Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 34
Cập nhật lúc: 2025-02-23 20:17:40
Lượt xem: 18
Tịch Mộng Thanh nhìn Biệt Vũ với vẻ hài lòng.
Là một tu sĩ nhân tộc có khả năng khôi phục linh lực cho yêu tộc, nàng không nghi ngờ gì về thiên phú xuất chúng của Biệt Vũ.
“Hừ, nếu hôm nay ngươi phản bội Lăng Vân Tông, ta có thể cho phép ngươi gia nhập chúng ta.” Tịch Mộng Thanh nói.
“Ngươi tưởng rằng có thể lôi kéo ta sao?” Biệt Vũ không hề ngẩng đầu lên đáp lại.
“Nói rõ kế hoạch của ngươi cho ta biết. Có đủ bảo đảm không? Có bao nhiêu ngân lượng? Mỗi tháng phát bao nhiêu linh thạch? Ta là đệ tử của Lăng Vân Tông, sư tôn của ta là viện trưởng kiếm viện Chấp Vân Kiếm Tiên.”
Biệt Vũ ngừng lại một chút rồi nói: “Cũng có thể coi như tông môn đứng đầu chứ nhỉ?”
“Nếu ngươi bắt đầu khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, vậy ta cần gặp người đại diện pháp lý của ngươi trước.”
“Ý ngươi là gì?” Tịch Mộng Thanh hỏi.
Tịch Mộng Thanh cảm thấy như lạc vào sương mù, không hiểu nổi những gì Biệt Vũ đang nói. Hầu hết mọi người ở đây cũng không hiểu được lời của Biệt Vũ.
Biệt Vũ vẫn giữ vẻ mặt bí ẩn, vẫn ra vẻ cao thâm khó lường.
“Ngươi không hiểu mà còn muốn lôi kéo ta gia nhập?” Biệt Vũ tiếp tục chất vấn, đồng thời tay không ngừng động đậy.
“Không hiểu thì đi học thêm. Nếu không biết cách dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, dù có tốt nghiệp từ các trường danh tiếng như 985 hay 211 cũng không có giá trị. Cổ đông sẽ không tin tưởng ngươi đâu.” Biệt Vũ lắc đầu thất vọng.
“Haiz, quá tự mãn, lại chả có năng lực gì!”
Tịch Mộng Thanh nghiến răng, cuối cùng hiểu được một câu: nha đầu c.h.ế.t tiệt này nói nàng không có học thức.
Các đệ tử của Lăng Vân Tông sùng bái nhìn Biệt Vũ. Không hổ là sư tỷ, không chỉ thông hiểu nhiều điều mà còn khiến Tịch Mộng Thanh không thể đáp trả.
Thừa Lẫm Diêu bái phục cảm thán: “Bắc Cảnh quả thực khác biệt, những lời cao thâm này ta chỉ có thể nắm bắt được ba bốn phần.”
Bạch Khải im lặng, nhớ lại đêm bị Biệt Vũ khống chế.
Tịch Mộng Thanh cười lạnh: “Nếu đã như vậy, thì ngươi không còn giá trị nữa.”
Tịch Mộng Thanh vươn móng vuốt, lao nhanh về phía Biệt Vũ, nhắm thẳng vào trái tim Biệt Vũ.
Đó là vị trí linh căn; nếu Biệt Vũ bị tấn công vào đó, dù không c.h.ế.t cũng sẽ không thể tiếp tục tu luyện.
Chấp Vân Kiếm Tiên vẫn luôn đề phòng, gần như ngay khi Tịch Mộng Thanh động thủ đã lập tức hành động theo.
Chấp Vân Kiếm Tiên lao vào trước mặt Biệt Vũ, Sương Tầm Kiếm chặn móng vuốt củua Tịch Mộng Thanh, linh lực và yêu lực va chạm tạo ra một năng lượng cường đại, khiến Chấp Vân Kiếm Tiên phải lùi lại vài bước.
Phi Vân trưởng lão cũng nhanh chóng gia nhập cuộc chiến.
Sau khi được bảo vệ bởi hai vị trưởng lão, Biệt Vũ nhíu mày, tăng tốc bấm thu hồi.
Nàng đang thu hồi tất cả trạng thái mà Tịch Mộng Thanh đạt được trước khi vào trong bí cảnh.
Cuối cùng, sau khi Biệt Vũ liên tục bấm thu hồi, Tịch Mộng Thanh đột nhiên nhảy lùi một bước, tạo khoảng cách với Chấp Vân Kiếm Tiên và Phi Vân trưởng lão.
Chấp Vân và Phi Vân liếc nhau, không đuổi theo.
Ác ý bao phủ toàn bộ đại sảnh của khiến người ta cảm thấy khó thở của Tịch Mộng Thanh, đang dần tiêu tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-34.html.]
