TẠ LANG VÀ CÁI BÁNH - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:39:59
Lượt xem: 4,806
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão gia họ Ngô đưa ba mươi lượng bạc, còn tìm chuyện:
“Nghe cô vẫn hứa hôn với ai?”
“Chưa.”
“ trong lòng .”
Ta dứt khoát cắt đứt câu kịp thoát khỏi miệng ông .
Nhị công tử thì hớt hải chạy đến:
“Ngọc nương, thể với nàng hơn ?”
Ta mỉm :
“Nhị công tử, ngài thật sự với ư?”
Hắn chẳng qua chỉ nuôi như chim hoàng yến trong lồng, vui thì nuông chiều, giận thì tát hai cái.
Thứ tình như thế, dám nhận.
Nhị công tử ngẩn .
Ta cúi tạ ơn lão gia họ Ngô, nắm tay hai tỷ muộinhà họ Tạ rời .
Tạ Đông đợi ở cửa hông.
Ta đưa cả bọc bạc cho :
“Đi thôi, đến thư viện tìm Nam .”
“Không, cô giữ lấy mà quản.”
Hắn đẩy bạc trở , còn nhét luôn cả túi tiền treo bên hông tay :
“Từ nay tiền bạc trong nhà đều giao cho cô.”
Ừm… Tư tưởng giác ngộ cũng cao đấy.
Tạ Nam giờ rắn rỏi hơn , vóc cũng vọt lên.
Nhắc đến viện thí, mặt thoáng nét áy náy:
“Lại tốn bạc nữa… A tỷ, liên lụy .”
“Nói bậy gì thế, nhà nghèo thì chi tiêu cho đường lối chứ, ngoài thể dùng tiền?”
Ta đưa cho cả ba mươi lượng bạc.
Hắn sững sờ:
“A tỷ, tỷ kiếm nhiều bạc thế?”
“Làm thêu cho Ngô lão gia mà .”
Ta vỗ nhẹ lên đôi vai vẫn còn gầy gò của :
“Cố gắng thi cho , đều chờ ngày rạng rỡ tổ tông đấy.”
Hắn gật đầu thật mạnh.
11
Cuối thu, tin vui truyền đến.
Lúc Tạ Đông nướng xong bánh đường, cẩn thận thổi nguội từng chút cho ăn.
Chợt tiếng gọi ch.ó sủa từ xa, giọng hân hoan vang dội khắp con đường:
“Nhị lang nhà họ Tạ đỗ tú tài ! Nhị lang nhà họ Tạ đỗ tú tài !”
Tạ Đông sững .
Ta thì vui đến cong cả mắt mày.
Buổi trưa, Tạ Nam trở về nhà, cung kính dập đầu với nương, đến và Tạ Đông:
“Không nương thì con, đại ca và A tỷ, con cũng sớm còn cơ hội sách. Vậy nên, con cảm ơn nương, cảm ơn đại ca, cảm ơn A tỷ.”
Nương lấy tay che miệng, thành tiếng.
Tạ Đông mắt cũng đỏ hoe.
Ta bước lên đỡ Tạ Nam dậy:
“Tốt lắm, . Chúng đều hiểu tấm lòng của . Con đường phía còn dài, càng cố gắng hơn nữa.”
Mới chỉ là viện thí, con đường đến kim bảng đề danh còn xa lắm.
“A tỷ dạy bảo, sẽ luôn ghi nhớ.”
Hắn thật sự là đứa ngoan.
Trong lòng hân hoan, lấy bạc sai Tạ Trân và Tạ Châu mua rượu, mua thịt, bảo Tạ Đông mượn bàn ghế:
“Nam đỗ tú tài, đây là chuyện vui của cả nhà , mời họ hàng láng giềng đến ăn mừng!”
“Phải mời, mời!”
Nương vui mừng lau nước mắt liên tục, còn chuẩn lễ để tế bái Tạ phụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-lang-va-cai-banh/4.html.]
Ta cũng để mặc cho bà sắp xếp.
Trên tiệc, vui vẻ đùa:
“Tạ thẩm, giờ thì nhà thẩm trông thấy hi vọng , cứ chờ hưởng phúc thôi.”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Ta thấy nhị lang nhất định đỗ trạng nguyên!”
Mọi khen ngợi.
Nương rạng rỡ như hoa nở mặt, Tạ Đông cũng uống đến đỏ bừng mặt mày.
Tạ Trân bám lấy , thì thầm hỏi nhỏ:
“A tỷ, nhị ca đỗ trạng nguyên, nhà sẽ nhiều bạc ?”
“Ít nhất cũng sẽ hơn bây giờ.”
Ta xoa đầu hai đứa, mỉm :
“ khi kiếm bạc, thì đầu tư bạc .”
Vào kinh dự thi, tiêu tốn hề ít.
12
Tin tức Tạ Nam đỗ tú tài nhanh lan khắp mười dặm tám làng.
Hôm liền mối mai đến cửa dạm hỏi.
Nhà giàu trong làng, các lão gia trấn, cả họ hàng láng giềng giới thiệu, đúng là ứng với câu: “Nhà gái thì trăm nhà cầu, , nhà trai thì ngàn nhà hỏi.” Cửa Tạ gia gần như giẫm nát.
để nương từ chối hết.
Nói rằng Tạ Nam tuổi còn nhỏ, chuẩn cho kỳ thi tiếp theo, tạm thời bàn chuyện hôn nhân.
Không ngờ, tú tài bàn chuyện cưới gả, bà mối liền dời mục tiêu sang và Tạ Đông, bảo rằng “trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng”, chúng đều là trai thanh gái lịch.
Hắn thì mỗi ngày hỏi tám trăm , còn thì bà mối đuổi theo suốt.
Tạ Nam lo lắng :
“Đại ca, A tỷ, là để thử xem mắt ?”
“Không phân tâm.”
Ta cố nén cơn giận với bà mối, giữ nụ ôn hòa mà trấn an:
“Chuyện của và đại ca , tự bọn chủ ý. Đệ chỉ cần dốc lòng sách là .”
Con đường của còn dài, giờ tập trung học hành, nên phí tâm tư chuyện nhi nữ tình trường.
Tối đó, gọi Tạ Đông uống rượu.
Hắn nhóm bếp, hâm rượu ấm cho . Ta hỏi:
“Có cô nương nào lọt mắt ?”
“Có.”
Hắn vẫn thật thà như thế.
Ta tức :
“Hay lắm, để lo hôn sự cho .”
Hắn trầm mặc, đáp.
Ta trừng :
“Sao, chê lo ? Đợi cưới xong, cũng xuất giá cho thật rạng rỡ.”
“Muội đừng giận.”
Ánh lửa nhảy nhót, soi gương mặt Tạ Đông lúc sáng lúc tối.
Ta , chua xót hỏi:
“Tạ đại ca, trấn thầy đồ lấy vợ, đồng ý ?”
Hắn sững , đột ngột ngẩng đầu.
tránh ánh mắt , buồn bã :
“Huynh luôn xứng, còn tú tài thì chắc dư sức xứng với . Nếu ý kiến, mai sẽ nhờ bà mối nhận lời.”
“Ngọc Nương, còn cưới vợ!”
Hắn gầm lên.
Ta nghi hoặc:
“Ý là gì?”
“Muội , đợi cưới xong mới gả.”
Dường như ánh lửa cũng nhảy mắt Tạ Đông, sáng rực thẳng :
“Ta còn cưới vợ, chuyện cưới xin.”
Hả?