Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 113

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:36:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chẳng lẽ, cái mà bọn họ nhắc tới đây chính là cô?"

Tần Vũ Niết đang nhét đầy thức ăn trong miệng, ngẩng đầu, ngơ ngác hỏi: "Người nào cơ?"

Mạnh Bà thở dài, lắc đầu:

"Lần , lén mấy tên quỷ sai lưng phàn nàn, bọn chúng bảo tay nghề của kém cỏi, canh Mạnh Bà khó uống chịu nổi, còn mời lão bản nào đó đến . Lúc đó, tức đến mức cầm chổi quét sạch mấy tên quỷ sai vô dụng đó. Sau vụ đó, quyết tâm cải tiến công thức, thử bao để món canh ý. Kết quả là gì? Chúng nó khiếu nại ngược ."

Mạnh Bà đến đây, sắc mặt chuyển sang giận dữ, đập tay xuống bàn, giọng đầy bức xúc:

"Rõ ràng vì bọn chúng mà vất vả đổi. Vậy mà cảm ơn thì thôi, còn dám bảo bỏ độc canh. Hễ thấy xuất hiện, đứa nào cũng chạy nhanh hơn cả thỏ. Nào là "đang bận nhiệm vụ", nào là " việc gấp". Thậm chí đứa còn bịa chuyện chăm yêu sắp sinh con để trốn tránh."

Tần Vũ Niết mà khóe miệng co giật, chỉ lặng lẽ cúi đầu tiếp tục ăn.

Cái canh Mạnh Bà rốt cuộc uy lực khủng khiếp tới mức nào, mà khiến đám quỷ sai tên sợ mất mật thế ?

Thấy vẻ mặt Tần Vũ Niết ngơ ngác, Mạnh Bà nghiêm túc cúi xuống, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng:

"Tiểu cô nương, nhờ cô giúp một tay. Cô nhất định giúp cải tiến công thức canh Mạnh Bà. Hừm, bọn chúng uống xong một chén xin thêm chén nữa, ngừng cũng . mà..." Nàng nham hiểm," cho , để chúng nó giá trị của công sức ."

Tần Vũ Niết nàng đầy khó xử nhưng khỏi bật thầm vẻ bức xúc đáng yêu của Mạnh Bà.

"... sẽ cố gắng."

Mạnh bà gật đầu hài lòng,"Ta tin tưởng tay nghề của cô, xem, canh mà cô ngon thế , chẳng lẽ canh Mạnh bà thể hơn ?"

Tần Vũ Niết lúng túng đáp : "À..."

Sau khi ăn xong, Mạnh Bà ngần ngại đề nghị giúp cô rửa chén, trong khi nghĩ cách cải tiến món canh Mạnh Bà.

Tần Vũ Niết nghi ngờ: "Ngài thực sự ?"

Mạnh bà bèn nhún vai, vẻ mặt đầy tự tin: "Không thì ? thể dùng cái ."

Nói , Mạnh bà lấy một vật nhỏ, trông giống như một quả cầu lông nhỏ nhưng màu đỏ rực rỡ, tươi tắn như chôm chôm. Tuy nhiên, cái đỏ hơn chôm chôm nhiều, lông xù xù và đôi mắt to long lanh như viên ngọc, cứ lấp lánh như hút hồn. Chính giữa quả cầu vài hoa văn kỳ lạ mà Tần Vũ Niết rõ ràng lắm nhưng tổng thể thì vô cùng mắt.

Quả cầu nhỏ nhảy lên hai cái phát tiếng "Òm ọp -".

Tần Vũ Niết lập tức thu hút, cúi xuống quả cầu nhỏ, đôi mắt như ánh ,"Nó đáng yêu quá. Nó nhỏ xíu thế , thực sự thể dùng ? Liệu bẩn ?"

Mạnh bà vẫy tay, một cách chút e dè,"Tiểu Hồng, đây, đưa tiểu Vũ tỷ tỷ một cái."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/113.html.]

Tiểu Hồng? Cái tên thật là... tùy tiện nhỉ.

, khi Mạnh bà gọi, quả cầu đỏ kỳ lạ nhảy lên hai cái và... nó bắt đầu mọc tay chân?

Tần Vũ Niết trố mắt, ngạc nhiên đến mức miệng cũng há :

"A... a... cái ... cái ..."

Ngay đó, ánh mắt thể tin nổi của cô, Tiểu Hồng đột nhiên giơ đôi tay nhỏ bé lên. Chỉ trong chớp mắt, đôi tay phồng to, linh hoạt một cách đáng kinh ngạc. Với tốc độ nhanh như gió, Tiểu Hồng gom bộ đống chén đũa từ bàn ăn, chuyển tất cả bồn rửa.

Chưa dừng ở đó, Tiểu Hồng dùng đôi tay dài thon mà cọ rửa chén bát cực kỳ điệu nghệ ngay mắt Tần Vũ Niết. Nước b.ắ.n tung tóe lấp lánh, từng cái chén khi rửa sạch đều bóng loáng như đ.á.n.h xi.

Tần Vũ Niết trố mắt, cảm giác như ánh sáng phản chiếu lấp lánh từ những cái chén.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Nàng giấu nổi sự kinh ngạc:

"... Cái gì trời..."

Nhìn đống chén bát sạch sẽ ngay ngắn, cô khỏi thầm nghĩ:

" là một trợ thủ rửa chén kỳ diệu."

Mạnh Bà liếc về phía Tiểu Hồng, hất cằm hỏi:

"Được ?"

Tiểu Hồng cũng về phía bà, đôi mắt to tròn long lanh, nhấp nháy như ngôi nhỏ. Tần Vũ Niết kiềm , nuốt khan một cái:

"Được! Tuyệt đối ."

Trong lòng nàng khỏi nghĩ thầm: "Chỗ nào mới những thứ Tiểu Mao Cầu như thế để... trộm? Nếu bắt trộm một con mang về, liệu nhỉ?"

Mạnh Bà , gọi Tiểu Hồng về. Tiểu Hồng nhảy nhót tung tăng một đường, phóc một cái trèo lên vai Mạnh Bà. Nó cọ cọ tai bà, phát tiếng "cổ họng kỉ-" đáng yêu, Tần Vũ Niết bên cảm thấy tim như tan chảy thành nước.

Mạnh Bà giơ tay xoa nhẹ lên đầu Tiểu Hồng, sang giải thích với Tần Vũ Niết, ánh mắt đầy vẻ tự hào:

"Tiểu Hồng là bỉ ngạn hoa hóa hình đấy. Hơn một ngàn năm mới xuất hiện một con như thế ."

Tần Vũ Niết xong, trong lòng khỏi thất vọng. Nàng gật đầu thở dài: "Chả trách Tiểu Hồng bộ lông đỏ rực như thế."

Nghĩ đến đây, cô chợt nhớ tới hoa văn đặc biệt mặt Tiểu Hồng."Chẳng lẽ... đó chính là bỉ ngạn hoa?"

Nàng chăm chú , quả nhiên, hoa văn trông giống hình ảnh của một bông bỉ ngạn hoa. Tuy nhiên vì bộ lông xù che phủ quá nhiều nên ban đầu cô rõ.

Loading...