TẠ LANG VÀ CÁI BÁNH - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:40:14
Lượt xem: 4,732

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta nghiêng đầu, nghi hoặc chằm chằm.

 

Hắn giữ ánh mắt mấy giây, rốt cuộc chịu nổi cái thẳng thắn của , mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ, luống cuống bỏ chạy, vấp gì đó trong bóng tối, đau đến bật tiếng “á” khe khẽ.

 

“Tạ đại ca?”

 

“Muội… đừng qua đây!”

 

Hắn trốn trong bóng tối. Ta chớp mắt, bên bếp lửa:

“Không thương chứ?”

 

“Không.”

 

Giọng ấm ức.

 

Ta bật :

“Vậy đổi cách khác nhé?”

 

“Hả?”

 

“Chỉ cần gả, cũng cưới.”

 

Hơi rượu tỏa khắp, ánh lửa bập bùng. Ta dáng khuất trong bóng tối, nhẹ giọng hỏi:

“Thế nào?”

 

Hắn trả lời ngay.

 

Một lúc lâu , mới khẽ đáp:

“Ừ.”

 

Giọng nhẹ bẫng, mang theo chút vui sướng khó giấu.

 

13

 

Tú tài thể lĩnh gạo và bạc hàng tháng, với Tạ Đông cũng đang cố gắng kiếm thêm.

 

Cộng với chút tiền góp của hai tỷ Chân Châu, bốn chúng bàn bạc quyết định mở một tiệm thêu ở huyện thành.

 

Nói .

 

Cuối cùng thuê một căn tiệm nhỏ ở cuối phố chính, còn mua chỉ, vải, thuê nhà trọ… hết thứ đến thứ khác, tiền tích góp gần như tiêu sạch.

 

Ta hỏi Tạ Đông sợ .

 

Hắn lắc đầu:

“Cùng lắm thì về làng thuê tiếp, vẫn nuôi .”

 

Tim thắt , cảm động đến nắm c.h.ặ.t t.a.y .

 

Hắn luôn đối với vô điều kiện, liền nghĩ, ánh mắt chọn thể sai ?

 

Hắn đỏ bừng cả mặt.

 

Bàn tay to thô ráp run run trong tay , như rút về nhưng dám động, chỉ vài giây mà trán rịn mồ hôi nóng hổi.

 

Lần trêu nữa, chỉ mỉm , nhẹ nhàng kéo tay áo lau mồ hôi cho .

 

Vừa lau xong, luống cuống bỏ chạy.

 

Ta dựa cửa, đến cong cả .

 

Tạ lang Tạ lang, Tiểu Ngọc để mắt đến.

 

Huynh còn định trốn đến ?

 

14

 

Việc buôn bán vốn là sở trường của .

 

Ta hề với Tạ Nam và Chân Châu là nhà đang thiếu bạc, chỉ bảo bọn họ khắp nơi rêu rao tin tức: “Bà chủ tiệm thêu mới mở trong thành buông lời mạnh miệng, ai tay nghề thêu hơn bà, bà sẵn sàng dâng ba trăm lượng bạc.”

 

Tạ Nam trợn mắt to như chuông đồng:

“A tỷ, nhà từ bao giờ nhiều bạc thế?”

 

“Nghe a tỷ là .”

Tạ Đông câu xưa nay đổi.

 

Hai tỷ Chân Châu thì hí hửng:

“Nhị ca sợ gì? A tỷ thêu lắm.”

 

Ta chỉ đầy thần bí. Ai mà chẳng lòng hiếu kỳ?

 

Đối với những kẻ mạnh miệng, ai đến xem kịch vui, mong đ.á.n.h mặt ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-lang-va-cai-banh/5.html.]

Chỉ mấy hôm, khắp thành đồn ầm lên rằng bà chủ tiệm thêu mới mở là kẻ sống c.h.ế.t, kéo đến xem náo nhiệt mỗi ngày một đông. Đống thêu đây của và hai tỷ Chân Châu mua sạch, nhanh kiếm đủ tiền thuê cửa tiệm.

