Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-03-03 16:27:39
Lượt xem: 13

Bạch trưởng lão suốt đêm lôi kéo Chấp Vân mà lải nhải không ngừng. Hầu hết những điều lão nói đều xoay quanh hành vi "không có nhân tính" của Biệt Vũ khi lấy mất linh kiếm của người khác.

Ban đầu, Chấp Vân còn phản bác vài câu để bảo vệ đồ đệ mình, nhưng Bạch trưởng lão thực sự quá mức dài dòng, những lời lão nói có thể lặp đi lặp lại cả chục lần không chán.

Cuối cùng, Chấp Vân cũng trở nên c.h.ế.t lặng, mặc cho Bạch trưởng lão nói gì thì là cái nấy, hắn cũng chỉ biết gật đầu đồng ý cho qua chuyện.

Đệ tử trông cửa cẩn trọng lựa chọn ngữ khí để báo cáo với Chấp Vân: "Hai ngày trước, đại sư tỷ một mình đánh bại gần trăm đệ tử nội môn của Thiên Kiến Phong, thân pháp linh hoạt, chiêu thức lợi hại, đệ tử Thiên Kiến Phong dưới tay nàng không có sức phản kháng..."

Chấp Vân mặt không chút cảm xúc, ngẩng đầu hỏi: "Nói thẳng, có phải nàng đã lấy hết linh kiếm của đệ tử Thiên Kiến Phong không?"

"Ừm, đúng, đúng vậy." Đệ tử trông cửa lau mồ hôi trên trán.

Một mặt, hắn không muốn Chấp Vân trách mắng đại sư tỷ, mặt khác lại phải báo cáo sự thật cho Chấp Vân Kiếm Tiên.

Hành động của đại sư tỷ, đối với mắt nhìn của kiếm tu, quả thực là quá đáng.

Nhưng đối với đệ tử Thiên Kiến Phong thì lại là một bài học đắt giá, trước đây Thiên Kiến Phong không ít lần xem thường Nhận Kiếm Phong.

Giờ nhìn đệ tử Thiên Kiến Phong rơi vào tình cảnh thảm thương như vậy, trong lòng đệ tử trông cửa lại cảm thấy sảng khoái vô cùng.

Nực cười, đại sư tỷ của chúng ta còn không trị nổi Thiên Kiến Phong các ngươi hay sao?

"Hiện tại, đệ tử Thiên Kiến Phong đã khóc lóc thảm thiết dưới Nhận Kiếm Phong suốt hai ngày nay, yêu cầu đại sư tỷ trả lại linh kiếm." Đệ tử trông cửa nói.

Chấp Vân nhíu mày: "Sao họ không lên núi?"

"À." Đệ tử trông cửa khô khan đáp.

"Đại sư tỷ lo ngại đệ tử Thiên Kiến Phong sẽ quấy rầy người bế quan, nên nàng chu đáo dựng lên kết giới quanh Nhận Kiếm Phong, ngoại trừ đệ tử trong môn, không ai có thể ra vào Nhận Kiếm Phong. Trong thời gian này, Bạch trưởng lão và Tần trưởng lão của Thiên Kiến Phong đã thử phá kết giới lên núi nhưng đều bị chặn lại."

Nhắc đến sự thất bại của hai vị trưởng lão, giọng nói của đệ tử trông cửa càng thêm phần đắc ý.

Không hổ danh là đại sư tỷ, quá đỉnh.

Chấp Vân hít một hơi thật sâu, nén lại chút linh khí đang cuộn trào trong họng. Hắn cảm thấy có ngày mình sẽ bị đồ đệ tài ba nhưng gan lớn bằng trời này làm cho tức chết.

Hắn nhớ lại ngày đầu tiên khi dẫn Biệt Vũ về Nhận Kiếm Phong.

Biệt Vũ đã khen ngợi hắn rằng phong thái từ chối giao tiếp xã hội của hắn đẹp trai đến ngây người.

Nhưng ngẫm lại, chính hắn, Chấp Vân, mới là người nên cảm thấy phong thái không nể mặt ai của Biệt Vũ mới thực sự là đẹp trai đến ngây người.

Chấp Vân muốn lên tiếng chế giễu vài lời, nhưng lại có quá nhiều điều đáng nói đến mức không biết phải bắt đầu từ đâu.

"Khoan đã, nàng từ khi nào lại biết dựng kết giới?" Chấp Vân ngẩng đầu hỏi.

Đệ tử Nhận Kiếm Phong đều là kiếm tu, kết giới thuật là kỹ năng của pháp tu, hai loại tâm pháp hoàn toàn khác nhau, ngay cả Chấp Vân cũng không thể dựng kết giới cho toàn bộ Nhận Kiếm Phong.

Tiểu đệ tử của hắn vài ngày trước còn đang học cách điều khiển kiếm, hôm nay đã nắm vững đại kết giới phong ấn thuật?

Chẳng lẽ nàng đã bấm nút tua nhanh cuộc đời à?

