Ta Mở Quán Ăn, Cả Kinh Thành Tranh Nhau - Chương 132: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-25 01:26:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KijJaXZkz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đuổi ngoài cho !

 

Tri huyện Triệu khi thấy Thái thú Đường vẫn còn nghi hoặc, nghi hoặc vì Thái thú Đường đến tìm .

 

Khi Thái thú Đường mở miệng nhắc đến tiệm ăn Ngon Nhất, cả liền tê dại.

 

Hắn lau mồ hôi trán, còn mới sai mạnh mẽ lôi Viên ngoại Lưu hậu viện.

 

Nếu , tính khí của vị Thái thú như Tôn Viện trưởng, chừng một lời hợp liền tay đ.á.n.h .

 

Đến lúc đó thì thật khó coi.

 

Thái thú Đường mắng nhiếc một hồi, Tri huyện Triệu đuổi con gái nhà Viên ngoại Lưu , mới hừ lạnh một tiếng nặng nề.

 

"Ngươi và đều là quan viên của Kim phủ, mong ngươi thể chú ý một chút, chuyện nhà nhỏ bé mà còn quản xong, truyền ngoài e rằng sẽ khiến chê ."

 

Tri huyện Triệu mặt đỏ bừng, lời nào phản bác, hôm nay thật sự mất mặt lớn !

 

Sau khi Thái thú Đường rời , liên tục thêm một quan viên phủ thành đến, thậm chí vài còn đến cùng một lúc.

 

Sau khi đến cũng gì khác, bộ đều là một trận nhiếc móc tới tấp, chê thất nhà ghê gớm, chê quản xong việc nhà.

 

Mà tất cả đều là những quan vị cao hơn , mặt chỉ thể lành, nhưng trong lòng gào thét như nổ tung.

 

Đến gần tối, cuối cùng cũng còn ai đến nữa.

 

Tri huyện Triệu kiệt sức, khi lê bước chân nặng nề cùng tâm trạng u ám đến hậu viện, ngờ phát hiện Viên ngoại Lưu vẫn còn ở đó.

 

Chưa đợi Viên ngoại Lưu mở miệng giải thích, Tri huyện Triệu phát tiếng gầm giận dữ.

 

Hắn chỉ ngoài và lớn tiếng quát: "Cút! Mau cút khỏi đây cho !! Người , mau vác ngoài cho !!"

 

Chẳng mấy chốc, đám tiểu tư nuôi trong phủ liền xông , khiêng Viên ngoại Lưu đang phản kháng ném ngoài.

 

Đồng thời ném khỏi phủ cùng lúc còn con gái .

 

Con gái là do Đại phu nhân ném .

 

Đại phu nhân từ lâu chướng mắt con gái của Viên ngoại Lưu, rõ ràng là dựa thủ đoạn bất chính mà gả , bình thường ăn mặc lụa là châu báu còn ngang ngược, nhưng mặt lão gia thì giả vờ như một đóa bạch liên hoa.

 

Bây giờ cuối cùng cũng tìm cơ hội đuổi ngoài .

 

Đại phu nhân khi ném xong về, gặp Tri huyện Triệu vẫn đang bình tâm trong sân.

 

Nàng còn tủm tỉm với Tri huyện Triệu: "Phu quân cuối cùng cũng tỉnh ngộ , tuy rằng tỉnh ngộ muộn, là các vị cấp trách mắng một lượt mới tỉnh ngộ, nhưng dù cũng tỉnh ngộ , chúc mừng phu quân!"

 

Tri huyện Triệu: "..."

 

Chư vị, ai hiểu chứ, ban ngày các cấp mắng nhiếc một lượt, một lời thừa cũng dám thốt .

 

Buổi tối còn chính phu nhân châm chọc, chư vị ai hiểu đây!

 

Viên ngoại Lưu ở thôn quê hoành hành bá đạo vơ vét của cải, một phân tiền cũng chẳng hưởng , cuối cùng thương vẫn là chứ!

 

Viên ngoại Lưu nhất đừng để tóm tội trạng, nếu sẽ trừng phạt nặng nhất!!

 

Chuyện xảy bên Tri huyện Triệu, cả nhà Bạch Thanh Uyển đến ngày hôm mới .

 

Hôm qua tiệm đóng cửa, đều về nhà.

 

Hiếm hoi thời gian rảnh rỗi ở nhà, Bạch Thanh Uyển bắt đầu tối chế đồ ăn.

 

Nàng gạo nếp, đột nhiên nghĩ đến món bánh trôi.

 

Món bánh trôi khá phiền phức và tốn sức, nhưng ngon thì thật sự ngon.

 

Bánh trôi nóng hổi chấm đường đỏ ăn tuyệt, đường đỏ, mè rang, vân vân, c.ắ.n một miếng thấy dẻo quẹo, thể khiến mê mẩn đến ngây ngất.

 

Nếu ăn vị ngọt thấy ngấy , còn thể ăn vị mặn, điều chỉnh nhân bọc , thành hình lá, cho dầu chiên vàng.

 

Bên ngoài một lớp giòn rụm, bên trong dẻo quẹo, còn mỡ thịt nhân bánh béo ngậy chảy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mo-quan-an-ca-kinh-thanh-tranh-nhau/chuong-132.html.]

Chậc chậc chậc, đồ nếp nguội chậm, mùa đông thật sự nên ăn bánh trôi dẻo quẹo!

 

Chuyện Tri huyện Triệu đang sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng thì nàng thật sự hề , nhà nàng đều ở trong sân, sự chỉ huy của nàng mà hì hục giã bánh trôi.

