Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 59: Kết Quả Giám Định – Xác Nhận Quan Hệ Ruột Thịt

Cập nhật lúc: 2025-03-18 17:36:28
Lượt xem: 269

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba tiếng .

Nhân viên trung tâm giám định chằm chằm màn hình máy tính, sững sờ đến mức đờ đẫn.

Năm nhân viên trao đổi ánh mắt với , cố gắng xác nhận xem nhầm .

Khi thấy vẻ mặt ai cũng tràn đầy kinh ngạc, họ mới chắc chắn rằng hề lầm.

Viện trưởng cũng tiến gần, theo ánh mắt của họ màn hình. Khoảnh khắc đó, hai chân ông mềm nhũn, cả run lên một cái.

Toang !

Toang thật !

Tiểu thư thứ bảy nhà họ Cố— ôm nhầm!

Ai mà danh gia vọng tộc Cố gia ở Thượng Kinh, giàu đến mức tiền nhiều như nước, tài sản đủ để sánh ngang cả một quốc gia?

Nhà họ Cố sinh con trai, chỉ duy nhất một cô con gái, nâng niu như công chúa từ nhỏ.

Nếu một cuộc bình chọn “ phụ nữ đáng đầu thai nhất ở kiếp ”, thì chắc chắn vị trí một sẽ thuộc về thất tiểu thư nhà họ Cố.

Nhân viên trung tâm giám định dám lên tiếng, nhưng sự im lặng của họ vang vọng đến chói tai.

Từng qua chuyện con riêng của hào môn!

bao giờ thấy “bảo bối cưng chiều” của nhà tài phiệt là một đứa trẻ ôm nhầm!

Viện trưởng dám để cấp hóng chuyện quá lâu.

thì đổ muối lên vết thương khác cũng ho gì.

Muốn tám chuyện, thì đợi khỏi

Phòng VIP cửa kính hướng phòng xét nghiệm, Tô Như Lan thấy sự hỗn loạn bên trong thì lập tức phản ứng.

Bà sải bước phòng xét nghiệm, nhân viên nhanh chóng đưa báo cáo in cho bà.

Tô Như Lan nóng lòng như lửa đốt, trong tay bà tổng cộng tám bản báo cáo.

Bà bực bội lật qua bảy bản mang họ Cố, trực tiếp tìm đến phần của Mặc Thiên.

Những lời lẽ dài dòng phía bà chẳng buồn xem.

Bà lướt thẳng đến dòng cuối cùng—kết quả giám định.

Chỉ thấy ở đó ghi một hàng chữ đen:

“Theo kết quả giám định di truyền học DNA, xác nhận Cố Hưng Quốc và Tô Như Lan là cha ruột của Mặc Thiên.”

Dòng chữ lọt mắt, nước mắt Tô Như Lan lập tức tuôn trào.

Là con bé! là con bé!

Đứa trẻ mà bà ngày đêm mong nhớ trong những giấc mơ, thực sự chính là Mặc Thiên!

Phải thừa nhận rằng, huyết thống thực sự là một điều kỳ diệu.

Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên thấy Mặc Thiên qua màn hình điện thoại, bà cảm giác như điện giật. Lý trí, sự chừng mực—tất cả đều sụp đổ trong khoảnh khắc , trực giác đánh bại.

Tô Như Lan đến nghẹn ngào, Cố Hưng Quốc vội bước tới đỡ bà.

Dù ông sớm đoán phận của Mặc Thiên, nhưng khi tận mắt thấy bản báo cáo, ông vẫn khỏi kinh ngạc đến sững sờ.

Mặc Thiên thật sự là con gái ruột thất lạc suốt hai mươi năm của họ!

Dù bây giờ thì muộn, nhưng khi nhớ đầu tiên gặp con bé, cái cảm giác thuộc lạ lùng

Hóa , chính là sự kết nối của huyết thống.

Anh em nhà họ Cố thấy vẻ mặt của cha , liền đoán kết quả.

dù trong lòng sớm suy đoán, thì vẫn thể so sánh với sự chấn động khi tận mắt thấy chứng cứ mặt.

Sau khi từng lượt xem qua tài liệu, sắc mặt cả bọn đều trở nên nặng nề.

Không họ ý kiến gì với Mặc Thiên, mà là vì họ hiểu rõ, sự xuất hiện của cô bé sẽ là đả kích lớn đến mức nào đối với Hương Vi.

Người em gái cả nhà cưng chiều suốt hai mươi năm, bỗng nhiên trở thành ngoài—ai mà dễ dàng chấp nhận chuyện ?

Khi tập tài liệu truyền đến tay Cố Bạch Dã, thậm chí đưa cho Cố Hương Vi xem.

Mà trực tiếp nhét thẳng cặp tài liệu của tam ca.

“Thôi , kết quả , chúng về nhà thôi.”

Không còn cách nào khác, Cố Bạch Dã chỉ đành chọn kế sách “chuồn là thượng sách”…

Cố Hương Vi đương nhiên hiểu rõ chuyện.

Nước mắt cô rơi lã chã, từ nhỏ đến lớn từng chịu nhục nhã như thế .

đột ngột bật dậy.

“Em còn nhà để về ? Thì em bố , cũng chẳng trai. Em chỉ là một kẻ cô đơn lẻ loi.”

Nói xong, cô đầu lao thẳng cửa.

Cố Bạch Dã nhanh hơn một bước, chắn mặt cô , chặn .