 

Tạ Nam tròn mắt ngạc nhiên, giơ ngón tay cái:

“A tỷ, tỷ giỏi quá!”

 

“Chuyện nhỏ thôi.”

Ta khiêm tốn, kiêu ngạo ngẩng cằm.

 

Ngày ở phương Bắc, lỏm ít mánh lới của dân buôn, chút trò vặt chẳng đáng gì.

 

đồ thêu bán hết , chúng thức trắng đêm thêu cũng kịp thêm…”

Chân Châu lo lắng .

 

Chân Trân thì trầm hơn, nhưng cũng chờ mong .

 

Tạ Đông ngượng nghịu khung thêu:

“Hay là… cũng thử?”

 

Đôi tay , cầm kim thì khó đấy.

để bóp vai cho thì .

 

Ta bảo Chân Châu cứ theo cách cũ mà thêu, còn thì lượn vài ngày trong thành, về vùi đầu khung thêu.

 

Người đến xem náo nhiệt vẫn đông như trẩy hội.

 

Thấy trong tiệm chỉ mẫu trưng bày, họ chép miệng chê “hữu danh vô thực”. Ta đáp:

“Trong thành ai dám cùng đọ tay nghề, thêu còn ý nghĩa gì?”

 

Tin truyền nhanh.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Không lâu , quả nhiên thợ thêu tìm đến khiêu chiến.

 

Có tay nghề trong , chẳng hề e sợ ai, đ.á.n.h bại từng một, danh tiếng chẳng mấy chốc vang xa.

 

Người kéo đến mua thêu tấp nập, thiếu cả nhà quan và phú hộ.

 

thêu của , hạn chế lượng.

 

Có tiền cũng chắc mua .

 

Ban đầu, nhà họ Tạ còn lo chơi ngông sẽ phản tác dụng, nhưng đến khi thấy trong thành thêu của đẩy giá đến mức “nghìn vàng khó cầu”, các tiểu thư phu nhân tranh mang bạc tới nhờ thêu, ai nấy đều ngạc nhiên đến nên lời.

 

Ta cũng chẳng tiện giải thích, chỉ :

“Xưa nay hàng quý hiếm mới giá.”

 

Chẳng mấy chốc, quản sự của tiệm thêu một thành tìm tới, tỷ thí.

 

Ta đáp ứng ngay:

“Nghe hai tháng nữa là sinh thần phu nhân quan huyện, và quý tiệm mỗi bên nộp một bức thêu, mời lão phu nhân đ.á.n.h giá, thế nào?”

 

Hắn vui vẻ đồng ý.

 

15

 

Ta dùng phép thêu Bắc phái.

 

Khác với sự tinh xảo, tráng lệ của Nam phái, thêu Bắc phái thiên về khí thế hào sảng, mạnh mẽ.

 

Chuyện và Xảo Thêu Phường hạ chiến thư nhanh truyền khắp nơi, đầy mấy ngày, thiệp mời dự thọ yến của lão phu nhân huyện lệnh đưa đến tay .

 

Tạ Đông căng thẳng đến mức vòng vòng trong phòng,

“Ngọc nương, đừng sợ, thắng thì , thua cũng chẳng .”

 

“Huyện lệnh đại nhân sẽ khó chứ?”

 

“Nếu họ đ.á.n.h , cứ chỉ , hết là chủ ý của , da dày thịt thô, chịu đòn .”

 

Ta mà phì .

 

Rốt cuộc là ai đang căng thẳng hơn?

 

“Được, nhớ . Huyện lệnh đ.á.n.h , sẽ để họ đ.á.n.h .”

 

đúng, chịu nổi khổ đó .”

 

Hắn gật đầu đầy mãn nguyện, như thể cây gậy đ.á.n.h thì sẽ chẳng thấy đau .

 

16

 

Ta chuẩn một bức bình phong “Tiên Ông chúc thọ”.

 

Đồ thì lớn, thời gian gấp, dù Tạ Trân và Tạ Châu giúp đỡ, vẫn ngày ngày cặm cụi thêu đến hoa mắt chóng mặt, tận nửa đêm mới chịu nghỉ.

 

 

Loading...