TA LÀ MỘT NGƯỜI THẬT THÀ - 7
Cập nhật lúc: 2025-12-25 14:49:50
Lượt xem: 227
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
Cập nhật lúc: 2025-12-25 14:49:50
Lượt xem: 227
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
Ta tránh .
Hắn từng bước ép tới, lùi đến mép giường.
“Biểu tỷ, tỷ cần nữa ?”
Hắn cúi xuống, thở nồng đậm bao trùm lấy .
Toàn run lên, m.ô.n.g đặt phịch xuống mép giường, giọng vỡ vụn đến mức chẳng hình dạng.
“Không cần nổi, !”
Hắn nổi giận, trừng phạt thật mạnh.
Nam nhân gì mà đáng sợ thế .
Giữa những đợt chìm nổi, sinh hối hận.
Giá mà trêu chọc thì .
Tôn Thế Dương trông còn hư nhược hơn một chút, sớm thế thì thà cưỡng họ Tôn còn hơn.
Triệu Tiểu Hài siết eo , đáy mắt âm trầm.
“Biểu tỷ, ở mà còn nghĩ đến nam nhân khác?”
“Biểu tỷ, từng đến đây ? Hắn từng yêu tỷ như ? Ừm?”
Khóe mắt rơi xuống hai giọt nước.
Hắn hỏi thừa.
Lúc phụ rời , còn dặn giấu kỹ, bảo vệ cho .
Ta quá.
Phụ ơi, bắt nạt thật thà.
Hắn cúi xuống hôn nước mắt của .
“Sao ?”
Giọng nhẹ nhàng dịu dàng, nhưng động tĩnh thì chẳng hề nhỏ.
Ta run lẩy bẩy, giọng cao v.út, ch.ói tai.
“Ngươi đừng động, đừng chạm chỗ đó.”
Tiểu t.ử c.h.ế.t tiệt , trong miệng chẳng câu nào là thật.
Ta từng thấy con gà yếu nào mà chơi như .
Ta và ở nhà chơi đến quên trời quên đất.
13
Tôn Thế Dương tìm đến tận cửa, mới chợt nhớ là phu quân.
“Ngươi chơi đủ ? Sự nhẫn nại của hạn, mau ch.óng trở về phủ.”
Giọng mấy dễ , bưng chén do Lục Vân pha còn tỏ vẻ chê bai, nhổ một mảnh lá , sai khiến nha của .
“Có lễ nghĩa , đổi cho Lục An Qua Phiến mới năm nay.”
“Dùng cũ tiếp khách, thật thể thống gì.”
Nước trong tay ào một cái tạt thẳng lên mặt .
“Thích uống thì uống, thích thì cút.”
Cả mặt đầy nước , trán còn dính mấy mảnh bã .
Gương mặt vốn tuấn tú vì phẫn nộ mà méo .
“Ngươi loạn đủ ? Chính thất của một nhà bỏ , cả nhà chúng ghi nợ.”
“Những chưởng quầy, quản sự chuyên giao hàng cho phủ mấy ngày nay đều chặn cửa đòi tiền, thật mất mặt.”
“Còn Vân Tú bây giờ đang m.a.n.g t.h.a.i trưởng t.ử của nhà , yến sào mỗi ngày thể thiếu, ngươi cũng bỏ tiền chứ.”
Ta là thật thà như , thế mà cũng cái sự vô liêm sỉ của cho bật .
“Liên quan gì đến ?”
“Trước khi thành , ngươi hứa với nhà thế nào? Hứa sẽ thu tâm, tuyệt đối phá lễ pháp, để thất sinh con .”
“Là ngươi nuốt lời .”
Hắn còn cãi chày cãi cối.
“Ta cũng từng ngủ với ngươi, nhưng ngươi thật sự cách nam nhân vui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-la-mot-nguoi-that-tha/7.html.]
“Ngươi quá…”
“Nam nhân là ai, ngươi dám giấu nuôi dã nam nhân?”
Tôn Thế Dương thét lên.
Tất cả những lời trách móc của , đến khi thấy Triệu Tiểu Hài thì đều nuốt ngược trở .
Triệu Tiểu Hài mặc một bạch y, đai áo buông thõng tùy ý thắt, tóc cũng vấn b.úi, mái tóc đen như mực xõa lưng, toát lên vẻ phóng khoáng bất cần.
Truyện đăng oage Ô Mai Đào Muối
Hắn mắt thẳng, lướt qua Tôn Thế Dương, bước nhanh đến mặt .
Ngay đó, ghì c.h.ặ.t chiếc ghế thái sư.
Rồi chậm rãi cúi xuống, môi nhẹ nhàng phủ lên môi , để một nụ hôn dài và tinh tế.
Tôn Thế Dương tức đến đỏ cả mắt, gầm lên một tiếng: “Ngươi dám trộm !”
Triệu Tiểu Hài xoay , và đổi chỗ.
Hắn ghế thái sư, vắt lên đùi .
“Ngươi là thứ gì, còn cần nàng lấy lòng ngươi? Ngươi hầu , khối kẻ hầu nàng.”
Gương mặt Tôn Thế Dương vặn vẹo.
“Hoang đường, thật quá hoang đường.”
Ta lười biếng tựa trong lòng Triệu Tiểu Hài, nghịch mấy lọn tóc rủ n.g.ự.c .
“Ta là Cẩm Vinh quận chúa, vài nam nhân, chẳng bình thường ?”
Tôn Thế Dương tức quá, tức đến mức tức thêm một cái.
“Ngươi theo về phủ, thanh toán sổ sách trong phủ, mỗi ngày ngoan ngoãn mang yến sào cho Vân Tú. Chuyện hôm nay, coi như xí xóa.”
“Ngươi vẫn là đương gia chủ mẫu của Tôn phủ, gấm vóc lụa là.”
Ta “ừm” một tiếng, đầu ngón tay sơn khấu đan lướt làn da trần của .
“Tôn Thế Dương, trông giống hạng rẻ mạt ?”
Triệu Tiểu Hài vỗ rơi tay .
“Nữ nhân, đừng chơi với lửa.”
Ta cứ chơi đấy, chỉ chơi lửa, còn chơi cả .
“Nào, ngươi đến lấy lòng .”
“Lục Vân, tiễn khách.”
14
Tôn Thế Dương Lý ma ma đuổi ngoài.
Khi phụ đến, ông trông phần ngượng ngùng.
“Con ngoan, lúc con chơi đùa, thể thu liễm một chút ?”
“Tôn Thế Dương cáo trạng con lên mặt bệ hạ .”
Ăn của , dùng của , còn chê , giờ dám lên mặt bệ hạ bôi nhọ ?
Tên nam nhân kém cỏi đến .
“Là con sai, con quá mềm lòng, con quá thật thà.”
“Phụ , chẳng phụ c.h.é.m ?”
Phụ gật đầu.
“Phải.”
Ta hỏi: “Vậy bây giờ phụ còn c.h.é.m ?”
Phụ do dự một lát. Ta cũng ép, ai bảo thật thà hiếu thuận cơ chứ.
“Phụ , giúp con một việc.”
Chưa đầy ba ngày, khắp phố lớn ngõ nhỏ Trường An đều truyền rằng Tôn Thế Dương ngay ngày đại hôn ngủ phòng kỹ nữ.
Lại dung túng thông phòng ức h.i.ế.p quận chúa, bắt quận chúa chui qua đáy quần.
Bà bà còn dám hành hạ quận chúa.
Từng chuyện từng chuyện, đủ để hưu Tôn Thế Dương.
Ngày nhận hưu thư, quỳ cầu cửa phủ suốt một ngày.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.