Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 577: Mặc Thiên phát thuốc não tàn

Cập nhật lúc: 2025-06-17 18:12:45
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Bắc Thừa nằm liệt giường nhiều ngày.

Mấy hôm nay không ăn uống gì, người vốn đã yếu ớt.

Giờ lại còn bị một người phụ nữ trưởng thành đè chặt lên ngực, đừng nói là nói chuyện, anh thở được đã là trời thương mạng lớn rồi.

Bên này anh còn chưa kịp nói gì.

Bên kia, đầu óc bay xa tận chân trời, cô nàng Mặc Tiểu Nhụy lại bắt đầu bổ não..

“Bắc Thừa, anh không nói gì là sao? Đừng nói là bị ngốc luôn rồi nhé!”

“Á á á, nguy rồi, Mặc Thiên, Mặc Thiên ơi, anh trai em bị ngốc rồi, mau cứu anh ấy đi!”

Mặc Tiểu Nhụy cái tính nghe gió là mưa, rất dễ tự tưởng tượng ra đủ thứ.

Cô tưởng tượng ra ngay cảnh Cố Bắc Thừa tỉnh lại mà không nhận ra mình nữa, tim cô lập tức treo lơ lửng.

Lảo đảo chạy về phía Mặc Thiên:

“Mặc Thiên, mau xem thử đi!”

Lần trước bị mấy trò tà môn của Mặc Thiên dọa cho sợ xanh mặt, giờ lại tin cô nàng như tín đồ gặp thần tiên.

Mặc Thiên không nhúc nhích, ánh mắt m.ô.n.g lung nhìn chị dâu:

“Chị cả đời này chắc bị lừa không ít lần rồi nhỉ?”

Mặc Tiểu Nhụy ngớ người:

“Sao em biết?”

Mặc Thiên: “…”

Cả nhà họ Cố: “…”

Cố Bắc Thừa: “…”

May mà Mặc Tiểu Nhụy chạy đi tìm Mặc Thiên, cũng vô tình giúp giải phóng quả tạ đang đè lên n.g.ự.c Cố Bắc Thừa.

Cố Bắc Thừa nhân cơ hội thở dốc hai hơi, cuối cùng cũng thấy dễ chịu hơn.

Anh vừa thở thông đã vội ngoắc tay gọi:

“Mặc Mặc, lại đây, anh không có ngốc. Nhà mình có em gánh phần trí tuệ là đủ rồi, không cần thêm người kéo thấp chỉ số trung bình đâu.”

Mặc Tiểu Nhụy nghe tiếng Bắc Thừa, không thèm quan tâm anh nói gì, lập tức lao về bên anh:

“Bắc Thừa!”

Một tiếng gọi chứa đầy nhớ nhung và yêu thương.

Cô nhào vào lòng Cố Bắc Thừa, hoàn toàn quên mất xung quanh vẫn còn có đại ca, nhị ca, tam ca, ngũ thúc, lục thúc, mấy anh em chồng và bố chồng đứng đầy phòng.

Cả đám anh em trai và bố chồng tự động xoay người, nhường cho cặp vợ chồng trẻ không gian riêng tư.

Mặc Tiểu Nhụy khóc như hoa lê dưới mưa, uất ức vô cùng.

Tiểu Kim Tử cũng lạch bạch chạy lại, cố leo lên giường, chen vào giữa bố mẹ để cả nhà ôm nhau.

Gia đình nhỏ ba người, sau bao gian nan cuối cùng cũng đoàn tụ.

Mấy người nhà họ Cố đứng bên nhìn lén mà mắt ai cũng đỏ hoe.

Cố Bắc Thừa ôm vợ con, lòng đau như cắt.

Anh vuốt ve tóc Mặc Tiểu Nhụy, dịu dàng nói:

“Bao năm qua vất vả cho hai mẹ con em rồi. Anh không biết hai người đã phải sống thế nào.”

Nếu không có lời quan tâm này của Cố Bắc Thừa, Mặc Tiểu Nhụy còn cố nín khóc.

Vậy mà vừa nghe xong, cô lập tức bật khóc nức nở:

“Huhu, em cũng không biết mình sống thế nào, em quên hết rồi!”

Cố Bắc Thừa: “…”

Cái cô ngốc này.

Ba năm rưỡi khổ sở, trở về vẫn ngơ ngơ không nhớ nổi gì.

Nhưng Cố Bắc Thừa không trách móc, chỉ thấy đau lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng vợ dỗ dành.

Mọi người xung quanh nhìn mà vừa xót vừa thương.

Vịt Bay Lạc Bầy

Ấy thế mà cảnh cảm động chưa kéo dài được bao lâu.

Đã có người ra phá hỏng bầu không khí.

Chỉ thấy Mặc Thiên cầm một lọ thủy tinh đi tới, bên trong đựng đầy những viên thuốc đen sì sì, to như mấy viên trôi nước.

Cô đi tới trước mặt Cố Bắc Thừa và Mặc Tiểu Nhụy, mở miệng hỏi vô cùng tỉnh bơ:

“Khóc xong chưa?”

“…”

Mặc Tiểu Nhụy xấu hổ lau nước mắt.

Giờ mà nói chưa khóc xong thì cũng ngại.

Thấy cả hai đều im lặng, Mặc Thiên gật đầu:

“Khóc đủ rồi thì uống thuốc.”

Cô phát cho mỗi người trong gia đình nhỏ một viên thuốc đen thui, còn Tiểu Kim Tử cũng có phần.

Cố Bắc Thừa cầm lấy, ngửi thử thì thấy mùi đắng sộc lên mũi:

“Thiên Thiên, thuốc gì đây?”