Tịch Mộng Thanh cảm thấy trong cơ thể không còn đáp lại bất kỳ thứ gì, như đá chìm dưới đáy biển. Nàng ta không cảm nhận thấy linh đài trong cơ thể và không thể điều động linh lực Phân Thần kỳ.
Tu vi nàng ta đã giảm xuống trạng thái Luyện Khí kỳ!
Chấp Vân Kiếm Tiên nhìn lên, ánh mắt sắc bén hướng về phía Tịch Mộng Thanh. Phi Vân trưởng lão có vẻ do dự, bọn họ đang cân nhắc xem trạng thái của Tịch Mộng Thanh hiện tại có phải là giả mạo không.
Tịch Mộng Thanh vẫn giữ bình tĩnh, nàng ta chú ý đến Chấp Vân Kiếm Tiên và Phi Vân trưởng lão đang kiểm tra linh lực của mình.
Hai vị trưởng lão tu vi Phân Thần kỳ, đánh nàng ta cũng sẽ nhẹ nhàng như đánh chó, nàng ta không thể để lộ việc mình đã mất đi tu vi.
Tịch Mộng Thanh cảm thấy rất hoảng loạn, không biết nên nói gì.
Biệt Vũ nhìn thấu sự giả mạo của Tịch Mộng Thanh, mỉm cười đầy tà mị.
“Mồ hôi ướt đẫm lưng rồi chứ gì, lão đệ.”
Tịch Mộng Thanh đột nhiên nhìn về phía Biệt Vũ, ánh mắt ngưng tụ sát ý cùng căm hận.
Trong đầu nàng hiện lên suy nghĩ.
Biệt Vũ, Biệt Cơ Nguyệt, tại sao lại là nàng, tại sao lại là nàng, nàng luôn cản trở chính mình!
Nàng ta đã sống hàng trăm năm cùng nhân tộc, che giấu mọi mũi nhọn, ẩn náu dưới Kiếm Phong, giao dịch với ma quỷ mới đạt được tất cả. Nàng ta sẽ dẫn dắt Xà tộc trở lại huy hoàng, trở về vương đình yêu tộc. Tại sao tất cả những điều này lại dễ dàng bị Biệt Vũ phá hủy?
“Ngươi đã làm gì?!” Tịch Mộng Thanh gầm lên với vẻ mặt vặn vẹo.
Biệt Vũ vô tội đáp: “Từ bỏ đi, giờ ngươi không thể đánh bại ta.”
Từ lời của Biệt Vũ, Chấp Vân Kiếm Tiên và Phi Vân trưởng lão càng nghi ngờ về trạng thái không đúng lắm của Tịch Mộng Thanh.
Biệt Vũ chỉ cần một cú đánh đã thu hồi yêu đan của Tịch Mộng Thanh? Điều này… không hợp lý chút nào.
Bị Biệt Vũ kích thích, Tịch Mộng Thanh lao về phía Biệt Vũ.
Phi Vân trưởng lão và Chấp Vân Kiếm Tiên lạnh lùng nhìn nàng ta, tu vi Luyện Khí kỳ của Tịch Mộng Thanh quá chậm so với tốc độ và lực lượng của bọn họ.
Biệt Vũ dùng một cú đ.ấ.m đánh bay Tịch Mộng Thanh.
Sau đó, Biệt Vũ lãnh đạm nói: “Tu vi Phân Thần kỳ trước mặt tu vi Trúc Cơ kỳ như ta chỉ như vậy thôi à.”
Chấp Vân và Phi Vân đều sửng sốt.
Vậy lý do bọn họ đã chiến đấu với Tịch Mộng Thanh bằng tất cả sức lực lúc nãy là gì?
Tịch Mộng Thanh nằm trên mặt đất, gầm ghè tức giận với Biệt Vũ: “Biệt Cơ Nguyệt, ngươi và bản mạng Linh Khí của ngươi sẽ không chiến thắng ta thêmmột lần nào nữa đâu! Cứ chờ xem!”
Cùng lúc đó, nàng ta giơ tay ra, tỏ vẻ từ bỏ chống cự, để Phi Vân trưởng lão trói nàng ta vào Khổn Tiên Thằng.
Biệt Vũ nhún vai, không để ý đến những lời cay nghiệt của Tịch Mộng Thanh.
Nàng quay lưng đi về phía đám người, đồng thời trong lòng nói với hệ thống: “Đây có được xem như đã thông quan không nhỉ?”
Ngay sau đó, Biệt Vũ nghe thấy tiếng động xào xạc từ phía trước.
Nàng ngẩng đầu, chỉ thấy các đệ tử của Lăng Vân Tông vẫn duy trì vẻ mặt sợ hãi, không tự chủ được mà lùi lại, tránh xa Biệt Vũ.