Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 98: Ta Là Của Nàng (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-17 15:56:47
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Vân Khỉ sắc mặt đại biến, vội vàng hỏi:

“Ở nơi nào vậy?”

Lưu Thành Vũ lắc đầu:

“Không rõ lắm, chỉ nghe người ta nói thấy muội ấy rời khỏi trấn, thân mặc váy màu xanh lục.”

“A!”

Tạ Tường Vi xưa nay chẳng ưa mặc váy, chiếc váy xanh duy nhất chính là do La Vân Khỉ mua cho nàng…

Vừa nghĩ đến việc Tường Vi cô đơn một mình, chẳng rõ đi về phương nào, La Vân Khỉ lập tức hoa mắt chóng mặt, suýt nữa ngã nhào.

Hàn Diệp nhanh tay đỡ lấy nàng, gọi Hàn Dung mang ghế ra cho nàng ngồi.

Hắn dịu giọng trấn an:

“Nương tử chớ lo, nếu Tường Vi thực sự không còn nơi nào để đi, hẳn sẽ quay về tìm chúng ta. Nàng ấy đã rời trấn, tất có chủ ý riêng.”

Lưu Thành Vũ thấy La Vân Khỉ lo lắng cho Tạ Tường Vi như thế, trong lòng không khỏi cảm động.

Từ sau khi kết nghĩa, vẫn là La Vân Khỉ chăm lo cho hai người họ như tỷ tỷ ruột thịt. Nay ba người thành hai, nghĩ đến đây, trong lòng hắn cũng cảm thấy trống trải khó tả.

“Đại tỷ, ta muốn uống chút rượu.”

“Được, tỷ đi mua ngay.”

La Vân Khỉ không chút do dự, chẳng mấy chốc đã xách về một vò rượu.

Gần đây tâm trạng nàng vốn u uất, cũng cần có dịp phát tiết một phen.

Đêm đó, nàng nấu một nồi mã lạt thang, lại làm thêm mấy món ăn nhỏ, ba người ngồi trong viện cùng nhau uống rượu.

La Vân Khỉ vốn không biết uống rượu, ở hiện đại cũng chưa từng uống. Một ngụm vào bụng, cay đến nỗi nàng phải nhăn mặt.

Hàn Diệp vội vàng đưa nước, khẽ trách:

“Không uống được thì đừng cố, để ta bồi Thành Vũ là được. Nàng đã vất vả cả ngày rồi, nên nghỉ sớm đi.”

La Vân Khỉ lắc đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-98-ta-la-cua-nang-12.html.]

“Không sao, thiếp muốn uống.”

Nói rồi, nàng liền cầm chén rượu, ngửa cổ uống cạn.

Chớp mắt nàng xuyên đến đây đã nửa năm, bao nhiêu chuyện đã xảy ra, ngoài việc mở được siêu thị ra thì chẳng có mấy điều thuận lợi. Quan phủ cũng nhiều lần lui tới, nay thêm việc Tường Vi mất tích, trong lòng càng thêm buồn bực.

Hàn Diệp biết nàng không vui, đành để nàng tùy ý.

Mới ba chén đã khiến La Vân Khỉ say mèm. Hàn Diệp muốn dìu nàng vào phòng, nhưng nàng nhất quyết không chịu, lại cố uống thêm mấy chén, đến cuối cùng thì hoàn toàn mơ hồ, nói gì cũng chẳng nhớ nổi.

Lưu Thành Vũ tửu lượng cũng chẳng hơn ai, say còn hơn cả La Vân Khỉ, chưa ăn được mấy miếng đã chui xuống gầm bàn ngủ mất.

Hàn Diệp bất đắc dĩ, vác Lưu Thành Vũ sang phòng khách mà Ngô A Hương từng ở, còn La Vân Khỉ thì đưa vào phòng của mình. Sau đó lại thu dọn bát đũa, rồi sắc một bình trà giải rượu thật đậm cho nàng.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

“Nương tử, dậy uống chút trà đi.”

Hàn Diệp nâng nàng dậy, lại bị La Vân Khỉ đẩy ra.

Hai má nàng ửng hồng, miệng nhỏ phả ra mùi rượu thoang thoảng:

“Phiền c.h.ế.t đi, thiếp muốn ngủ.”

Hàn Diệp kiên nhẫn đỡ nàng dậy lần nữa, dịu giọng khuyên:

“Uống chút trà rồi ngủ, bằng không sáng mai dạ dày sẽ khó chịu.”

“Không uống!”

La Vân Khỉ lại đẩy hắn ra, ôm lấy gối lăn sang một bên.

Từ khi xuyên đến đây, nàng luôn gắng gượng làm trụ cột trong nhà, lo nghĩ hết chuyện này đến chuyện kia. Chỉ khi say rượu, nàng mới thực sự trở về làm một cô gái nhỏ có thể nũng nịu, hờn dỗi như thuở ban đầu.

Nhìn nàng cưỡi gối như cưỡi ngựa, Hàn Diệp đành buông chén trà xuống, kéo chiếc gối lại đặt dưới cổ nàng.

La Vân Khỉ lại đẩy gối ra, chui đầu vào lòng hắn. Đôi mắt ngập ngừng hé mở, mơ màng hỏi:

“Hàn Diệp… thiếp còn có thể bên cạnh chàng bao lâu nữa?”

“Cả một đời.”

Hàn Diệp nắm lấy tay nàng, khẽ vuốt ve đầy thương yêu.

Loading...