“Não Tàn Hoàn.”

“…”

Thái dương Cố Bắc Thừa giật giật.

Các anh em nhà họ Cố đứng xem kịch vui.

Cố Tinh Thần cong mắt đào hoa cười:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-577-mac-thien-phat-thuoc-nao-tan.html.]

“Anh Tư, chị Tư, mau uống đi, Mặc Thiên là tiểu thần tiên của nhà ta, đã phát thuốc chắc chắn có lý do.”

Cố Bạch Dã cười hề hề:

“Anh Tư à, vì bình an của cả nhà, thuốc này anh phải thưởng thức thật kỹ.”

Mấy người khác không nói nhưng ánh mắt cũng đầy ý tứ cổ vũ.

Cố Bắc Thừa: “…”

Anh bất lực nhìn đám anh em ruột.

Cảm nhận được tình anh em “sâu đậm”…

Chỉ có Cố Nam Cảnh là khác.

Dù gì cũng là song sinh, hiểu ý nhau hơn.

“Anh Tư, đừng uống!”

Cố Bắc Thừa nghe vậy cũng thấy dễ chịu chút xíu.

Ít ra còn có chút tình nghĩa anh em.

Đáng tiếc, cái tình này chỉ kéo dài đúng ba giây.

Cố Nam Cảnh nhanh chóng lùi mấy bước, đứng hẳn ra ngoài cửa:

“Anh Tư, chờ em đi xa rồi hẵng uống, không thì em ngửi thôi cũng thấy đắng miệng rồi.”

Cố Bắc Thừa: “…”

Thật sự chẳng có tí tình cảm nào cả!

Mặt anh đen như đáy nồi.

Nhưng mấy ông anh em vốn quá quen với biểu cảm này, chả ai coi là chuyện to tát, trong mắt họ anh chỉ như cục bột mềm mà thôi.

“Mau uống đi, phòng cháy, phòng trộm, phòng não tàn!”

“Thuốc do Mặc Thiên sản xuất, tuyệt đối là hàng chất lượng!”

“Đời người một lần lại một lần bị lừa, có Não Tàn Hoàn, từ nay không bị dụ nữa!”

Mấy ông anh cao to lực lưỡng đứng thành vòng tròn xung quanh, vừa xem kịch vừa tranh thủ nịnh cô em gái út.

Cố Bắc Thừa cầm viên thuốc não tàn, im lặng nghẹn lời.

Hồi lâu sau mới quay sang hỏi Mặc Thiên:

“Thiên Thiên, cái này rốt cuộc có tác dụng gì?”

“Cả nhà bị Ngọc Trúc dụ dỗ mãi rồi, uống cái này vào, sau này cô ta không tẩy não được các anh nữa.”

Mặc Thiên rất nghiêm túc giải thích.

Cố Bắc Thừa nhíu mày:

“Vậy tại sao gọi là Não Tàn Hoàn?”

“Vì phòng não tàn mà.”

“…”

Cố Bắc Thừa nhìn em gái mình, đúng là thiên tài đặt tên.

Từ khi Mặc Thiên giúp cô gọi Cố Bắc Thừa tỉnh lại, sự sùng bái của Mặc Tiểu Nhụy với cô nàng tăng vọt.

Từ ghét chuyển sang cuồng tín trong nháy mắt.

Không nói hai lời, cô cầm viên thuốc to như viên trôi nước nhét thẳng vào miệng nuốt luôn.

Cố Bắc Thừa hoảng hồn nhìn vợ nhà mình.

May mà viên thuốc không làm cô bị nghẹn.

Mặc Tiểu Nhụy nuốt xong còn định đút cho Tiểu Kim Tử.

Cố Bắc Thừa vội cản lại:

“Ấy ấy, Mặc Mặc, Tiểu Kim Tử nuốt không nổi, phải bóp nhỏ ra thành viên bé hơn.”

Mặc Tiểu Nhụy ngoan ngoãn làm theo, bẻ nhỏ viên thuốc rồi mới đút cho con.

Nhìn vợ con đã uống xong, Cố Bắc Thừa cũng chẳng còn lý do không nể mặt em gái, đành nhận mệnh nuốt viên Não Tàn Hoàn vào bụng.

Cả nhà ba người, mặt nhăn nhúm như cùng ăn phải mướp đắng.

Phải công nhận, thuốc này đúng là siêu đắng.

Mấy ông anh họ Cố chuẩn bị tranh thủ cơ hội châm chọc ông em thứ tư, vì mấy khi được bắt nạt anh tư thế này.

Tiếc là chưa kịp mở miệng, đã thấy ánh mắt âm u của Mặc Thiên đảo qua.

Cô không nói gì.

Năm ông anh cùng rùng mình một cái, có linh cảm chẳng lành.

Hai anh cả với anh hai phản ứng nhanh nhất.

Cả hai lập tức khoác vai nhau tính chuồn.

“Anh hai, đi thôi, xem tối ăn gì nào.”

“Anh cả, có vẻ sắp mưa, dắt xe vào gara thôi.”

Hai ông anh vừa nói vừa chuồn lẹ.

Mặc Thiên thong thả buông câu:

“Mỗi người một viên, anh cả anh hai chạy rồi, anh năm anh sáu uống.”

Cố Tinh Thần: “???”

Cố Bạch Dã: “???”

Tình nghĩa anh em gì đây?

Chưa đạt tới trình độ ăn thay nhau viên Não Tàn Hoàn đâu nhé…

Hai ông anh năm sáu lập tức lao ra đuổi theo:

“Anh cả anh hai, thuốc thần em gái phát cho, hai người chạy gì mà chạy!”

Loading...