Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 487: Người nhà họ Kiều vây đánh Kiều Hạc
Cập nhật lúc: 2025-05-01 16:01:46
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Chi Vân tức giận kéo cửa xe ra.
Dáng vẻ ấy, đúng thật giống như Mặc Thiên nói: “Mẹ anh sắp đánh c.h.ế.t anh rồi đó!”
Nhưng Mặc Thiên lại rất có nghĩa khí.
Cô lập tức đứng chắn trước cửa xe, kiên quyết không để Giang Chi Vân thò nổi một ngón tay vào trong.
Mặc Thiên còn nghiêm túc “giáo huấn” Giang Chi Vân:
“Mẹ Kiều, con trai bà còn tốt hơn anh trai tôi nhiều. Mẹ tôi còn chẳng đánh c.h.ế.t anh trai tôi, sao bà nỡ đánh c.h.ế.t con trai mình chứ.”
Kiều Hạc vừa mới định thần lại trong xe, đầu óc lại như bị búa gõ thêm một cái.
Cô gái này, đúng là không nói chuyện thì thôi, đã nói thì khiến người khác c.h.ế.t đứng.
Kiều Hạc đã có thể lường trước, mẹ anh sẽ tức đến mức nào rồi…
Quả nhiên, Giang Chi Vân đứng ngoài cửa xe đã bắt đầu ôm trán, đè ngực, vẻ mặt đau đớn.
Bà tức đến mức chẳng nói ra lời, tay cũng cứng ngắc không nhấc nổi.
Cuối cùng chỉ có thể run rẩy gọi hai chữ: “Kiều… Hạc!”
…
Kiều Hạc lại nói thêm hai câu với người trong điện thoại, sau đó dứt khoát cúp máy.
Anh kéo Mặc Thiên lại, cúi đầu thì thầm bên tai cô mấy câu.
Sau đó ngoan ngoãn mở cửa xe, bước xuống.
Kiều Hạc vừa xuất hiện, hốc mắt Giang Chi Vân liền đỏ hoe.
Kiều Hạc thấy vậy, vội vàng bước tới dỗ dành: “Mẹ, đừng giận, có gì mẹ cứ trút lên con.”
Giang Chi Vân nắm lấy cánh tay Kiều Hạc, lập tức tát anh hai cái:
“Đồ con bất hiếu, sau này không được qua lại với con nhỏ đó nữa!”
“Không được.”
Kiều Hạc thẳng thắn từ chối, dứt khoát không chút do dự.
Giang Chi Vân suýt nữa không kịp phản ứng.
Bà ngẩn ra hồi lâu, rồi mới hai tay nắm chặt cánh tay Kiều Hạc, ra sức lắc mạnh, như muốn lắc cho tỉnh cái đầu ngốc nghếch của anh:
“Kiều Hạc, con bị trúng tà rồi phải không? Hồi lớp ba bị bạn đánh, con mách thầy giáo làm bạn ấy bị bố đánh nhập viện, còn nhớ người đó là ai không?”
Giang Chi Vân sợ Kiều Hạc bị mê hoặc mất trí, cố tình nhắc lại chuyện cũ để thử.
Kiều Hạc im lặng nhìn mẹ:
“Mẹ, con không bị trúng tà.”
“Không, con bị rồi!” Giang Chi Vân khăng khăng, “Không thì sao lại điên thế này!”
Trong ba chị em, Kiều Hạc là người khiến Giang Chi Vân yên tâm nhất.
Từ nhỏ, chỉ cần nhắc đến Kiều Hạc, Giang Chi Vân đều tràn ngập niềm tự hào, không tìm ra nổi khuyết điểm.
Vậy mà giờ đây, đứa con luôn hiểu chuyện lại bước vào tuổi nổi loạn ở tuổi ngoài hai mươi!
Giang Chi Vân vốn là người nóng tính, bình thường có Kiều An Khang trấn an thì còn đỡ, giờ Kiều An Khang lại đang hôn mê trên tầng, bà như một thùng thuốc nổ, ai đụng vào cũng nổ.
Bà mặc kệ ý nguyện của Kiều Hạc, lôi kéo anh định dẫn đi xin lỗi ông cụ Kiều.
Nhưng hai mẹ con còn chưa kịp gặp cụ, đã bị người nhà họ Kiều vây chặt.
“Kiều Hạc à, cậu giỏi thật đấy! Ông nội cậu thương cậu biết bao, có cái gì quý hiếm đều nghĩ cho cậu trước tiên, vậy mà cậu lại vì một con điên, đ.â.m ông nội một nhát sau lưng! cậu thật ác!”
“Nhị thiếu gia nhà họ Kiều đúng là đào hoa thật, đến cả cha ruột cũng không cần nữa, còn nói gì đến ông nội! Vì tình yêu mà vứt bỏ cả gia đình!”
“A Hạc ơi, cậu hồ đồ rồi hả? Trước đây vì củng cố địa vị nhà mình, còn chấp nhận liên hôn với nhà Cố. Giờ nhà họ Cố và họ Kiều trở mặt rồi, cậu mà còn dây dưa với nó, chẳng phải sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Kiều sao?”