“Hương Vi, em đang ? Nhà họ Cố mãi mãi là nhà em, em định chạy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-59-ket-qua-giam-dinh-xac-nhan-quan-he-ruot-thit.html.]

“Em nhường vị trí thất tiểu thư chứ còn gì…” Cố Hương Vi gục đầu lên vai , nức nở.

“Em cũng rốt cuộc bế nhầm từ .

Mặc Thiên tìm bố .

Còn em— bố , cũng chẳng trai nữa.”

Tiếng của Cố Hương Vi vang vọng khắp căn phòng VIP.

Anh em nhà họ Cố chịu nổi khi thấy cô , tất cả đều bật dậy.

Một nửa chạy tới dỗ dành cô, nửa còn thì khuyên .

Cố Hoằng Thâm, cả của nhà họ Cố, bước đến mặt Tô Như Lan, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như khi:

“Mẹ, nhà họ Cố nuôi hai cô con gái cũng vấn đề gì lớn—”

“Không đến lượt con lên tiếng.” Tô Như Lan chỉ một câu liền chặn lời .

Bình thường ai dám ngắt lời Cố Hoằng Thâm thì chắc chắn là chán sống , nhưng khi lên tiếng, chỉ thể ngoan ngoãn ngậm miệng.

Tô Như Lan hít sâu một , bước đến mặt Cố Hương Vi.

Dù gì cũng nuôi nấng cô suốt hai mươi năm, dù quá thiết, nhưng bà vẫn luôn coi cô như con ruột mà chăm sóc.

từng đổ cho Cố Hương Vi về chuyện thất lạc của Mặc Thiên.

“Hương Vi, nhà họ Cố bao giờ coi con là ngoài. Nhà nuôi bao nhiêu đứa trẻ cũng , tình cảm hai mươi năm giả. Sau con và Mặc Thiên hãy xem như chị em, sống hòa thuận với . Ở nhà họ Cố, cả hai đứa đều sẽ cuộc sống .”

Tô Như Lan thấu tình đạt lý, cũng bao giờ là lòng sắt đá.

sự thiện ý của bà, trong mắt Cố Hương Vi, chẳng khác nào một nhát d.a.o chí mạng.

chằm chằm Tô Như Lan, hận ý trong lòng càng lúc càng sâu.

Nếu vì bà , chuyện sẽ vạch trần!

vẫn sẽ là con gái duy nhất của nhà họ Cố, vẫn là thất tiểu thư mà bao ngưỡng mộ!

Cố Hương Vi siết chặt nắm tay, lòng đầy căm phẫn nhưng ngoài mặt vẫn đồng ý với Tô Như Lan.

Bởi vì nếu rời khỏi nhà họ Cố, cô thực sự sẽ chẳng còn gì cả.

Những mối quan hệ từng , ai sẽ còn xem trọng cô nữa!

sụt sịt, gật đầu: “Mẹ, con bao giờ tranh giành gì với nhà họ Cố. Con chỉ nỡ rời xa , xa bố, xa các trai thôi! Nghĩ đến chuyện con con ruột của , con còn đau lòng hơn cả !”

Nói xong, nước mắt cô lăn dài.

Khóc đến mức hai mắt đỏ hoe, lớp trang điểm cũng lem nhem hết cả.

Tô Như Lan thở dài, đưa tay lau nước mắt cho cô : “Là quá kích động khi thấy Mặc Thiên, nên quên mất cảm nhận của con. Sau , hai đứa đều là con gái ngoan của . Nhà họ Cố con cháu đông đúc, càng ngày sẽ càng hơn thôi.”

“Mẹ!” Cố Hương Vi ôm lấy bà, giọng đầy vẻ nũng nịu.

bàn tay siết chặt , móng tay đ.â.m sâu lòng bàn tay đến mức tứa máu…

Mẹ con họ hòa thuận trở .

Anh em nhà họ Cố lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

Biết rằng Cố Hương Vi sẽ đuổi , họ cuối cùng mới chịu hướng mắt về phía cô em gái ruột của

Chỉ thấy Mặc Thiên vẫn đang ngủ say tấm thảm nhỏ.

Thậm chí vì thấy ồn ào, cô còn ôm lấy con mèo, bịt chặt hai tai

Anh em nhà họ Cố .

Đối với cô em gái bỗng dưng xuất hiện , ai nấy đều rơi trạng thái ngơ ngác.

Nếu là mười năm , khi tìm thấy cô bé…

Có lẽ họ sẽ chạy đến ôm chầm lấy cô, hôn một cái, cưng chiều cô hết mực.

bây giờ…

Họ thực sự gì nữa…

Lúc là bốn giờ sáng.

Mặc Thiên vẫn ngủ ngon, chẳng tiếng ồn ào xung quanh phiền chút nào.

Như thể chuyện xét nghiệm quan hệ huyết thống chỉ liên quan đến nhà họ Cố, chẳng dính dáng gì đến cô .

Vịt Bay Lạc Bầy

Tô Như Lan xổm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng vỗ lên má cô:

“Thiên Thiên, dậy nào, chúng về nhà thôi.”

Bà gọi ba , Mặc Thiên cuối cùng cũng chịu mở mắt.

dậy, dụi dụi đôi mắt ngái ngủ.

Nhìn một lượt đám cao lêu nghêu mặt, cô lờ mờ buông một câu:

“Các sai ?”

Anh em nhà họ Cố: “……”

Có vẻ như đầu gặp mặt suôn sẻ lắm.

Loading...