Ta Mở Khách Sạn Nghỉ Dưỡng Ở Thời Mạt Thế - Chương 92: Xua Đuổi Thành Công

Cập nhật lúc: 2025-11-12 15:25:37
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bảo vệ Sở tư lệnh!”

 

Ngạc Tắc hét lớn một tiếng. Anh thế nào cũng , nhưng trọng điểm là Sở Vạn Phu tuyệt đối thể gặp nguy hiểm.

 

Người đàn ông gầy gò bên cạnh định hình, đột nhiên vung một đoạn dây leo, đầu dây quấn quanh eo Sở Vạn Phu, dùng sức kéo mạnh một cái, đưa ông đến bên cạnh .

 

Khi sắp rơi xuống đất, đám zombie xung quanh thấy tiếng động, điên cuồng chạy tới. Dị năng giả cấp cao quát lớn một tiếng, một nữa thúc giục dị năng, cưỡng chế nâng những chiếc xe đường lên để chặn đám zombie đang kéo đến.

 

Cùng lúc đó, đàn ông trẻ tuổi gầy gò chắp hai tay , những dây leo bên cạnh mấy nhanh chóng quấn quanh tạo thành hình cầu, va mặt đất nảy lên hai cái biến mất.

 

Mọi nhẹ nhàng đáp xuống đất sự đệm của dây leo, hề hấn gì.

 

“Vừa nãy...” Ngạc Tắc ngẩng đầu lên định , nhưng đột nhiên cảm nhận sự bất thường trong khí xung quanh.

 

Người đàn ông gầy gò nhanh tay lẹ mắt, lập tức dùng dây leo bao bọc .

 

Ngay đó, tất cả cảm nhận một lực lượng mạnh mẽ đẩy từ bên ngoài, như thể ai đó đá mạnh một cú, khiến họ thể khống chế mà bay về phía xa.

 

......

 

【Xua đuổi thành công】

 

Hạ Ngôn hài lòng gật đầu, tâm trạng khá . Cô đặt mua một chiếc máy kem từ trung tâm mua sắm, đặt ngay bên cạnh ghế sofa ở đại sảnh, tiện cho việc tự kem ăn bất cứ lúc nào.

 

Ngày hè nóng bức như thế , ăn một miếng kem thì chẳng khác nào trải qua mùa hè.

 

Về phần giá bán, hai điểm cho một cây là . Dù bột kem cung cấp giới hạn, cô chỉ cần bỏ hai trăm điểm để mua máy là xong.

 

Đây đúng là một công việc kinh doanh vốn.

 

Vừa ăn kem màu xanh nhạt vị muối biển, Hạ Ngôn thong thả đến cửa hàng, mua thêm một chiếc máy bán nước ép trái cây tươi. Giá của nó đắt, cần năm trăm điểm, còn nhập thêm trái cây tươi.

 

Máy ép trái cây tươi cấp một chỉ thể bán ba loại nước ép: nước xoài, nước cam và nước đào.

 

Ba quả trái cây ép một cốc nước ép, chi phí nhập hàng bảy điểm. Hạ Ngôn nghĩ một lúc định giá hai mươi điểm một cốc.

 

Nghĩ mà xem, đó chỉ là nước ép, mà là cả một cốc vitamin đầy ắp.

 

Hạ Ngôn lấy chiếc cốc từ giá đỡ bên cạnh, đặt ở chỗ nước ép chảy , ngón tay nhấn nút nước xoài.

 

Máy ép bắt đầu hoạt động, vài giây , cốc nước xoài màu vàng tươi, thơm lừng mùi trái cây lò, đủ một cốc.

 

Cô nhấp một ngụm nhỏ, cảm giác mịn màng, vị ngọt cực cao.

 

Hạ Ngôn một đặc điểm dị ứng khác thường: đường viền môi của cô chạm xoài. Hễ chạm là sẽ ngứa và đau, đường viền môi trở nên thâm đen, lâu mới phai.

 

đặc biệt thích ăn xoài, nhất là xoài Đài Loan ngọt lịm, thơm và mềm dẻo.

 

Từ khi phát hiện kiểu dị ứng kỳ lạ , cô thể dùng miệng c.ắ.n xoài trực tiếp nữa, mất một niềm vui lớn lao.

 

Giờ đây, niềm vui trở .

 

ngân nga một bài hát nhỏ, ghế sofa xem TV. Mấy đứa trẻ bên cạnh đều sắp vì ghen tị, nuốt bao nhiêu nước bọt.

 

“Ưm, kem ngon quá ~” Hạ Ngôn vẻ mặt khoa trương, cố ý l.i.ế.m một miếng kem lớn.

 

Quả nhiên, tiếng nuốt nước bọt của mấy đứa trẻ càng lớn hơn.

 

“Muốn ăn ?” Cô đưa cây kem màu xanh nhạt một vòng mặt chúng. “Ngọt ơi là ngọt, bao giờ ăn kem ngon như thế .”

 

“...Muốn ăn...” Cậu bé ở phòng 206 trốn lòng chị gái, đôi mắt khao khát cây kem tay cô, hít hít mũi ngửi xem nó ngọt đến mức nào.

