“Được, , ạ.” Giang Từ tươi bước từ quầy, tay cầm một cuốn thực đơn trông dáng, đến mặt mấy khách. “Một nồi lẩu nước trong, một đĩa khoai tây thái lát ạ? Các dùng cơm ? Cơm ở quán em chỉ một tinh hạch cấp hai một , ăn giới hạn.”
“Vậy cho thêm ba suất cơm.” Hứa Ngôn đáp, dù cũng chỉ là đùa cho vui, gã tỏ phối hợp hết mức.
“Vâng. Vậy tổng cộng là năm tinh hạch cấp một, một tinh hạch cấp ba và ba tinh hạch cấp hai.” Giang Từ nhẩm tính, ngước ba họ, chân vẫn yên tại chỗ. Ý tứ quá rõ ràng: trả tiền , ăn .
Ba chần chừ một lúc, cuối cùng Hứa Ngôn vẫn lấy tinh hạch từ trong túi , đặt tay Giang Từ.
“Lão Hứa, đưa tinh hạch thật đấy ? thấy chỗ đích thị là quán lừa đảo, chuyên dụ lấy tinh hạch .” Thấy Giang Từ bếp, Chu Lâm liền ghé sát , thì thầm.
“Không , đối phương chỉ là một cô gái vẻ thần kinh bình thường thôi. Nếu gì , chúng cướp tinh hạch là .” Mấu chốt là giá cả cũng hề đắt, tinh hạch cấp một, hai, ba đều là loại khá phổ biến.
Hứa Ngôn ngoái đầu bếp, ánh mắt vẫn tan vẻ cảnh giác.
Tranh thủ lúc Giang Từ bếp, họ quan sát một lượt cửa tiệm lớn . Chẳng gì bất thường, ngoại trừ chiếc nồi cơm điện cỡ lớn vẫn đang sáng đèn giữ ấm đặt cạnh quầy gia vị. Chẳng bên trong đó thứ gì.
cũng , rốt cuộc tại nơi điện? Ngay cả các căn cứ lớn cũng đến năm thứ năm của thời mạt thế mới điện cho dùng. Nơi đúng là chỗ nào cũng toát vẻ quái dị.
Ba đang mải mê suy nghĩ thì một làn hương quyến rũ bất chợt từ trong bếp bay .
Mùi hương xa lạ quen thuộc. Trước thời mạt thế, họ thường xuyên ngửi thấy, nhưng giờ đây, giữa lằn ranh sinh tử mỗi ngày, họ sớm quên bẵng nó từ lâu.
Trong khoảnh khắc , cả ba đều lộ rõ vẻ kinh ngạc tột độ.
Bên , Giang Từ đang cẩn thận bưng một chiếc nồi từ trong bếp .
Khi cô càng đến gần, mùi hương càng thêm nồng nàn. Ba kinh ngạc nhận , mùi thơm mà tỏa từ chính chiếc nồi tay cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-8.html.]
Giang Từ đặt nồi lên bàn gỗ nhấn nút công tắc. Nồi lẩu ở đây khác với thế giới của cô, đáy nồi thể tự động nóng mà cần cắm điện đốt lửa, tiện lợi an .
“Đây là nồi lẩu nước trong của các , xin chờ một lát, em lấy chén đũa.” Giang Từ phủi tay, xoay bếp.
Trên bàn, ba đàn ông vẫn hết ngỡ ngàng. Trước mắt họ, nước lẩu trong veo ánh lên màu vàng nhạt, tỏa mùi thơm mê . Trong nồi còn vài lát nấm, kỷ tử và gừng tươi.
“Nước lẩu của quán em hầm từ gà mái già chính hiệu, còn thêm ít dược liệu cho sức khỏe nữa, hương vị tuyệt đấy ạ.” Thực đây đều là những gì hệ thống cho Giang Từ , cô tiện thể đem quảng cáo luôn.
Đặt chén đũa xuống xong, Giang Từ bếp thái một đĩa khoai tây. Cô vốn giỏi nấu nướng nên d.a.o pháp cũng tầm thường, khoai tây thái lát dày lát mỏng đều . Nhìn thành quả của , Giang Từ ngại ngùng gãi mũi.
Thế nhưng, ba đàn ông bên ngoài dường như chẳng hề để tâm đĩa khoai tây thái . Họ vẫn đang ngây dại nồi lẩu bắt đầu sôi lăn tăn mặt.
“Đồ ăn của các đủ ạ. Cơm ở đằng , nước chấm cũng ở đó, các cần thì cứ tự lấy nhé.” Nói xong, Giang Từ về quầy.
Đây là bàn khách đầu tiên của quán, lòng cô khỏi phấn khích. Cô lén mở giao diện nhiệm vụ xem, thấy tiến độ của nhiệm vụ “Tiếp đãi năm khách hàng, mở khóa nước khoáng” từ 0/5 nhảy thành 3/5.
Hứa Ngôn, Chu Lâm và Cố Kỳ im một lúc lâu mới hồn. Chóp mũi họ ngập tràn hương thơm của đồ ăn.
“Hay là…” Chu Lâm nuốt nước bọt, “…chúng thử xem?”
Cố Kỳ liền cầm đĩa khoai tây bàn trút nồi lẩu đang sôi sùng sục. “ chỉ nếm một miếng thôi nhé.”
Khoai tây chỉ cần nấu vài phút là chín. Ba mỗi gắp một lát bát. Khoai tây bở tơi mềm mịn, dùng đũa khẽ gắp là vỡ . Thấm đẫm vị ngọt thanh đậm đà của nước lẩu, miếng khoai tây tan trong miệng, ngon đến lạ thường.
Cố Kỳ chỉ ngẩn một lúc mà khoai tây trong nồi sắp vớt sạch. Gã vội vàng lanh tay lẹ mắt vớt vát miếng cuối cùng bát, ai oán hai đồng đội ngày thường thể phó thác cả tấm lưng.
"