Chương trình phát sóng đến tập bốn.
Trong mỗi tập, thành tích của Kiều Uyển Uyển đều thảm hại, thua đến mức còn mặt mũi.
Anti-fan thì lấy trí thông minh của cô chế giễu, thậm chí còn mắng cả fan của cô .
Cái mà chịu nổi!
Mắng cô ngu thì , nhưng mắng fan của cô ăn đồ cho heo thì tuyệt đối xong!
Đôi mắt to tròn long lanh, Kiều Uyển Uyển liếc sang Mặc Thiên, kéo cô trốn một góc khuất ống kính, nhỏ giọng hỏi:
“Cô thật sự thể giúp thắng ?”
“Ừ.”
Mặc Thiên gật đầu chắc nịch.
Uyển Uyển bán tín bán nghi cô:
“Cô bụng như ?”
“Đương nhiên là .”
“……”
Kiều Uyển Uyển tức nổ tung:
“ ngay mà!”
Cô lườm một cái đầy mỉa mai:
“ thấy cô cũng thắng nổi, nổ to quá .”
“Thế nếu thật sự thể giúp cô thắng thì ?”
Mặc Thiên với vẻ đầy tự tin.
Kiều Uyển Uyển cảnh giác cô:
“Vậy cô cái gì?”
“Ờ… nghĩ .”
“Thì mau nghĩ !”
Kiều Uyển Uyển liếc thấy phim đang chờ ngoài , liền hiệu bảo đợi thêm chút.
Rồi , thấy Mặc Thiên ung dung tới lui, hai tay chắp lưng, chút vội vàng nào.
Kiều Uyển Uyển sốt ruột đến mức sắp dựng tóc gáy:
“Rốt cuộc khi nào cô mới nghĩ xong? Bên còn đang chờ kìa! Cô cố tình khó ? cho cô , thắng thua cũng quan trọng, đừng hòng lừa !”
Nhìn dáng vẻ nôn nóng của cô , Mặc Thiên bỗng lóe lên ý tưởng:
“Thế nhé, giúp cô thắng. Đổi , cô hung dữ với và Cố Tinh Thần nữa. Cô mà còn la hét loạn xạ, sợ phong miệng cô đấy.”
Kiều Uyển Uyển: &¥%#$#&¥#%!!!
Một vạn câu chửi dồn lên đầu!
Cô bực bội phẩy tay:
“Cô với cô, chỉ đáng đối xử thế thôi. Hừ, thôi khỏi, tự thắng !”
…
Ba mươi phút .
Kiều Uyển Uyển tức phát điên.
Mặc Thiên vẫn theo , mỗi cô giải manh mối và chuẩn mở cơ quan, thì Mặc Thiên thản nhiên buông một câu:
“Cái đó sai .”
Kiều Uyển Uyển tin, cứng đầu theo ý .
Kết quả?
Đâm đầu chỗ chết, bộ cơ hội tuột sạch.
Trong tay ôm cả đống manh mối, mà bước giải mã kế tiếp thì phá sản .
Kiều Uyển Uyển chịu nổi nữa, xông tới quát thẳng mặt Mặc Thiên:
“Đừng theo ! đang ghi hình chương trình đó!”
“Chương trình chán ? Cái gì cũng mở .”
“……”
Kiều Uyển Uyển tức đến nổ phổi, cuối cùng chạy thẳng đến chỗ phim:
“Thầy ơi, cho mượn điện thoại, việc gấp.”
Quay phim thầm nghĩ: Quan hệ của hai rốt cuộc là gì?
Nghe Kiều thiếu gia , đây là vợ .
Kiều tiểu thư thì như kẻ thù đội trời chung.
Chắc là mâu thuẫn chị dâu – em chồng trong nhà giàu đây mà…
Quay phim dám đắc tội bên nào.
Thế là ngoan ngoãn đưa điện thoại.
Kiều Uyển Uyển lập tức chạy trong rừng, còn đầu chỉ tay:
“Không theo đó!”
…
Vào trong rừng, cô liền gọi điện:
“Anh hai!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-625-khong-nghe-loi-anh-thiet-thoi-ngay-truoc-mat.html.]
Điện thoại kết nối, cô nức nở oán trách.
