Lý Minh, lúc đang ở nhà chờ cơm hộp, thấy tin nhắn trong nhóm, lo lắng hỏi:
"Bà chủ thương ?"
Oa A: "Hóa Bà chủ họ Tần ?"
Nghe Phong Ngâm: "Tên Tề Tam thật hổ! Rõ ràng là ghen tị vì Bà chủ Tần ăn , chắn đường kiếm tiền của nên cố ý đến gây chuyện."
Một con quỷ mặt tại hiện trường lập tức cập nhật tình hình trong nhóm:
"Bà chủ Tần , chỉ là xe và đồ đạc phá hỏng. Tề Tam thật đáng ghét, chính vì thấy sinh ý của Bà chủ nên đến gây sự."...
Bên phía Tạ Tất An đang bận câu hồn thì nhận tin nhắn khẩn cấp. Tạ Tất An lập tức nhanh chóng thành công việc, xoay trở về địa phủ.
Khi thang máy mở, Tạ Tất An vội vã chạy đến chỗ Tần Vũ Niết thì đúng lúc gặp Diêm Vương và Thôi Phán Quan đang đường trở về, mỗi đều cầm theo một hộp cơm.
Thôi Phán Quan ngạc nhiên hỏi:
"Ngươi gì mà vội vàng thế?"
Tạ Tất An giật khi thấy Diêm Vương ở đó, liền cúi đầu chắp tay cung kính:
"Diêm Vương gia."
Rồi nhanh chóng giải thích:
"Tần Vũ Niết báo rằng đến gây sự, qua xem tình hình thế nào."
Thôi Phán Quan ngạc nhiên:
"Chúng mới từ chỗ Cô về mà. ."
Diêm Vương cau mày, cắt ngang lời Thôi Phán Quan:
"Đi xem thế nào. Cùng ."
Tạ Tất An kịp phản ứng, Diêm Vương thì vội gật đầu:
"À. . Vâng, thôi."
Ở một nơi khác, Tiêu Nhiếp xem tin trong nhóm chat, xe của Tần Vũ Niết bao vây, lập tức kéo theo mấy bạn của chạy đến ứng cứu.
Lúc đến nơi, thủ hạ của Tề Tam mới đập phá xong một đợt. Dù ít quỷ khác can ngăn, xe bán cơm của Tần Vũ Niết vẫn hư hại nghiêm trọng.
Thùng đựng đồ ăn lật tung vài thùng bia cũng đập hỏng, thậm chí bàn ghế đặt bên cạnh cũng xô ngã. Chiếc xe mới mua lâu giờ xuất hiện mấy vết lõm.
Tiêu Nhiếp vội vàng hét lớn:
"Dừng tay ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/51.html.]
Tần Vũ Niết thấy Tiêu Nhiếp dẫn theo mấy chạy tới, chút bất ngờ. Cô ngờ xuất hiện lúc để giúp .
Tiêu Nhiếp cũng nhận ánh mắt ngạc nhiên của cô, chỉ khẽ gật đầu trấn an, bước đến chắn mặt Tề Tam.
Tề Tam thấy Tiêu Nhiếp đến, lập tức phất tay hiệu cho thuộc hạ dừng , nhíu mày hỏi:
"Tiêu Nhiếp? Ngươi tới đây gì?"
Tiêu Nhiếp liếc Tần Vũ Niết, thấy cô thương, mới nở một nụ nhạt:
"Ta là bằng hữu của Bà chủ Tần, chỗ chút chuyện nên đến xem thử. Tề Lão bản, buôn bán mà, hòa khí sinh tài, bán cơm hộp dễ dàng gì. Ngươi cũng đừng căng quá, như ho gì."
Tề Tam hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy vẻ khó chịu:
"Không vô lý gây sự, mà là Cô quá kiêu ngạo."
Nghe , Tiêu Nhiếp khẽ nhíu mày. Dựa thời gian qua tiếp xúc với Tần Vũ Niết, rõ cô là ngang ngược như . Ngược , Tề Tam nổi tiếng ở địa phủ vì thường xuyên ỷ các mối quan hệ của để chèn ép kẻ yếu.
Tề Tam liếc Tần Vũ Niết với ánh mắt âm trầm, giọng đầy khiêu khích:
"Cô bán hương với giá rẻ hơn, khách hàng của đều chạy hết sang bên đó! Ta t.ử tế thương lượng, đề nghị Cô bán theo giá chung với chúng nhưng Cô chịu. Ta Cô quen với Thất gia và Bát gia nên chắc là dựa cái "hậu thuẫn" đó mà coi gì."
Tiêu Nhiếp tuy vẻ trẻ tuổi nhưng ở địa phủ, cũng là lăn lộn lâu năm, tự nhận con mắt khá chuẩn. Anh bình tĩnh :
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Bà chủ Tần giống kiểu như . Có giữa hai chút hiểu lầm ?"
Tề Tam liền bật nhạo báng:
"Hiểu lầm? Ta thấy chẳng hiểu lầm gì ở đây cả! Rõ ràng là Cô coi thường đám quỷ buôn bán chân đất như chúng ."
Lúc , một con quỷ tiếp sóng trong nhóm liền lên tiếng bênh vực Tần Vũ Niết:
"Ngươi đừng nhảm! Rõ ràng là do các ngươi định giá quá cao, nhiều quỷ thể mua nổi hương. Bà chủ Tần chỉ giảm bớt gánh nặng cho bọn họ nên mới bán rẻ hơn một chút! Còn ngươi thì ? Chẳng là đang uy h.i.ế.p khác ? Ai mà tin cái gọi là "thương lượng t.ử tế" của ngươi."
" ." Một quỷ khác cũng đồng loạt hô theo, bày tỏ sự bất bình.
Tề Tam tức giận đầu, quát lớn:
"Tất cả câm miệng cho ! Nếu còn nhảm nữa, đ.á.n.h luôn cả các ngươi."
lúc khí đang căng thẳng, Diêm Vương Gia bất ngờ xuất hiện. Ánh mắt quét qua đám đông, cau mày khi thấy cảnh tượng hỗn loạn xe bán cơm.
Một vài con quỷ nhận Diêm Vương Gia, ban đầu còn ngạc nhiên đến khiếp sợ, đó liền run rẩy quỳ rạp xuống đất, hoảng sợ hô lên:
"Diêm Vương Gia."
Tề Tam thấy , còn tưởng đám quỷ đang lừa , liền hừ lạnh, giọng đầy chế giễu:
"Diêm Vương Gia ? Các ngươi nghĩ dễ dọa ? Diêm Vương Gia gì rảnh mà xuất hiện ở chỗ ! Đừng tưởng lôi cái tên đó là thể hù dọa . Hôm nay kể cả Diêm Vương Gia đến..."
Lời còn dứt, một luồng uy áp khủng khiếp ập tới, khiến Tề Tam như đông cứng . Hắn còn kịp phản ứng gì thì ép ngã thẳng xuống đất. Không chỉ Tề Tam mà đám thuộc hạ của cũng run rẩy, con nào nổi.
Trong khí, sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc bao trùm.