Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:50:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vẫn còn nhớ như in ở cổng trường tiểu học của một quán bánh nướng mở mười mấy năm. Trên chiếc chảo gang đen bóng, dầu mỡ lúc nào cũng sôi xèo xèo. Người bán thả chiếc bánh bọc nhân thịt chảo, một tiếng “xèo” vang lên như tín hiệu, và mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp nơi.

Hồi nhỏ, một chiếc bánh chỉ bán giá một nghìn. Lần Giang Từ về thăm, giá tăng lên năm nghìn, nhưng hương vị vẫn đổi là bao, chỉ bánh là từ một ông chú đổi thành một trai trẻ.

Nghĩ đến đây, miệng cô ứa nước bọt, dường như vẫn còn thể hồi tưởng hương vị tuyệt vời đó.

Rất nhanh, tiếng chuyện ồn ào bên ngoài cắt ngang dòng hồi ức, kéo cô trở về với thực tại.

Những sống sót bên ngoài bắt đầu xếp hàng. Giang Từ mở cửa, bắt đầu phát thứ tự.

Số thứ tự là do hôm qua cô chợt nảy ý tưởng, dùng vở phát lượt cho . Như sẽ tránh tình trạng chen lấn hoặc chờ quá lâu.

Chiều hôm qua cô áp dụng cách phát và hiệu quả .

Thấy Giang Từ bước , vẻ vui mừng hiện rõ mặt những sống sót.

“Ăn cơm xin mời bên trái, mua nước xin mời bên .” Giang Từ đám đông mênh m.ô.n.g mặt và hô lớn.

Từ khi tiệm bắt đầu bán nước khoáng, các căn cứ xung quanh nhận tin tức liền lũ lượt mang tinh hạch đến mua. Hầu hết họ đều mua với lượng lớn, vì Giang Từ để sẵn mấy chục vạn thùng trong kho để chuyên bán cho các căn cứ.

Nghe , những sống sót đều ngoan ngoãn xếp thành hai hàng. Trong mắt họ, Giang Từ, nắm giữ lượng lớn vật tư, chính là một đại lão bí ẩn. Đương nhiên ai dám càn, dù ngày thường ngang ngược đến thì ở đây cũng ngoan ngoãn lời.""

""Giang Từ phát hiện hôm nay sống sót đến mua nước đông hơn một chút. Trong đám còn vài gương mặt quen thuộc.

“Trưởng khu căn cứ Chu, nhớ lầm thì hôm ngài mới mua mà?” Nhìn thấy gương mặt quen trong đám đông, Giang Từ hỏi. Cô nhớ vị trưởng khu căn cứ lái ba chiếc xe tải lớn đến để chở nước khoáng.

“Hôm nay dẫn của khu căn cứ Bạch Mã đến đây, tiện thể mua thêm một ít về. Ai chê vật tư nhiều bao giờ.” Trưởng khu căn cứ Chu khà khà.

Sân của tiệm lẩu giờ gần như dùng bãi đỗ xe cho những sống sót. Cùng với việc cửa hàng nâng cấp, đất trống bên ngoài cũng ngày càng lớn, thể chứa nhiều xe hơn, vô cùng tiện lợi cho họ.

Xăng dầu giờ là thứ cực kỳ khan hiếm, tinh hạch cũng chắc mua . Các khu căn cứ nghiên cứu một loại năng lượng mới với nguyên liệu chính là tinh hạch, nhưng giá cả đắt đỏ. Vì , ngoài những chiếc xe tải lớn đại diện cho các khu căn cứ , tự lái xe đến đây ít, gần như thấy bóng dáng chiếc xe cá nhân nào.

Giang Từ bắt đầu phát cho những sống sót theo màu sắc. Ai ăn lẩu thì lấy ghi bằng bút lông đen, còn ai mua nước thì lấy ghi bằng bút lông xanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-69.html.]