Bên , Kiều Hạc lập tức bật dậy.
Cơ thể bệnh tật hành hạ mấy đêm ngủ, nhưng tiếng em gái, lập tức quên cả đau:
“Uyển Uyển, em đang ở ? Xảy chuyện gì ?”
Giọng Kiều Uyển Uyển nghẹn ngào:
“Anh mau đưa Mặc Thiên ! Cô cứ như cái đuôi, bám theo em, phiền c.h.ế.t !”
Rồi lải nhải kể hết chuyện Mặc Thiên lỡ việc tìm kho báu.
Kiều Hạc xong, chỉ khẽ thở phào: hóa em gái đang ở cạnh Mặc Thiên.
Anh yên tâm hẳn, thậm chí còn thấy đau đớn trong .
Anh xuống, lười biếng :
“Có Mặc Thiên theo em thì yên tâm lắm. Nhịn một chút .”
“???”
Kiều Uyển Uyển đập mạnh điện thoại:
“Anh còn em ?! Em cảnh cáo , em chấp nhận một bà chị dâu điên khùng như thế! Có cô thì em! Đếm ngược mười giây, trả lời ngay! Mười, chín, tám, bảy sáu năm bốn ba hai một, !”
Cái tính nóng nảy , cô đếm còn rõ ràng, tua vèo vèo.
Kiều Hạc bật :
“Cho thêm chút thời gian, thiệt gì của em ?”
“Đừng đánh trống lảng, trả lời ngay!”
Kiều Uyển Uyển nghiêm túc hẳn, cho thời gian xoay sở.
Lần , Kiều Hạc chân thành đáp, giọng chắc nịch:
“Ô đăng ký hôn phối chỉ điền một , mà thể là . Kiều Uyển Uyển, thật sự thể chọn em.”
“……”
Cơn giận của Kiều Uyển Uyển bùng nổ:
“Kiều Hạc!!”
“Được thôi, thì đoạn tuyệt quan hệ em .”
Anh bật :
“Vậy em tự giải quyết với bà Giang Chi Vân nhé.”
“……”
Vừa đến cái tên đó, Kiều Uyển Uyển lập tức câm nín.
Đầu cô như nổ tung.
Từ nhỏ đến lớn, chị cả học giỏi, hai thông minh, chỉ cô nghịch ngợm, thích học hành, khiến suốt ngày đánh mắng.
Nhờ hai khéo léo, thường đánh lạc hướng , cô mới thoát nạn.
Ngay cả khi lớn lên cũng .
Chỉ cần Kiều Hạc ở đó, chị cả và cô đều thể điều .
Cô càng nghĩ càng thấy, hai chỗ nào cũng .
Ngoại trừ ưng bà chị dâu điên rồ !
Liếc thấy phim đang vẫy tay, Kiều Uyển Uyển quyết định về nhà sẽ đấu tiếp.
“Anh cứ đợi đấy, về nhà em sẽ gọi với chị cả cùng ‘xử’ !”
Vịt Bay Lạc Bầy
Cô định cúp máy.
Kiều Hạc gọi với:
“Khoan , Uyển Uyển. Nghe , khi Mặc Thiên ở bên, em nên ít thôi, nhất là đừng mấy lời khó . Tin , là vì cho em.”
“Xì, cho em cái quỷ! Anh cưới vợ quên em gái, tước danh hiệu luôn! Tạm biệt, Kiều Hạc!”
Cô tức giận cúp máy.
Nghe tiếng tút tút bên , Kiều Hạc chỉ bất lực :
Không lời , thiệt thòi ngay mắt.
…
“Á á á…!”
“Ô ô ô…!”
“Hu hu hu…!”
Tiếng hét vang dậy trong cả khu rừng.
Giữa đêm tối, ai mà dám tới đây cơ chứ?
Thực khu rừng nhỏ, đoàn chương trình cố ý chọn nơi an .
ban đêm, khí lạnh và âm u vẫn khiến dựng tóc gáy.
Một đám minh tinh, già trẻ lớn bé, gào ầm ĩ.
Chỉ Kiều đại mỹ nhân là kêu tiếng nào.
Cô sợ ?
Không .
Mà là
Không lời hai, thành công … cấm ngôn.