22
Trạng nguyên lang chỉ liếc  một cái  thu hồi ánh mắt.
Đích tỷ     chớp mắt,  chê bai : "Đã lớn thế   mà còn  rơi cả bánh sữa."
Hoàng thượng và Trạng nguyên lang trò chuyện  vui vẻ, ngài giới thiệu  cho các đại thần khác, nhất thời   đều quên mất chuyện tờ giấy nhỏ  nãy.
Ta thấy Ngũ hoàng tử thở phào nhẹ nhõm,  vật  bàn như cá chết, Tam công chúa thì sặc nước, cuống cuồng uống nước, Thái tử và Nhị hoàng tử thì thầm to nhỏ với , Tam hoàng tử vẫn miệt mài vẽ vòng tròn bằng bút than của .
Lợi dụng lúc  ai chú ý,  bưng đĩa bánh sữa còn ,  với đích tỷ: "Tỷ tỷ,   cho cá ăn."
Đích tỷ: "?"
Đích tỷ: "Muội cầm cái gì ?"
Ta  dối  chớp mắt: "Thức ăn cho cá."
Không đợi tỷ tỷ kịp phản ứng,  kéo Tả Diệp chạy một mạch đến hồ nước trong Ngự hoa viên mới dừng .
Ta  bên hồ im lặng cho cá ăn.
Tả Diệp  cạnh  mấy  định   thôi, cuối cùng  nhịn  lên tiếng: "Tiểu thư, mạng cá cũng là mạng."
Ta: "..."
23
Không lâu , Tam công chúa tìm đến, nàng kéo tay   buông: "A Loan! Trạng nguyên lang Tạ Cẩn  kìa!"
Tam công chúa phấn khích : "Thành ,   thành  với !"
Ta: "..."
Hay cho một kẻ đầu óc chỉ  yêu đương.
Tam công chúa lải nhải bên tai , cho đến khi thấy cá trong hồ lật bụng trắng phau, nàng mới im bặt:
"... A Loan, ngươi bỏ độc ?"
Ta  hồn,  đàn cá   hại, kinh hãi: "Cá cũng  dị ứng lactose ?"
24
Ta và Tam công chúa  nghĩ xong cả chuyện chôn cá ở , khắc gì lên bia mộ, thế nào mà chúng  ve vẩy đuôi sống .
Ta và Tam công chúa  xổm bên hồ  một lúc, cuối cùng kết luận: "Giả vờ đấy."
Ta: "Còn giả trân hơn cả ngươi lúc nãy."
Tam công chúa: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-la-my-nhan-de-nhat-kinh-thanh/chuong-5.html.]
25
Ta bẻ bánh sữa, lòng đầy do dự,   Tạ Cẩn    Tạ Cẩn của kiếp   .
Ta hít sâu một , khoác vai Tam công chúa: "Nếu,   là nếu nhé, ngươi chủ động chia tay  yêu cũ với lý do cực kỳ hoang đường,  nhiều năm   gặp , ngươi sẽ  gì?"
Tam công chúa thận trọng hỏi: "Hoang đường đến mức nào?"
Ta trầm ngâm một lát: “Giới tính còn khác ,   mà đến  với ?”
Tam công chúa: “…”
26
Ta và Tam công chúa đang mặt đối mặt   thì  giọng  của Ngũ hoàng tử cắt ngang.
“A Loan! Sao   lén chuồn  ngoài mà  gọi bọn !”
Ta ngẩng đầu lên, thấy Ngũ hoàng tử, Thái tử và Nhị hoàng tử đều  đến, phía  còn  Tam hoàng tử  theo.
Tam hoàng tử thấy   , chậm rãi : “Phụ hoàng bảo  đến.”
Ta  còn tâm trí để ý đến  nữa,  nghiêm túc lặp  câu hỏi  : “Giả sử,   là giả sử thôi nhé, nếu ngươi chủ động chia tay  yêu cũ với lý do cực kỳ ngớ ngẩn, nhiều năm   gặp   đó, thì ngươi sẽ  thế nào?”
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Tam công chúa vỗ vỗ : “Ta sẽ giống như ngươi,  hỏikhắp nơi.”
Ta: “…”
Thái tử biến sắc: “…A Loan,    yêu cũ ?”
Ngũ hoàng tử lay bả vai  lia lịa: “Hả? Muội   yêu cũ á? Ai ? Vị  hùng hào kiệt nào thế?”
Ta  lắc đến choáng váng,  loáng thoáng Nhị hoàng tử : “Chẳng lẽ là Tạ Cẩn?”
Ta: “…”
Ta bình tĩnh : “Ngươi  quá nhiều , Tả Diệp, bịt miệng.”
27
Ta  đám   mặt, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực.
Nhiều  như  mà chẳng  ai đáng tin cậy cả…
Ta  tìm Tam hoàng tử: “Bút than của  ?”
Ta ít khi  chuyện với Tam hoàng tử,   chút ngạc nhiên  , đôi môi nhạt màu mím chặt, một lúc lâu …
Mới : "Ngươi cũng  gia nhập với  ?"
Nói ,  đưa cho  một cây bút than mới tinh.
Ta chỉnh  váy dài,  xổm xuống bên cạnh Tam hoàng tử, cùng  vẽ vòng tròn.