Nếu Nhạn Phi Trần rời , nàng sẽ cô đơn bao lâu nữa.
Thế là Biệt Vũ mở lời mời: “Ngày mai sẽ bắt đầu xây nhà, ngươi đến xem cho chút ý kiến ?”
Nhạn Phi Trần kỳ lạ Biệt Vũ, Biệt Vũ đang chằm chằm Nhạn Phi Trần, nàng trông vẻ căng thẳng, như thể lo lắng Nhạn Phi Trần sẽ từ chối.
Nhạn Phi Trần gặp hầu hết các dáng vẻ của Biệt Vũ. Biệt Vũ luôn tỏ tùy hứng, bộ dạng chẳng quan tâm đến điều gì. bây giờ, Biệt Vũ lo lắng sẽ từ chối nàng.
Chuyện chẳng khá thú vị ? Sớm cô đơn sẽ khiến Biệt Vũ khuất phục thì nên ném Biệt Vũ đến đây từ sớm .
Một lúc lâu , Nhạn Phi Trần nhếch môi: “Cơ Nguyệt mời thì tất nhiên đến.”
Biệt Vũ thở phào nhẹ nhõm, đó nàng khôi phục thái độ thường ngày: “Ồ, ngày mai ăn heo sữa , ngươi nhớ mang theo đầu heo sạch, thêm chút gia vị nữa.”
Nhạn Phi Trần: “...?” Nàng còn gọi món nữa ?
Hắn lập tức hiểu rằng Biệt Vũ chỉ đang lợi dụng , nàng chỉ ăn đồ ăn thôi. Nhạn Phi Trần quyết định ngày mai đến nữa.
“Yên tâm , kỹ thuật của . Đến lúc đó sẽ cho ngươi nếm thử nước chấm ngon đến mức chấm đế giày cũng thấy ngon.”
Nhạn Phi Trần cảm thấy hứng thú, quyết định ngày mai vẫn đến nếm thử món nước chấm ngon đến mức chấm đế giày cũng thấy ngon , còn ngày thì đến nữa.
Ngày , Nhạn Phi Trần và Biệt Vũ cùng thiết kế một ngôi nhà trúc nhỏ. Để thưởng thức hình dáng của ngôi nhà trúc nhỏ do thiết kế mà Nhạn Phi Trần quyết định sẽ đến thêm một chuyến ngày mốt.
Thế nhưng, Nhạn Phi Trần Biệt Vũ dụ dỗ nên ngày nào cũng đến hang băng Vạn Niên, đến giờ kéo dài một tuần.
Nhạn Phi Trần bỗng nhớ chuyện , đặt chiếc bánh tart trứng xuống, vẻ mặt mơ hồ, chẳng là sẽ đến nữa ? Sao ngày nào cũng đến .
“Sao ? Bánh tart trứng cháy ?” Biệt Vũ nhíu mày.
“Không gì.” Nhạn Phi Trần cúi đầu tiếp tục ăn bánh tart trứng. Thứ gọi là bánh tart trứng cũng khá ngon.
Thời gian cứ thế trôi .
Ban đầu, khi Biệt Vũ chỉ một thì còn thường xuyên cảm thấy cô đơn, , mỗi ngày nàng đều dùng đủ loại lý do để dụ dỗ Nhạn Phi Trần ở hang băng Vạn Niên bầu bạn với .
Biệt Vũ dùng chút thủ đoạn để giữ Nhạn Phi Trần ở hang băng Vạn Niên. Nàng là đến từ thế kỷ hai mươi mốt, nàng mạng, công cụ tìm kiếm, thế nên nàng thể dùng phương pháp tạo dựng mô hình để chế tạo phần lớn công cụ.
Thích truyện trinh thám, kinh zị thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Điều nghĩa gì? Có nghĩa là nàng thể nhiều điều mà tu tiên giả thể.
Ví dụ như tìm công thức nấu ăn để những món mà Tu tiên giới như bánh tart trứng, bánh ngọt và các món ăn khác đến từ vùng đất là bản địa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-lam-anh-hung-ban-phim-tai-tu-tien-gioi/chuong-284.html.]
Nhạn Phi Trần từng kiên định tin rằng sẽ Biệt Vũ mê hoặc, Biệt Vũ phụ thuộc , cầu xin đừng rời , đó thuận lý thành chương khiến Biệt Vũ thể rời xa .
