Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-03-03 16:24:05
Lượt xem: 14

Không ngờ Biệt Vũ lại không hành động theo bất kỳ dự đoán nào của bọn họ!

Biệt Vũ ngồi trong bão nước một lúc, cảm thấy hơi lạnh, đã đến lúc kết thúc trận chiến này.

Nàng bấm phím Ctrl+X trên bàn phím, cắt bỏ cơn bão nước.

Chỉ trong một giây, cơn bão nước vốn đang khuấy động mây trời, hút lấy không khí và hơi nước xung quanh, tạo áp lực khiến người xem thậm chí khó thở, liền biến mất ngay sau khi Biệt Vũ bấm phím.

Hiện trường chỉ còn lại những đám mây đen dày đặc trên đầu và những lá cây, cành cây rơi rụng trên mặt đất, đủ để chứng minh rằng trước đó một giây, nơi đây đã có một cơn bão nước cuốn qua.

Thế nhưng, hành động cắt bỏ cơn bão nước của nàng lại không hề tạo ra bất kỳ d.a.o động linh lực nào.

Biệt Vũ ôm bàn phím, nhẹ nhàng từ trên không trung hạ xuống đất.

Thiết Nhu Tâm không thể tin được nhìn Biệt Vũ, cơn bão nước to lớn của nàng đâu rồi?!

Thiết Nhu Tâm không phải chưa từng bị phá hủy cơn bão nước trước đây. Khi nàng giao đấu với sư tôn và Thường sư tỷ, Thường sư tỷ từng bay lên không trung, dùng một luồng kiếm khí sắc bén phá tan cơn bão nước của nàng.

Khi đó, cơn bão nước bị phá vỡ, linh lực như một quả bóng nước nổ tung, văng tung tóe khắp nơi.

Vậy mà Biệt Vũ chỉ cần động ngón tay, không có chút d.a.o động linh lực nào, đã phá hủy cơn bão nước từ bên trong.

Điều này ngay cả Thường sư tỷ cũng không thể làm được. Biệt Vũ rốt cuộc đã làm cách nào?

Biệt Vũ ngẩng đầu nhìn Thiết Nhu Tâm với sắc mặt khó coi, rồi nói: “Chiêu này của ngươi không tệ, giờ thì thuộc về ta rồi.”

Nói xong, nàng bấm phím Ctrl+V để dán lại cơn bão nước.

Nàng trả lại cơn bão nước y nguyên như lúc đầu. Cơn bão lại tụ hội trên võ đài, kích thước giống hệt lúc trước khi cuốn Biệt Vũ vào trong, tràn ngập linh lực của nàng.

Linh lực của tu sĩ sẽ không gây hại cho bản thân, nên Biệt Vũ không cần lo lắng rằng cơn bão nước nàng dán lại sẽ làm tổn thương chính mình.

Thiết Nhu Tâm kinh ngạc nhìn cơn bão nước chậm rãi tiến về phía nàng, mang theo lực hút không thể kháng cự. Cơn bão nước phát ra linh lực của Biệt Vũ, không thể nhầm lẫn, đó chính là chiêu kiếm pháp nàng tự sáng tạo.

Làm sao có thể như vậy?

Đúng như lời giao ước giữa nàng và Biệt Vũ, Biệt Vũ sẽ học được kiếm kỹ của nàng trong trận chiến này.

Thiết Nhu Tâm ngước mắt nhìn Biệt Vũ, Biệt Vũ dường như vẫn chưa hài lòng, lại bấm Ctrl+V hai lần nữa, tái tạo thêm hai cơn bão nước.

Chiêu thức vốn tiêu hao linh lực rất lớn, nhưng khi rơi vào tay Biệt Vũ lại trở nên nhẹ nhàng như cắt rau chặt củi.

Biệt Vũ không cần đọc chiêu dài dòng như Thiết Nhu Tâm, mà các chiêu nàng sao chép đều là chiêu thức phát nhanh, thả vài cơn bão nước đối với nàng chỉ là việc bấm vài lần phím dán.

Chúng cuộn tròn, từ từ nuốt chửng những hơi thở khác biệt với linh lực cấu thành chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-54.html.]

Thiết Nhu Tâm bị cơn bão nước ép lùi từng bước, nàng ta không còn cách nào khác ngoài việc né tránh những cơn bão nước đang bao vây mình. Cơn bão nước chặn đứng mọi con đường tiếp cận Biệt Vũ.

Như lời Thiết Nhu Tâm đã nói, nàng ta dự định dùng cơn bão nước để quyết định thắng thua, nàng ta đã dồn toàn bộ linh lực vào chiêu này.