Lúc này, đám thân thích nhà họ Kiều cũng không thèm giữ thể diện nữa.
Ai cũng sợ bỏ lỡ cơ hội giẫm c.h.ế.t Kiều Hạc.
Họ thèm khát vị trí Tổng giám đốc Tập đoàn Kiều thị đã lâu.
Nếu chỉ nhằm vào Kiều An Khang và Kiều Ức Tâm thì dễ đối phó.
Kiều An Khang mềm mỏng, dễ bị lừa, muốn kéo ông xuống khỏi chức Tổng giám đốc cũng không khó.
Kiều Ức Tâm dù năng lực mạnh, nhưng họ Kiều chỉ truyền chức cho nam, cô căn bản không có tư cách cạnh tranh.
Khó khăn duy nhất chính là — Kiều Hạc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-487-nguoi-nha-ho-kieu-vay-danh-kieu-hac.html.]
Đừng nhìn anh lúc nào cũng như chẳng màng thế sự, chơi bời tiêu dao.
Thực ra Kiều Hạc tâm cơ thâm sâu, lắm mưu nhiều kế.
Ai đấu với anh, chỉ có nước tự đào hố chôn mình.
Hơn nữa, Kiều Hạc cực kỳ giàu có, giàu đến mức không ai biết rõ tài sản anh nắm giữ.
Ba năm trước, khi Kiều An Khang hôn mê, hội đồng cổ đông định phế truất ông, chính Kiều Hạc đã vung tiền mua liền 10% cổ phần Kiều thị, vững vàng giữ vững vị trí cổ đông lớn nhất cho cha mình.
Không có hai chỗ dựa vững chắc này, đám người kia đã giành được Kiều thị từ lâu.
Hôm nay, cuối cùng họ cũng thấy hy vọng.
Giờ là lúc hợp lực đạp c.h.ế.t Kiều Hạc!
Một nhóm vây lấy Kiều Hạc mỉa mai châm chọc.
Vịt Bay Lạc Bầy
Một nhóm khác thì thổi gió bên cạnh ông cụ Kiều:
“Nhị thúc, bao nhiêu năm thương nó cũng uổng công thôi! Sau này tuyệt đối không thể giao Kiều thị cho nó!”
“Đúng vậy ông nội! Nếu giao Kiều thị cho Kiều Hạc, chẳng mấy chốc mà lại mang họ Cố mất thôi!”
“Họ Kiều với họ Cố tranh giành vị trí số một thủ đô bao nhiêu năm nay vẫn chưa phân thắng bại, giờ chẳng phải thành ra hai tay dâng cho người ta sao?”
Ai cũng thèm khát 30% cổ phần trong tay ông cụ Kiều.
Ai giành được, người đó sẽ trở thành cổ đông lớn nhất của Kiều thị.
Trước đây, khả năng ông cụ Kiều để lại cho Kiều Hạc là lớn nhất.
Nhưng tên ngốc này, tự mình phá hủy cơ hội!
Người nhà họ Kiều đều đang xem Kiều Hạc như trò cười.
Kiều Hạc trở thành cái bia cho mọi người công kích.
Thế nhưng anh vẫn không buồn giải thích, cứ giữ bộ dạng lười biếng, lạnh nhạt nhìn đám người xung quanh như đám chó hoang sủa bậy.
Bên ngoài càng lúc càng ồn ào.
Trong xe, Mặc Thiên bám lấy cửa sổ, nhìn ra ngoài:
“Diệp Phi, thiếu gia nhà anh có bị đánh c.h.ế.t không vậy?”
Diệp Phi nghe thế, nhíu mày quay lại:
“Cô Mặc, bây giờ là xã hội pháp trị…”
“Nhưng thiếu gia nhà anh bảo mẹ anh ấy muốn đánh c.h.ế.t anh ấy mà?”
“…”
Diệp Phi nhớ lại chuyện thiếu gia từng nói: muốn “phổ cập pháp luật” cho Mặc Thiên, đúng là còn dài lắm.
Không chỉ cần dạy pháp luật.
E rằng… môn ngữ văn cũng phải quay lại học từ tiểu học!
Khi người nhà họ Kiều đang vây đánh Kiều Hạc.
Đột nhiên, từ cổng bệnh viện vang lên tiếng còi cảnh sát.
“Oa oa oa”, từ xa tới gần.
Chẳng bao lâu, bốn chiếc xe cảnh sát chạy vào bệnh viện, khí thế bức người.
Người nhà họ Kiều ngơ ngác, không hiểu có chuyện gì xảy ra.
Xe cảnh sát đỗ chắn ngang đường.
Hai cảnh sát xuống xe, bước tới hỏi:
“Xin hỏi, vừa nãy ai báo cảnh sát, nói ở đây có người gây thương tích?”
Người nhà họ Kiều nhìn nhau bối rối:
“Không ai báo cả.”
Không ngờ —
Kiều Hạc từ trong đám đông bước ra, khẽ gật đầu với hai cảnh sát:
“Tôi báo.”
”???”
Cả đám nhà họ Kiều c.h.ế.t lặng.
Kiều Hạc lại định giở trò gì đây?