… Ít nhất thì ban đầu Nhạn Phi Trần nghĩ như .
Ngày đầu tiên Nhạn Phi Trần cùng Biệt Vũ thiết kế một trò chơi đối kháng đôi để trải nghiệm. Ngày thứ hai Nhạn Phi Trần giúp Biệt Vũ thiết kế một căn nhà nhỏ, đỉnh căn nhà thể thấy cực quang ẩn hiện đỉnh hang băng, tận hưởng một chút.
Ngày thứ ba Biệt Vũ mang một món ăn tên là bánh tart trứng, ngày thứ tư... Ngày thứ năm...
Tóm , giờ đây Nhạn Phi Trần quen với việc ở hang băng Vạn Niên, thậm chí còn đặt một chiếc ghế bập bênh và một chiếc giường êm ái trong căn nhà nhỏ của Biệt Vũ, thỉnh thoảng khi rời thì sẽ ngủ một đêm chiếc giường êm đó.
Kính Trung Quân là nhân loại, nhưng ở nhân gian quá lâu, cũng nhiễm chút hương vị trần thế của nhân gian.
Hắn quen những việc như một nhân loại, cần ngủ nhưng thích ngủ như một nhân loại, ăn uống nhưng quen ăn uống như một nhân loại.
Thế nên, những ngày tháng ở hang băng Vạn Niên với Biệt Vũ , Nhận Phi Trần cũng xem như "quen", hoặc lẽ dùng từ "quen" để miêu tả những ngày tháng đó cũng đủ.
Mỗi ngày, Nhạn Phi Trần đều nhận những điều bất ngờ mới, thái độ của cũng từ kinh ngạc những việc Biệt Vũ dần biến thành "Ta xem hôm nay ngươi thể bày trò gì nữa".
Đến nay, cần Biệt Vũ giữ nữa, Nhạn Phi Trần như thể bén rễ ở nơi , an mà ở .
Biệt Vũ tiện tay ném cái nồi dùng góc phòng, nàng chẳng buồn rửa mà định lát nữa trực tiếp reset mã nồi cho đỡ phiền.
Đồng thời, nàng mở miệng : “À đúng , ngày mai…”
Nhạn Phi Trần vô thức đáp lời: “Ngươi cần mang gì đến? Tinh dầu và gia vị? Vải vóc? Đồ ngọt? Ngươi chuẩn đổi đệm mới ?”
Biệt Vũ khoanh chân tấm đệm, chuẩn tiến hành một vòng phóng chiếu mới để duy trì nhiệt.
Nàng lời Nhạn Phi Trần thì cúi đầu tấm đệm vẫn còn khá mới của : “Không cần .”
“Ý là ngày mai ngươi cần đến nữa.” Biệt Vũ bình thản .
Nhạn Phi Trần lập tức đầu Biệt Vũ, trong đôi mắt đen mặt nạ che khuất lộ vẻ kinh ngạc. Trong mắt tràn đầy sự khó hiểu, hiểu tại đây Biệt Vũ luôn mong ở bầu bạn, bây giờ đột nhiên đuổi .
Giờ đây, Biệt Vũ cũng quen mặt Nhạn Phi Trần, dù Nhạn Phi Trần đeo mặt nạ thật sự bất tiện, mà Biệt Vũ cần một nếm thử đồ ăn nàng . Thế nên nàng cũng miễn cưỡng chấp nhận việc Nhạn Phi Trần cởi bỏ mặt nạ.
Có lẽ vẻ kinh ngạc trong mắt Nhạn Phi Trần quá rõ ràng nên Biệt Vũ gãi tóc, : “Ta cảm thấy sự tồn tại của ngươi đang phiền , ngươi nghĩ ?”
Nhạn Phi Trần quanh, lúc nửa năm trôi qua nữa , hang băng Vạn Niên còn hoang vu như ban đầu nữa. Trên thực tế, cảnh sắc mắt còn thể khiến liên tưởng đến vùng đất từng cằn cỗi lạnh giá .
Trái , nơi đây giờ giống như một tiền viện thiết kế tỉ mỉ của một gia đình, với cây lê, ao sen, hoa nở, cỏ biếc rực rỡ xanh tươi. Trên đầu là những viên ngọc phát sáng dịu nhẹ, phản chiếu bốn bức tường băng xung quanh.