Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Không Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 108: Nữ Tử Khác Dù Tốt, Cũng Đâu Can Hệ Gì Tới Ta (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-22 17:18:15
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt tuấn tú của Hàn Diệp lập tức trầm xuống, ánh mắt lạnh như sương tuyết.

“Phương công tử không cảm thấy lời vừa rồi quá mức khinh bạc hay sao? Tại hạ là người đã có thê thất, nữ tử khác dù có xuất sắc đến đâu, cũng đâu can hệ gì đến ta?”

Phương Lộc Chi khẽ cười khẩy, vẻ mặt đầy vẻ khinh thị:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

“Ngươi với ta đều là nam nhi, cần chi giả bộ đoan chính? Ta không tin ngươi đối với mỹ nhân lại hoàn toàn vô tâm vô ý.”

Hàn Diệp hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu liếc nhìn hắn:

“Phương công tử chi bằng giữ lời đó mà tự soi mình. Thiên hạ nam nhi, chưa hẳn đều ô trọc như ngươi tưởng, thiên hạ nữ tử, cũng chẳng phải ai cũng chỉ nhìn đến xuất thân. Mong công tử bớt mưu toan vặt vãnh, đem tâm trí đặt vào đèn sách, chớ vọng tưởng chuyện bại hoại luân thường.”

Lời vừa dứt, mặt Phương Lộc Chi liền tối sầm lại, thanh âm cũng trầm xuống:

“Hàn Diệp, ngươi vừa mắng ai là bại hoại luân thường?”

Hàn Diệp mặt không đổi sắc, giọng nói lạnh lẽo:

“Tại hạ mắng ai, trong lòng Phương công tử chẳng lẽ còn không rõ? Há lại cần ta phải chỉ thẳng mặt mới chịu?”

“Ngươi…”

Phương Lộc Chi tức đến mặt mày tái mét, thân hình khẽ động định ra tay, nhưng A Phúc đã kịp thời ôm chặt lấy hắn.

“Nếu đánh nhau thật, tất sẽ ảnh hưởng đến việc thi, công tử chớ nên xúc động. Có chuyện gì, đợi thi xong rồi tính.”

Lưu Thành Vũ cũng vội chen vào, sợ Hàn Diệp nhất thời nóng nảy mà động thủ thật. Dẫu sao kỳ thi là việc trọng đại, nếu vì một phút hồ đồ mà hỏng chuyện thì thật không đáng.

“Hàn đại ca, chúng ta mau trở về thôi.” Nói rồi liền vừa kéo vừa đẩy Hàn Diệp vào phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-khong-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-108-nu-tu-khac-du-tot-cung-dau-can-he-gi-toi-ta-12.html.]

Dưới lầu, sắc mặt Phương Lộc Chi đanh lại, môi mím chặt, trong mắt hiện rõ vẻ âm lãnh.

“Hừ, chỉ là một tên hàn môn thư sinh, cũng dám làm bộ làm tịch, giả vờ quân tử?”

Trong phòng, Hàn Diệp cũng mặt trầm như nước, lạnh như sương giá.

Đôi tay thon dài hữu lực siết chặt đến trắng bệch, gân xanh nổi rõ.

Nếu tên đó dám có mưu đồ gì với La Vân Khỉ, cho dù hắn là công tử của tri huyện, Hàn Diệp cũng quyết một phen sống mái!

Chợt nhớ đến Vân Khỉ, lòng hắn lại dấy lên một tia lo lắng khôn nguôi. Ước gì có thể lập tức thi xong, lập tức quay về nhà gặp nàng.

Một đêm trằn trọc không yên giấc, lòng mang trăm mối tơ vò.

Từ ngày cưới La Vân Khỉ đến nay, mọi việc xảy ra đều tựa một giấc mộng. Từ tính tình nàng đổi thay, đến sự dịu dàng dần dà, tất thảy đều khiến Hàn Diệp có cảm giác như không thật. Mãi cho đến khi đầu óc mơ hồ choáng váng, hắn mới thiếp đi trong chốc lát.

Sáng sớm hôm sau, Hàn Diệp đã vội vã rời giường, gấp gáp đến trường thi.

Chỗ ngồi vẫn như hôm qua, kế cận bên Phương Lộc Chi. Ánh mắt hai người giao nhau, ngấm ngầm như có lửa thuốc s.ú.n.g lởn vởn.

----------------------

Mà cách đó mấy chục dặm, tại huyện thành, La Vân Khỉ đang ngồi trong cửa hàng, tay chống cằm, ánh mắt dõi nhìn người qua lại trên phố.

Không biết Hàn Diệp thi cử thế nào rồi?

Mấy ngày nay nàng cũng hỏi thăm qua, biết rằng kỳ thi Hương kéo dài khoảng hai ngày, sau đó lại phải chờ ba ngày mới công bố bảng vàng. Tính ra, Hàn Diệp sớm nhất cũng phải sáu ngày nữa mới trở về.

Thường ngày hắn ở nhà thì cũng chẳng cảm thấy gì, nhưng nay vắng bóng hắn, trong nhà chỉ còn nàng và hai đứa trẻ, bỗng thấy trống trải lạ thường. Vô thức, ánh mắt nàng thường hay liếc nhìn gian phòng bên – nơi Hàn Diệp vẫn ngồi đọc sách, cứ như hắn vẫn còn đó, chăm chỉ đọc sách như bao hôm trước.

Nghĩ đến chuyện còn mấy ngày mới gặp lại, nàng không khỏi thở dài một tiếng.

Loading...