 

Đến bữa tối đều ăn một bữa thật ngon lành, một ai ngon.

 

Chỉ là bánh trôi ăn nhiều khó tiêu, khi ăn thì thấy no, nhưng ăn nhiều trong bụng mới nở , liền sẽ cảm thấy chướng bụng khó chịu.

 

Cả nhà đều ăn quá độ, cuối cùng vẫn là Bạch Khang thị nấu một nồi thang sơn tra để tiêu thực, cả nhà mới thể ngủ .

 

Bạch Dũng xoa xoa cái lưng già của : "Món bánh trôi ngon thì ngon thật, nhưng mệt quá, cho cái lưng, nếu mang bán chắc chắn cũng sẽ kiếm tiền!"

 

Bạch Trung liên tục xua tay: "Giã nổi nữa , giã nổi nữa ..."

 

Mèo Dịch Truyện

Bạch Thanh Uyển thật sự , cuối cùng cũng một khoản tiền mà nhà họ Bạch thể kiếm !

 

Đến trưa ngày hôm , những tối qua còn bánh trôi quá mệt, sáng nay dậy rảnh rỗi việc gì , giã thêm mười cân bánh trôi nữa.

 

Bánh trôi mới xong, Bạch Mặc vội vã từ bên ngoài trở về.

 

"Uyển Uyển, Uyển Uyển, thật sự đoán trúng , Tri huyện Triệu bên sáng sớm hôm nay phái đến , hỏi chúng khai trương, khó khăn gì ,

 

Còn Tôn Viện trưởng cũng đến tìm , hỏi quán ăn nhà chúng khi nào thì mở cửa , bảo chúng cứ yên tâm mà mở, Đường Bất Phàm tìm cha giúp , cũng bảo chúng mau ch.óng về mở tiệm,

 

À , còn nữa, con gái của Viên ngoại Lưu Tri huyện Triệu đuổi ngoài , bây giờ Viên ngoại Lưu đang dẫn con gái về nhà,

 

Nghe nhiều Viên ngoại Lưu ức h.i.ế.p đây, bây giờ đều chạy đến huyện nha tố cáo , Viên ngoại Lưu đang bắt giữ ở đó để xét xử!"

 

Bạch Mặc còn kịp thở đều, mà lúc những lời thể một mạch ngừng nghỉ, hết bộ trong một .

 

"Thật giả ?!" Bạch Khang thị kinh ngạc thốt lên.

 

Cả nhà cũng "soạt" một tiếng buông đũa bát xuống, tất cả đều tụ tập .

 

Trong nhà họ Bạch, những chuyện thể khiến bỏ bát đũa xuống thật sự nhiều.

 

"Đương nhiên là thật ! Chuyện còn gạt các ?!" Bạch Mặc bất lực : "Rất nhiều nhiều bạn học đều hỏi , khi nào thì các về khai trương, hỏi cả một ngày , các mau ch.óng về khai trương, sắp thể tiếp tục học hành nữa !"

 

"Tốt quá , thật sự quá !" Bạch Khang thị vui mừng ngừng lặp .

 

Nàng kích động đến mức nên lời gì.

 

"Uyển Uyển, thật sự quá giỏi!" Mai Nha và Lan Nha, cùng Tiểu Giang mấy đứa nhỏ đều kích động vây quanh Bạch Thanh Uyển.

 

"Trời xanh mắt, trời xanh mắt mà!" Phan thị kích động lớn tiếng hô.

 

Có lẽ bởi vì nàng quá đỗi kích động, bỗng dưng nàng cảm thấy hạ thể một dòng nước ấm.

 

Nàng cúi đầu xuống, thì là nước ối vỡ!

 

Đây là một sự kích động dẫn đến việc chuyển ngay lập tức.

 

"Sinh... sinh , con sắp sinh ..." Phan thị run rẩy vịn khung cửa .

 

Mọi đầu , thấy Phan thị sắp sinh, lập tức cuống quýt cả lên, nhưng trong sự hỗn loạn vẫn trật tự mà giúp đỡ nàng đỡ đẻ.

 

Bạch Khang thị lúc tựa như trụ cột tinh thần, một tay đỡ lấy Phan thị: "Đừng sợ, . Thai tượng của con lắm, sai mời bà đỡ giỏi nhất , đừng lo lắng, đừng sợ, chúng đều ở đây!"

 

" đúng đúng, con dâu , chúng đều ở đây, con ngàn vạn đừng lo lắng!" Bạch Trung lúc thể kiểm soát mà trở nên hoảng loạn, thần sắc bối rối.

 

Bạch Khang thị đá một cước Bạch Trung: "Còn ngây đó gì, mau mời bà đỡ , ở đây chúng !"

 

" đúng đúng, ngay đây, ngay đây!" Bạch Trung chạy , chạy nhanh đến nỗi giày suýt tuột.

 

Phan thị nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Khang thị đang đỡ nàng, thở hổn hển đầy kích động, đến mức nên lời giải thích.

 

Nàng thực sự , nàng sinh hai đứa trẻ , bây giờ nàng căng thẳng, càng sợ hãi, nàng là đang kích động!

 

Nàng thật sự quá kích động , cuối cùng cuối cùng cũng nhả hàng , đó chỉ cần cữ một tháng nữa.

 

Chậm nhất là đến khi năm trời sang xuân, nàng thể gia nhập hàng ngũ đại quân kiếm tiền !

 

 

Loading...