Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 97: La Cô Nương Dung Mạo Đoan Trang, Tâm Tính Hiền Lương, Lại Rơi Vào Tay Gã Thư Sinh Nghèo Kia, Thật Đáng Tiếc Thay (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-17 07:19:44
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không biết Tạ cô nương có tin tức gì không?”

Phương Lộc Chi tay cầm quạt xếp, mỉm cười như gió xuân ấm áp.

Một thân trường sam màu thanh trúc, càng tôn thêm khí chất nhã nhặn, tuấn tú như ngọc.

La Vân Khỉ khẽ than:

“Vẫn chưa có gì, thật khiến người ta lo lắng.”

Phương Lộc Chi nhẹ phe phẩy quạt, dịu giọng an ủi:

“Không tin tức cũng là tin lành, tin rằng Tạ cô nương khi đã nghĩ thông, tự khắc sẽ quay về.”

La Vân Khỉ khẽ cười khổ, trong lòng thầm nghĩ, một nữ tử gặp chuyện như thế, nào dễ nghĩ thông? Huống chi đây lại là thời đại lễ giáo khắt khe như vậy.

Nàng vốn toan tác thành duyên lành giữa Tạ Tường Vi và Phương Lộc Chi, chẳng ngờ lại xảy ra cớ sự, xem như ý nguyện tan thành mây khói.

“Chỉ mong là thế”, nàng mấp máy môi, rồi lại hỏi:

“Hôm nay Phương công tử chẳng cần ôn tập ư? Phu quân nhà ta bảo, không lâu nữa là tới kỳ hương thí rồi.”

Vừa nghe nhắc đến Hàn Diệp, nét cười trên mặt Phương Lộc Chi thoáng khựng lại, đoạn cười nhạt mà rằng:

“Kỳ thi Hương cũng chẳng phải lớn lao gì, không cần quá để tâm. Ồ phải rồi, hôm nay tại hạ đến đây là có chuyện—muốn thỉnh giáo La cô nương, hôm nọ món... ‘mã lạt thang’ ấy, rốt cuộc là làm thế nào vậy?”

La Vân Khỉ khẽ nhướng đôi mắt phượng đen láy, liếc nhìn hắn:

“Ồ? Hóa ra Phương công tử vẫn còn vương vấn món ấy?”

Phương Lộc Chi ho khan một tiếng, nói:

“Mỹ vị như thế, đương nhiên khiến người ta khó quên.”

Gã tiểu tư bên cạnh liền nhỏ giọng lầm bầm:

“Chẳng rõ công tử là vương vấn mỹ thực, hay là... mỹ nhân nữa đây.”

Hắn nói rất nhỏ, lại thêm chợ phiên huyên náo, La Vân Khỉ không nghe thấy. Nhưng Phương Lộc Chi ở gần đó thì nghe rành rẽ, liền giơ chân đạp mạnh lên chân gã tiểu tư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-97-la-co-nuong-dung-mao-doan-trang-tam-tinh-hien-luong-lai-roi-vao-tay-ga-thu-sinh-ngheo-kia-that-dang-tiec-thay-12.html.]

Gã đau đến ôm chân la oai oái, khiến La Vân Khỉ không khỏi ngạc nhiên:

“Hắn làm sao vậy?”

Phương Lộc Chi bật cười ha hả:

“Không sao, phát bệnh đột ngột ấy mà, La cô nương chớ để tâm.”

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

La Vân Khỉ hồ nghi trong bụng, đoán rằng hai chủ tớ này chắc chắn có điều giấu diếm, nhưng cũng không tiện hỏi kỹ, bèn nói:

“Công tử chờ một chút, ta vào lấy gia vị.”

Nàng bước vào trong, đem gia vị lẩu từ túi nặn ra, đựng vào bát sạch, rồi dùng giấy dầu đậy kín, đem ra trao cho Phương Lộc Chi.

“Khi về, cho ít dầu vào nồi, phi ớt khô cho thơm, rồi thêm nước, bỏ gia vị này vào là được. Ta cũng chọn ít rau cho công tử, thích gì thì tự bỏ thêm.”

Phương Lộc Chi hít thử một hơi, liền tán thưởng:

“Mùi vị thơm lừng!”

Thấy hắn sành ăn như vậy, La Vân Khỉ khẽ nhoẻn miệng cười, xoay người vào lấy thêm rau.

Một cái ngoảnh đầu ấy, phong tư khuynh thành khiến Phương Lộc Chi thoáng sững sờ, phải mất một lúc mới hoàn hồn.

La Vân Khỉ mang ra một đống rau tươi, lại đưa thêm bún dong và mì sợi.

Phương Lộc Chi vội sai tiểu tư trả tiền, La Vân Khỉ nhất quyết không lấy, còn nhét lại vào tay tiểu tư một quả dưa hấu lớn, bảo mang về chia cho mọi người cùng ăn. Gã tiểu tư hớn hở ra mặt.

Trên đường về, gã không kìm được mà lẩm bẩm:

“La cô nương dung mạo đoan trang, tâm tính lại hiền lương, đúng là người tốt. Chỉ tiếc là rơi vào tay tên thư sinh nghèo kia, thật không đáng chút nào.”

Phương Lộc Chi nghe vậy chỉ liếc mắt, không nói gì, nhưng trong lòng cũng dấy lên chút nặng nề.

Hàn Diệp cũng dự Hương thí sao? Vậy thì, cứ để tài học phân cao thấp đi. Kỳ này, bản công tử quyết đoạt lấy bảng vàng Giải nguyên, để cho nàng tận mắt nhìn xem.

Chờ hai người họ vừa rời khỏi, mấy chủ tiệm kia lại tụ tập thì thầm:

“La thị kia quả thật có quan hệ với phủ huyện lệnh rồi, mẹ kiếp, bọn ta buôn bán kiểu này biết đến bao giờ mới ngóc đầu nổi.”

Loading...