Cầm , cần chờ ở cửa nữa mà thể tìm chỗ xuống, đợi gọi đến lượt .

Sắp xếp thỏa cho xong, Giang Từ lao bận rộn. Nào là nhặt rau, rửa rau, chiên cơm, nước lẩu, còn tranh thủ tiếp những đến mua nước. Cô bận đến mức chỉ ước thể mọc thêm vài cánh tay.

Mãi đến gần trưa, hệ thống mới thông báo cho cô rằng Tống Cẩn Xuyên tỉnh.

Giang Từ lúc mới sực nhớ trong phòng vẫn còn một đàn ông, cũng là một lao động sẵn. Đang bận như chong chóng, mắt cô bỗng sáng lên. Cô còn kịp đặt chiếc khăn lau trong tay xuống vội vã phòng ngủ.

Tống Cẩn Xuyên mới tỉnh , đầu óc vẫn còn mơ màng. Ký ức dần ùa về, nhớ zombie cắn, đó hình như sắp biến đổi. Trong khoảnh khắc cuối cùng khi mất ý thức, dường như thấy bà chủ tiệm lẩu. Chẳng lẽ... bây giờ đang ở thiên đường ?

Tầm của Tống Cẩn Xuyên dần rõ . Đập mắt là một căn phòng sạch sẽ, ngăn nắp, trong khí thoang thoảng một mùi hương dễ chịu.

Điều khiến kinh ngạc nhất là vết cắn cánh tay biến mất còn tăm . Cơn sốt cao như thiêu cháy nội tạng cũng còn nữa, cứ như thể tất cả chỉ là ảo giác.

lúc , cửa phòng ngủ đẩy từ bên ngoài. Tống Cẩn Xuyên ngước mắt lên thì thấy Giang Từ đang ló đầu .

“Anh tỉnh ?” Giang Từ tươi hỏi. “Cảm thấy thế nào ? Trong khỏe hơn ?”

Tống Cẩn Xuyên ngơ ngẩn gương mặt trắng sứ của Giang Từ. Đây là thiên đường ư? tại thiên đường bà chủ Giang?

“Đây là tiệm lẩu của . Anh cứu, và bây giờ là nhân viên của tiệm.” Giang Từ một lèo, giọng bất giác nhỏ dần, “Thế giới bên ngoài thể về nữa. Nếu đồng ý, chỉ thể trở nơi hôm qua, virus zombie cũng sẽ cơ thể .” Cô thầm nghĩ, trông giống hệt một ác bá đang ép buộc dân lành thế , lời đe dọa cứ thế tuôn hề vấp váp.

nhắc đến sự tồn tại của hệ thống, vì giải thích phiền phức, mà Giang Từ thì ghét nhất là phiền phức.

Tống Cẩn Xuyên vẫn im lặng, dường như đang cố gắng tiêu hóa những gì Giang Từ .

Bên ngoài tiếng gọi, Giang Từ thể ở đây lâu hơn nữa. Cô ném thẳng chiếc khăn lau trong tay cho Tống Cẩn Xuyên: “Anh dọn dẹp qua , bên cạnh bộ quần áo, trong là nhà vệ sinh, thể rửa mặt. Xong thì mau ngoài phụ một tay, bận c.h.ế.t đây.”

Nói , Giang Từ rời khỏi phòng ngủ, bỏ một Tống Cẩn Xuyên vẫn còn đang choáng váng với thông tin động trời nhận .

Hắn từng nhiễm virus zombie còn thể sống sót. Hắn bàn tay véo mạnh đùi một cái. Không mơ. Dị năng trong cơ thể vẫn còn đó, thể khỏe mạnh đến mức thể bóp nát đầu con zombie cắn lúc .

Tống Cẩn Xuyên lên vị trí đội trưởng, tâm lý đương nhiên cũng dạng . Hắn nhanh định tâm trạng, thu dọn bản với tốc độ nhanh nhất, một bộ quần áo bước khỏi phòng.

"

Loading...