 

“Muốn ăn ? Đi tìm lớn xin tiền mua , cho trẻ con ăn .”

 

Hạ Ngôn c.ắ.n mạnh một miếng kem, trêu chọc bé. Nhìn khuôn mặt phúng phính và vẻ mặt tủi của , cô thấy thật buồn .

 

Quả nhiên, trẻ con hồi phục nhanh thật. Mới mấy ngày mà chúng bắt đầu da thịt, ngay cả má phúng phính trẻ con cũng xuất hiện .

 

Ngay cả bé ở phòng 212 trông cũng cao hơn một chút.

 

“...Chị Hạ.” Chị gái của bé do dự yên, tay ôm em trai càng siết chặt hơn.

 

“Ừm, thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mo-khach-san-nghi-duong-o-thoi-mat-the/chuong-92-xua-duoi-thanh-cong.html.]

 

“Chị ơi, em... em thể đổi bằng thứ khác ?”

 

“Thứ gì?”

 

Chị gái của bé lấy một chiếc khóa bình an bằng vàng từ cổ, lưu luyến : “Chị Hạ, cái là bà nội cho em, chị xem thể đổi lấy điểm tích lũy ?”

 

Hạ Ngôn đưa tay nhận lấy, cân nhắc trọng lượng, : “Em nỡ ? Đừng bán cho chị hối hận, túi chị chuyện lấy .”

 

“Em giữ cũng dùng nữa, chị thật sự thu mua ?”

 

“Thu, đồ trang sức bằng vàng bạc đều thu.”

 

Hạ Ngôn bảo Hệ thống đ.á.n.h giá giá trị, nhưng nhận câu trả lời chút lạnh lùng từ Hệ thống.

 

【Ngươi thể mua một máy định giá】

 

‘Mua một cái.’

 

【Đinh, dư của ngài: 12 điểm tích lũy】

 

Hạ Ngôn kinh ngạc.

 

‘Sao đắt thế? Ngươi lấy của 4488 điểm tích lũy ?!’

 

【Vạn vật đều thể định giá】

 

‘Hệ thống, ngươi càng ngày càng ch.ó . Chẳng lẽ khác bán một sợi tóc cũng cho điểm tích lũy ? Móng tay cũng thể đổi lấy điểm tích lũy ? Cái quái gì mà vạn vật đều thể định giá. Không nữa! Chịu lỗ!’

 

Hạ Ngôn ăn hết miếng kem ốc quế cuối cùng, dậy đến quầy thu ngân lấy máy định giá.

 

Máy định giá bé tí, to bằng bàn tay, một hình dạng nghệ thuật rõ là gì đang đỡ một cái khay phát sáng.

 

Chỉ thế thôi ?

 

Hạ Ngôn cảm thấy Hệ thống dạy cho một bài học.

 

“Em đặt đồ lên .”

 

Chị gái của lời theo.

 

“Có thể đổi 288 điểm tích lũy.”

 

Một giọng máy móc phát từ máy định giá.

 

“Có thể đổi 288 điểm, đổi ?” Hạ Ngôn tháo dây chuyền xuống, cầm máy định giá lên lật qua lật , xem âm thanh phát từ .

 

“Đổi! Chị ơi, em đổi!” Cô bé ngờ thể đổi nhiều điểm tích lũy như , mừng rỡ khôn xiết, sợ bà chủ Hạ hối hận đổi nữa.

 

Hạ Ngôn gật đầu, hệ thống cửa hàng nhỏ cho cô bé một cái thẻ, dùng doanh thu kinh doanh của cửa hàng chuyển 288 điểm tích lũy thẻ.

 

“Em quầy lấy thẻ .” Hạ Ngôn cất dây chuyền vàng túi, tiện tay đặt máy định giá lên bàn .

 

Thông qua hồ sơ lưu trú tạo tự động trong hệ thống cửa hàng nhỏ, cô thể thấy thông tin của tất cả , hơn nữa còn tùy chọn tặng điểm tích lũy.

 

Cô hiểu ý nghĩa của quy tắc , đó là để khi thu mua vàng bạc, chỉ cần mục tặng điểm là thể thao tác ngay, tiện lợi.

 

trang sức miễn phí, chuyện cô thích.

 

“Các con, về với lớn trong nhà, vàng bạc trang sức thể đến đổi lấy điểm tích lũy, ?”

 

“Dạ !”

 

“Ngoan lắm, mỗi thưởng một viên kẹo.”

 

——

 

“Sở tư lệnh, an .”

 

Ngạc Tắc cảnh giác thò đầu quanh một vòng, dùng hết chút dị năng khó khăn lắm mới tích lũy , cảm nhận gian xung quanh một lượt, phát hiện luồng sức mạnh xa lạ còn dấu vết.

 

Sau khi một lực lượng rõ đá văng đến đây, họ cảnh giác. Vòng bảo vệ dây leo vẫn luôn bao quanh , nhưng ngờ luồng sức mạnh đó tấn công nữa, dường như chỉ là đá họ một cú mà thôi.

 

 

Loading...