhỉ?
Khi Tần Vũ Niết còn đang để trí tưởng tượng bay xa, đầu trâu và mặt ngựa dẫn cô đến cổng một căn tiểu viện. Đầu trâu tiến lên gõ cửa, chỉ vài giây , một tiểu đồng nhanh nhẹn mở cửa.
Thấy đến, đầu trâu chắp tay cúi đầu :
"Chúng là đầu trâu mặt ngựa, đưa Bà chủ Tần đến. Đây là Bà chủ Tần, hẹn với Diêm vương gia đến nấu ăn."
Tiểu đồng nhanh chóng mở rộng cánh cửa, lễ phép đáp:
"Diêm vương gia căn dặn việc Bà chủ Tần đến. Xin mời ba vị ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/61.html.]
Tiểu đồng dẫn ba qua một khu sân rộng lớn. Vừa bước sân, Tần Vũ Niết thấy một hòn non bộ hoành tráng, bên cạnh một cây cầu nhỏ, phía cầu nước chảy róc rách rõ từ đổ về.
Sân rộng là thế nhưng cách bố trí tinh tế đến mức khiến trầm trồ.
Tần Vũ Niết càng càng giấu nổi nụ . Cô thầm nghĩ, đây chính là căn nhà mơ ước của .
Nếu vì lo sợ cái mạng nhỏ khó giữ nổi khi ở đây, cô thực sự chuyển đến sống ngay lập tức.
Dặn lòng, cô hỏi với vẻ hào hứng:
"Sân nếu mua thì bao nhiêu tiền nhỉ?"
Tiểu đồng liền đáp:
"Nơi mở bán ngoài. Diêm vương gia thích sự yên tĩnh nên để lạ ở gần. Mấy năm nay, chỉ Đông Nhạc Đại Đế sống tại đây, còn hai sân bên cạnh chỉ để tiếp đón khách quý."
Tần Vũ Niết khó hiểu. Diêm vương gia cũng kiểu lời hão huyền.
Nếu ông để cho cô một căn, thì chắc chắn sẽ lời đùa cợt. tiểu đồng bảo nơi mở bán, cộng thêm đầu trâu mặt ngựa cũng xác nhận rằng Diêm vương gia thích yên tĩnh. Có lẽ, việc thật sự thể.
Thế là cô chỉ gật đầu, hỏi thêm gì nữa.
Tiểu đồng dẫn cô đến một gian nhà lớn ở phía tay trái dãy hành lang, đẩy cửa và :
"Đây là phòng bếp."
Tần Vũ Niết tò mò bên trong. Phòng bếp đúng là rộng.
Ngay cả khi đặt nó ở nhân gian, thì diện tích như cũng xem là lớn. Bên trong trang đầy đủ dụng cụ hiện đại, qua còn thấy nhiều thiết công nghệ cao nhưng hầu hết đều mới tinh, từng sử dụng.
Tiểu đồng , giới thiệu sơ qua về vị trí các dụng cụ bếp núc để Tần Vũ Niết mất công tìm kiếm.
Cô gật gù, tỏ ý hiểu. Tiểu đồng thêm:
"Bên cạnh là phòng tiếp khách. Nếu bất cứ yêu cầu gì, cô thể gọi . Diêm vương gia lẽ sẽ về trễ nên nếu cần gì cứ báo ."
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tần Vũ Niết gật đầu, lịch sự đáp:
"Được , yêu cầu gì thêm."
Lúc , mặt ngựa mang nguyên liệu nấu ăn từ ngoài , đặt tất cả lên bàn bếp hỏi:
"Cần giúp gì ? Dù rành việc bếp núc lắm."
Tần Vũ Niết lắc đầu, mỉm đáp:
"Không cần . chuẩn sẵn thứ ở nhà . Những việc còn , cũng giúp nhiều ."