Đệ tử trông cửa làm như đã đoán trước: "Đại sư tỷ liệu rằng người sẽ hỏi vấn đề này, nên nhắn rằng người hãy nhấn F12 để vào chế độ phát triển của Nhận Kiếm Phong, sau đó chỉnh lại hàm số chỉ cho phép đệ tử Nhận Kiếm Phong ra vào là được."

Đệ tử trông cửa gãi đầu hỏi: "Sư tôn, đây là gì vậy? Sao đệ tử nghe không hiểu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-65.html.]

Chấp Vân: "..."

Hắn có hiểu không à? Hắn cũng không hiểu!

Thấy Chấp Vân với vẻ mặt thâm sâu khó lường, đệ tử trông cửa lộ vẻ ngưỡng mộ: "Sư tôn và đại sư tỷ biết thật nhiều thứ."

Ngay sau đó, đệ tử trông cửa nhớ đến chuyện chính, hắn đưa cuộn da dê trong tay cho Chấp Vân.

Chấp Vân mở cuộn da dê ra, nhìn thấy trên đó chi chít tên các đệ tử Thiên Kiến Phong và dấu tay máu, hắn cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn.

"Sư tôn, đây là huyết thư của trăm đệ tử Thiên Kiến Phong gửi lên, yêu cầu đại sư tỷ trả lại linh kiếm."

Chấp Vân im lặng một lúc, nghĩ rằng không thể để sự việc tiếp tục diễn biến thế này—

Quan trọng nhất là, Chấp Vân không muốn bị Bạch trưởng lão nửa đêm mò đến rao giảng suốt mấy tiếng đồng hồ nữa. Hắn gia nhập Nhận Kiếm Phong chẳng phải vì không muốn bị lão già Thiên Kiến Phong làm phiền hay sao?

"Đại sư tỷ của các ngươi hiện đang ở đâu?" Chấp Vân hỏi.

"Đại sư tỷ đang luyện kiếm ở hậu sơn." Đệ tử trông cửa thành thật trả lời.

Chấp Vân tay cầm kiếm Sương Tầm, tay khác nắm lấy huyết thư, rồi lao ra khỏi động phủ, tiến về phía hậu sơn.

Quả nhiên, đúng như lời đệ tử trông cửa nói, Biệt Vũ đang luyện kiếm trong rừng cọc gỗ ở hậu sơn.

Nàng đã gán các chiêu kiếm mà nàng sao chép được từ đệ tử Thiên Kiến Phong lên các phím khác nhau, như đang chơi trò MMORPG*, mỗi khi nhấn một phím hay tổ hợp phím, nàng có thể lập tức phát ra kỹ năng.

(*MMORPG là viết tắt của "Massively Multiplayer Online Role-Playing Game," tạm dịch là "Trò chơi nhập vai trực tuyến nhiều người chơi.)

Nhờ vậy mà nàng tiết kiệm được rất nhiều thời gian trong việc tìm kiếm chiêu thức phù hợp.

Không phải chiêu kiếm nào của đệ tử Thiên Kiến Phong cũng hữu dụng, nhưng khi rơi vào tay Biệt Vũ, những chiêu kiếm này có thể phát huy sức mạnh tối đa của chúng, bởi nàng có thể dùng chúng không cần thời gian chờ, không cần đọc chú ngữ, và không tốn linh lực.

Khi Chấp Vân xuất hiện trước mặt Biệt Vũ, nàng đang nhấn phím để tạo ra vài mũi băng chùy, những mũi băng lạnh lẽo đ.â.m sâu vào cọc gỗ.

Biệt Vũ nhìn Chấp Vân: "Sư tôn."

Chấp Vân nhìn uy lực băng chùy mạnh mẽ, sâu thẳm, gật đầu hài lòng, nửa giây sau, hắn chợt nhận ra điều bất thường.

Biệt Vũ vốn có song linh căn hỏa lôi, sao lại có thể tạo ra băng chùy của linh căn băng biến dị?

"Ngươi không phải là song linh căn hỏa lôi sao?"

Biệt Vũ đáp: "Đúng vậy, sao thế?"

"Ngươi không thấy rằng việc sử dụng chiêu thức hệ băng khi ngươi có song linh căn hỏa lôi là không hợp lý sao?"

"Hợp lý chứ, đây là chiêu kiếm ta sao chép từ Thiên Kiến Phong."

Chấp Vân không muốn đôi co với Biệt Vũ về những điều vô lý này, hắn mở cuộn da dê huyết thư ra trước mặt Biệt Vũ.

Biệt Vũ liếc nhìn huyết thư, quay đầu lại và "chậc" một tiếng u ám.

"Ngươi có gì muốn giải thích không?" Chấp Vân lạnh giọng hỏi.

"Giải thích gì? Những linh kiếm này ta đều do ta thắng được mà có." Biệt Vũ trợn tròn mắt, kiên quyết không trả lại linh kiếm.

Loading...