Tưởng chuyện kết thúc ở đây, nào ngờ, Diêm Văn Cảnh lập tức tay, dùng quyền hạn của mở tài khoản cho nàng.
Hắn dõng dạc tuyên bố:
"Vợ nhà hiếm khi hứng thú việc. Nhất định ủng hộ đến cùng!". Diêm Văn Cảnh như thể chuyện khắc thiên quy.
[Tiểu phiên ngoại 3: Càng mang càng đông]
Diêm Văn Cảnh cảm thấy hai đứa nhỏ nhà quá nghịch ngợm, liền giao Cuồn Cuộn và Bối Bối cho Bùi Diễn, nhờ dẫn chơi, tiện thể "cho bớt một chút ồn ào".
Trước khi , còn căn dặn:
"Chỉ cần để một đứa cho là ."
Kết quả, khi trở về, lượng giảm mà tăng gấp đôi.
Diêm Văn Cảnh bốn đôi mắt to tròn, trong veo, vô tội mặt:
"..."
Chuyện gì xảy ?
[Tiểu phiên ngoại 4: Vương triều cha con]
Ngày hôm lễ cưới, Diêm Văn Cảnh lập tức sắc phong Diêm Tiêu Niết Thái tử.
Chờ đến khi Tiêu Niết chạm ngưỡng mười mấy tuổi, Diêm Văn Cảnh kìm nổi mà nhanh chóng ném luôn ngôi vị Diêm Vương cho :
"Tới đây, tới đây, mau kế vị !"
Diêm Tiêu Niết chỉ kịp mở to mắt, vẻ mặt ngơ ngác đẩy lên ngai vàng. Kể từ ngày đó, bước chuỗi ngày dài bất tận, chuyên thu dọn tàn cục và xử lý hậu quả mà chị gái Bùi Tiêu Vũ gây .
Nhìn tỷ tỷ nghịch ngợm, chỉ âm thầm nuốt nước mắt lòng, tự hỏi:
"Sao cuộc đời khổ thế ?"
Trong khi đó, Diêm Văn Cảnh cùng Bùi Nguyễn thảnh thơi du sơn ngoạn thủy, tận hưởng những ngày tháng tự do. ...
Một buổi tối, lúc Bùi Nguyễn đang video, màn hình bất ngờ xuất hiện Tiêu Niết.
Đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lã chã rơi, kể lể:
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Mẹ ơi, hai mau về ! Con chịu nổi nữa ! Hu hu hu..."
Bên cạnh, Tiêu Vũ ung dung dựa ghế, phẩy tay:
"Yên tâm, em trai. Ngai vàng hợp với em lắm."
Lúc , Diêm Văn Cảnh từ xuất hiện, gương mặt lạnh lùng, giọng trầm thấp vang lên đầy uy quyền:
"Ngươi là chúa tể địa phủ, tại chỉ chút chuyện nhỏ cũng lóc thế ?"
Diêm Tiêu Niết ấm ức, giơ tay phản bác:
" con mới 15 tuổi mà!"
Diêm Văn Cảnh nhếch môi lạnh, ánh mắt đầy vẻ khinh thường:
"Ta 15 tuổi dẫn quân đ.á.n.h tan cả một cánh quân Ma tộc, g.i.ế.c đến mức còn manh giáp."
Biết lóc cha hiệu quả, Tiêu Niết phắt sang , giọng nức nở càng thêm đáng thương:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/386.html.]
"Mẹ ơi, cha bắt nạt con!"
Diêm Văn Cảnh lạnh nhạt liếc mắt, hừ một tiếng:
"Đừng cái gì cũng gọi , ngươi bận lắm."
Bùi Nguyễn lúc mới xen , nhẹ giọng khuyên:
"Chàng cũng đừng nghiêm khắc quá. Tiêu Niết mới 15 tuổi thôi, ai cũng giống thiên tài từ nhỏ. Con cần thời gian để sai lầm, để trưởng thành, từng bước học hỏi."
Diêm Văn Cảnh ban đầu còn giữ vẻ mặt lạnh lùng nhưng thấy Bùi Nguyễn khen lợi hại, gương mặt bỗng dịu đôi chút.
"Ừ, . Tiêu Niết, nếu gì thì hỏi Đại Đế thúc thúc của ngươi. Ta và ngươi còn việc cần , rảnh lo cho ngươi. Vậy nhé, tự giải quyết ."
Nói xong, dứt khoát ngắt liên lạc, để Tiêu Niết trơ trọi giữa đống công việc ngổn ngang, giận tủi.
Quay , Diêm Văn Cảnh kéo Bùi Nguyễn lòng, giọng trầm ấm đầy ẩn ý:
"Vừa nãy nàng khen mà, ?"
Bùi Nguyễn , ôm cứng ngắc, chỉ bất đắc dĩ.
[Tiểu phiên ngoại 5:]
Hôm nay, trong chuyến du ngoạn cùng Bùi Nguyễn, Diêm Văn Cảnh vô tình chạm mặt Thanh Khâu Hồ Vương – con cáo chín đuôi khi thành niên.
Vừa thấy Bùi Nguyễn, Thanh Khâu Hồ Vương lập tức tươi rạng rỡ, phóng như bay tới, miệng ngừng reo:
"Bùi tỷ tỷ!"
còn kịp chạm tới, hình đột nhiên chững giữa trung. Diêm Văn Cảnh nhanh tay kéo Bùi Nguyễn né sang một bên, vòng tay siết chặt eo nàng, ánh mắt sắc lạnh Thanh Khâu Hồ Vương:
"Cái gì mà tỷ tỷ? Đừng gọi lung tung! Ta nhận nào như ngươi."
Thanh Khâu Hồ Vương buồn bực, nước mắt lưng tròng :
"Ta gọi Bùi tỷ tỷ, gọi ngươi!"
Diêm Văn Cảnh nhạt, giọng đầy vẻ chiếm hữu:
"Đây là thê t.ử của . Tốt nhất đừng mơ mộng."
Thanh Khâu Hồ Vương giận dỗi, ánh mắt phẫn nộ như bốc lửa:
"Ngươi chỉ dựa việc quen Bùi tỷ tỷ ! Nếu ngày đó gặp tỷ , tỷ nhất định là của !"
Diêm Văn Cảnh chỉ khẩy, ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo và đắc ý.
"Tiếc quá, ngươi cơ hội ."
Tuy nhiên, tối đó, Diêm Văn Cảnh ôm Bùi Nguyễn, kiên quyết nhiều , từng từng nàng rằng "nàng là của ."
Cảm nhận sự ghen tuông nhẹ nhàng trong ánh mắt , Bùi Nguyễn mỉm , nhẹ nhàng an ủi:
"Chàng đừng lo lắng, dù ai gặp , dù lúc nào nữa thì mãi mãi chỉ là của ."
Vì cần quan tâm đến việc gặp sớm muộn, quan trọng là . Khi gặp , thứ khác đều còn quan trọng.
Mênh mang nhân sinh, một đủ .