Nhìn nụ cười rạng rỡ nơi gương mặt La Vân Khỉ, bao nhiêu mỏi mệt và căng thẳng mấy ngày nay của Hàn Diệp như tan biến sạch.
Không nhịn được hắn cũng cười theo, cố ý hỏi: “Nếu ta thi Hội không đỗ thì sao?”
“Sao lại không đỗ? Dù người khác trượt, chàng cũng sẽ đỗ.”
La Vân Khỉ lấy một lá rau khẽ gõ lên trán hắn, rồi thầm bổ sung trong lòng: Dù gì đây cũng là kịch bản nam tần của chàng.
Biết đâu khi ấy siêu thị sẽ thăng liền vài cấp, đến lúc ấy cho dù có phải chia tay Hàn Diệp, cũng không sợ hắn giảm thiện cảm với mình. Biết đâu hắn lại còn vui mừng, mong được hòa ly với nàng thì sao.
Nghĩ tới cảnh hắn cùng công chúa song túc song phi, trong lòng La Vân Khỉ chợt dâng lên chút chua xót. Nhưng vừa nghĩ tới mình sẽ sở hữu siêu thị cấp 7, cấp 8 siêu mạnh, sáng dậy thấy mỹ nam, tối đếm tiền mỏi tay, nàng liền cảm thấy cân bằng trở lại.
Hàn Diệp ngẩng đầu, vừa hay thấy nét mặt La Vân Khỉ thay đổi liên tục, khi thì mừng rỡ, khi thì sầu lo, không khỏi thắc mắc.
“Nương tử, nàng sao thế? Không khỏe ở đâu à?”
La Vân Khỉ lập tức hoàn hồn, bật cười nói: “Không sao. Để thưởng cho chàng đỗ Giải nguyên, tối nay thiếp sẽ nấu cho chàng một món mà chàng chưa từng được ăn.”
“Ồ? Là món gì vậy?”
“Giờ chưa thể nói cho chàng biết được, thời gian cũng không còn sớm, chàng mau đi đón tiểu Hàn Mặc đi.”
Thấy tiểu thê tử thần thần bí bí, Hàn Diệp không khỏi cong môi cười nhẹ.
“Được, vậy ta xem nàng có thể nấu ra món ngon gì khiến người ta kinh ngạc.”
La Vân Khỉ khẽ ngẩng cằm, mỉm cười đáp: “Cam đoan khiến chàng há hốc miệng cho xem.”
Thấy La Vân Khỉ tâm tình tốt, Hàn Diệp cũng vui vẻ theo, bèn gọi Lưu Thành Vũ cùng đi đón Hàn Mặc.
Bên này, La Vân Khỉ cũng tất bật bắt tay vào chuẩn bị. Quê nàng vốn có một món ăn dân dã mà ngon tuyệt – gọi là "nồi gang om", có thể om sườn heo, cũng có thể om ngỗng lớn, nhưng nàng lại đặc biệt thích món sườn om cá chép. Xung quanh nồi lại dán thêm mấy miếng bánh ngô to bản, hương vị quả thực khiến người ta không thể chối từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-112-noi-gang-om-thit-thoi-co-22.html.]
Vừa khéo lần này siêu thị thăng cấp, gia vị cũng đầy đủ cả, khiến nàng nổi hứng muốn thử xem sao.
Nàng chặt sườn thành từng khúc, ngâm trong nước lạnh để lọc sạch máu, cá chép thì moi sạch nội tạng, rửa đi rửa lại mấy lần, sau đó bắt đầu xào gia vị trong nồi. Đợi hương thơm dậy lên, nàng bỏ sườn vào xào cho săn, thêm nước dùng, rồi mới cho cá chép và miến to bản vào.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Nêm nếm nước súp xong xuôi, La Vân Khỉ vội nhào bột ngô, để bánh được dai hơn nàng còn trộn thêm ít bột mì trắng, vo thành từng miếng bánh.
Bên này, hương thơm từ trong nồi đã bắt đầu lan tỏa khắp nơi, Hàn Dung không khỏi hít hít mũi nhỏ.
“Tẩu tẩu ơi, thơm quá chừng!”
“Lát nữa ăn còn thơm hơn nhiều.”
Vừa nói, La Vân Khỉ vừa mở nắp nồi, dán từng miếng bánh lên thành nồi. Đúng lúc ba người Hàn Diệp trở về, món ăn cũng gần hoàn tất, hương thơm ngào ngạt lan tận đầu ngõ.
Vừa bước vào cửa, Hàn Mặc đã reo to: “Thơm quá đi mất!”
La Vân Khỉ nhìn cậu, cười tươi nói: “Mũi của đệ đúng là thính thật đấy.”
Hàn Mặc lập tức đáp: “Không phải mũi đệ thính đâu, là tại món của tẩu nấu cái nào cũng thơm cả.”
La Vân Khỉ trêu đùa: “Chẳng lẽ cái tài dẻo mồm này là do phu tử dạy cho đệ sao?”
Hàn Mặc mặt đỏ lựng, vỗ n.g.ự.c nói: “Đệ nói toàn là thật lòng, tẩu tẩu không tin đệ sao?”
“Tẩu tẩu tin chứ, mau đi rửa tay đi.”
Thấy Hàn Mặc có chút ngượng, La Vân Khỉ cũng không đùa thêm nữa.
Hai huynh đệ Hàn gia chỗ nào cũng tốt, chỉ là da mặt mỏng quá. Nàng không khỏi liếc nhìn Hàn Diệp một cái.
Chỉ thấy người kia đứng thẳng tắp trước cửa, đôi mắt như cười như không, chăm chú dõi theo phía này…