Ta Là Trắc Phi Của Thái Tử - 34
Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:29:40
Lượt xem: 674
Ta cố ý sai Dung cô cô cho người truyền tin ta theo hầu Thái tử thị tật về Đông cung. Nhấn mạnh rằng, càng rầm rộ càng tốt.
Ta ở bên Thái tử chăm sóc người bệnh, thấy Hoàng hậu không rời nửa bước bên cạnh Hoàng thượng đang hôn mê bất tỉnh, trong lòng dâng lên một tia xót xa.
Chính nữ nhân này đã khiến ta phải làm thiếp, ban cho ta một cuộc đời bất hạnh. Nhưng khi nhìn bóng lưng nàng, ta bỗng nhiên lệ nhòa đôi mắt. Nàng ở bên cạnh người phu quân bệnh tật, còn phải giúp đỡ đứa con trai chưa trưởng thành. Chẳng phải bước nào nàng cũng vì người mình yêu thương mà tính toán chu toàn hay sao?
Nàng có thật lòng yêu thích ta không? Có lẽ là có, cũng có lẽ chỉ là không thích Thái tử phi mà thôi. Nhưng nàng là chính thất, chỉ muốn gạt bỏ Thái tử phi, chứ chưa từng có ý định phế truất.
Có lẽ một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở thành một nữ nhân như Hoàng hậu.
Sáng sớm hôm sau, ta trở về Đông cung. Ôn Thục Nhi đã đợi sẵn ta ở cổng viện. Vừa thấy ta, nàng mừng rỡ kéo ta vào phòng. Vào trong phòng, nàng đắc ý nói: “Tỷ tỷ, hôm nay chắc chắn Tần phu nhân sẽ bị đuổi khỏi Đông cung.”
Ta hỏi nàng lý do.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/34.html.]
“Mấy hôm trước tỷ tỷ bảo ta đừng vội đưa lễ vật cho Thái tử phi, ta còn chưa hiểu ý. Đến khi Thái Linh hôm qua vênh váo đến hỏi tội, ta mới hiểu ra. Người bên cạnh Thái tử phi đều rất bình tĩnh, ả ta rõ ràng là được Tần phu nhân phái đến làm càn. Thái tử phi thật đáng thương, có một người mẫu thân như vậy.” Nàng đáp.
“Thái Linh có làm loạn Đông cung không?” Ta nhướng mày hỏi.
Nàng cười khẩy: “Ban đầu không có náo loạn. Vì là lén đến sau lưng Thái tử phi. Sau đó, ta bảo hạ nhân đừng khách khí với ả, thái độ ngạo mạn một chút. Thậm chí còn chủ động ra mặt, lớn tiếng chất vấn ả là cái thá gì. Ta còn nói một câu Tần phu nhân là cái thá gì. Tỷ tỷ, đây là lần đầu tiên ta mắng người. Thật kích thích! Sau đó Thái Linh nổi nóng, ta liền sai cung nữ khỏe mạnh nhất bên cạnh ta đến khiêu khích ả, ả ta quả nhiên không nhịn được, ba chân bốn cẳng đánh nhau. Nhưng ả không đánh lại cung nữ của ta, ta tiến lên can ngăn, còn bị ả ta cào rách tay.”
Ta vội vàng nắm lấy tay nàng xem xét, một vết xước dài, trông thật đau. Nước mắt bỗng chực trào, ta khẽ đánh nàng. “Đã bảo muội đừng xen vào rồi mà. Sao muội không nghe lời, bị cào nặng như vậy, sao lại ngốc thế.”
Nàng cười không nói, cứ làm mặt quỷ chọc ta vui.
Ta vội vàng sai người lấy thuốc tốt nhất trong phòng ta cho nàng. Nàng cười hắc hắc, “Nhưng kết quả rất tốt mà. Tần phu nhân chắc chắn không coi ta ra gì, nên đã quay sang báo tin cho Tôn Thượng cung. Tôn Thượng cung hôm nay sẽ tâu lên Hoàng hậu, Tần phu nhân sắp bị đuổi đi rồi. Ha ha ha ha ha ha ha.” Nàng cười rất vui vẻ.
Nhưng ta lại không vui nổi, ta lại một lần nữa để người bên cạnh ta vì ta mà gặp nguy hiểm. Nàng đi đến bên cạnh ta, nhẹ nhàng ôm ta một cái, rồi lại ngồi xuống bên cạnh ta, chui vào lòng ta.