Hiện tại, nàng ta không còn sức lực và đủ linh lực để tái tạo cơn bão nước để đối kháng.

Khán giả trên khán đài cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ, không, bọn họ không kịp sững sờ.

Ba cơn bão nước chứa đựng linh lực mạnh mẽ gần như muốn cuốn bọn họ ra khỏi khán đài, bọn họ phải cố gắng bám chặt vào tay vịn, gia tăng linh lực để ổn định cơ thể khỏi bị gió mạnh cuốn đi.

Trên khán đài cao nhất, Thạch Thành Kim vung tay tạo một lớp bảo vệ linh lực cho các đệ tử trên khán đài bên dưới, chắn lại cơn bão nước đang hoành hành.

“Năng lực của tiểu cô nương nhà họ Biệt này quả là có vài phần thú vị. Ngươi có nghe nói về việc nàng trong bí cảnh Cần Phong vừa qua không?” Thạch Thành Kim hỏi.

“Đương nhiên là nghe nói rồi.” Bạch trưởng lão vuốt râu đáp: “Nàng đã dùng bản mệnh linh khí để đoạt lấy tu vi của yêu tu kia, chiêu thức như vậy trong tu tiên giới trước nay chưa từng có.”

“Hiện tại nàng lại dùng bản mệnh linh khí này dễ dàng học được kiếm kỹ tự sáng tạo của Nhu Tâm.” Thạch Thành Kim cau mày nói: “Năng lực này tương lai chắc chắn sẽ gây ra sóng gió trong tu tiên giới, chúng ta cần phải giám sát kỹ lưỡng.”

“Không cần.” Bạch trưởng lão đáp đầy ẩn ý: “Chỉ cần để trái tim nàng thuộc về Lăng Vân Tông, thì có thể tận dụng cho chúng ta, như cách chúng ta đã từng làm với Biệt Lang.”

Những đệ tử được bảo vệ bởi linh lực của Thạch Thành Kim cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, bọn họ nhìn về tình hình trên võ đài với vẻ mặt không mấy thoải mái.

Các đệ tử của các phong khác hiện tại chỉ cảm thấy mặt nóng rát, vừa rồi bọn họ chế giễu và phủ nhận Biệt Vũ lớn tiếng bao nhiêu, bây giờ hối hận bấy nhiêu. Những hành động của Biệt Vũ chẳng khác nào một cái tát mạnh vào mặt bọn họ.

Bọn họ nghĩ rằng Thiết Nhu Tâm chắc chắn sẽ thắng, chỉ cần đặt cược cũng có thể lấy lại vốn, còn có thể làm đẹp lòng Thiên Kiến Phong, nên khi đặt linh thạch bọn họ thực sự không cân nhắc đến số lượng.

Những đệ tử ở các phong khác không quan tâm Thiết Nhu Tâm là ai, bọn họ chỉ biết rằng Thiết Nhu Tâm đã khiến bọn họ mất linh thạch!

Hiện tại, những đệ tử đã đặt cược vào Thiết Nhu Tâm đều đầy lòng căm ghét nàng ta.

Ngược lại, các đệ tử của Nhận Kiếm Phong mặt mày rạng rỡ, tỷ lệ cược gần 200 lần, bọn họ có thể dùng tiền thắng cược để mua một thanh linh kiếm cao cấp hơn!

“Làm sao mà nàng học được chứ?! Biệt Vũ rõ ràng là linh căn lôi hỏa, làm sao có thể sử dụng kiếm kỹ phong linh căn của Nhu Tâm sư tỷ?!” Đệ tử Thiên Kiến Phong lẩm bẩm đầy kinh ngạc.

Thật là vô lý, linh căn lôi hỏa mà có thể học được tuyệt kỹ phong linh căn? Đây chẳng khác nào đang nhảy múa trên những hiểu biết về tu tiên của bọn họ.

Ngay cả Thiên Đạo cũng nên nhường chỗ cho Biệt Vũ ngồi.

Những đệ tử của Nhận Kiếm Phong trước đó không chịu thừa nhận Biệt Vũ là đại sư tỷ của bọn họ giờ đây đều ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh.

“Sao lại không thể? Đại sư tỷ của chúng ta không chỉ luyện ra bản mệnh linh khí khi mới hai mươi tuổi, mà còn có khả năng học tập thiên tài, khác hẳn với ‘thiên tinh’ do các ngươi thổi phồng.”

“Ngươi vừa nãy nói muốn nhường Biệt sư tỷ cho ta giờ còn tính không?”

“Tính cái rắm, cút đi.”

Loading...