Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:50:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn để ý rằng sống sót cụt tay mà cõng về dòng chen lấn, đẩy dạt đến gần cửa chính.

lúc , cánh cửa lớn đột nhiên đập vỡ từ bên ngoài. Một cánh tay xám ngoét như chì lập tức thò , tóm chặt lấy sống sót cụt tay .

Thấy nọ gặp nguy, Tống Cẩn Xuyên cau mày, vội vã lao đến giúp đỡ.

Không rõ là vì sợ hãi vì lý do nào khác, sống sót thoát khỏi nguy hiểm đột ngột đẩy mạnh Tống Cẩn Xuyên từ phía . Bị tấn công bất ngờ, Tống Cẩn Xuyên mất đà ngã sấp lên cánh cửa vốn rách nát.

Lũ tang thi bên ngoài lập tức vây kín lấy . ngay giây tiếp theo, một ngọn lửa màu cam bùng nổ dữ dội từ giữa bầy tang thi, hất văng tất cả những con đang vây quanh Tống Cẩn Xuyên.

“Chết tiệt!”

Thấy cảnh tượng đó, các đội viên thèm để ý đến những sống sót vẫn đang chen chúc chạy ngoài nữa, tất cả đều lao đến bên cạnh Tống Cẩn Xuyên để yểm trợ.

“Sao các mặc kệ chúng ? Mau tới giúp !” Tiếng la hét của những sống sót vang lên đầy sốt ruột.

“Giúp cái rắm! Bọn tao giúp chúng mày, chúng mày xem hại lão đại của bọn tao thành cái dạng gì! Phần thưởng nhiệm vụ ông đây đéo thèm nữa, tự nghĩ cách mà thoát !” Gã tóc vàng đầu chửi một tràng.

Không sự giúp đỡ của tiểu đội, những sống sót lập tức loạn thành một nồi cháo. Ai cũng tranh đường thoát , ít chen lấn đến mức ngã khỏi tòa nhà, trở thành mồi ngon cho bầy tang thi.

Sau khi tiêu diệt hết tang thi ở hành lang và khi lũ ở lầu kịp kéo lên, các đội viên tìm một căn phòng trống để tạm lánh, quyết quan tâm đến những sống sót bên ngoài nữa.

“Anh thương ? Đội trưởng, để trị liệu cho .” Cô gái tóc dài trong đội bước đến bên Tống Cẩn Xuyên, lo lắng bộ quần áo dính đầy vết m.á.u của .

Lúc , các đội viên khác vẫn đang lớn tiếng chửi rủa đám vong ân bội nghĩa . Bên ngoài là tiếng gào thét, chửi bới của sống sót xen lẫn tiếng gầm gừ của tang thi.

Giữa mớ âm thanh hỗn loạn , các đội viên bỗng thấy Tống Cẩn Xuyên lên tiếng: “Không cần trị liệu.”

Gã tóc vàng đang chửi bới cũng im bặt, đầu Tống Cẩn Xuyên: “Sao trị liệu? Lão đại, vẫn đang nghĩ cho đám sống sót đấy chứ? Kệ bọn họ , loại đó cứu về cũng chỉ tốn khí. Anh cứ chữa trị , bọn em ở đây chờ .”

Tống Cẩn Xuyên lắc đầu: “Không cần .”

Dứt lời, các đội viên thấy Tống Cẩn Xuyên từ từ xắn tay áo lên. Bên lớp áo là một vết cắn sâu hoắm đến tận xương.

Hốc mắt của lập tức đỏ hoe. Môi gã tóc vàng run rẩy: “Sao ... Từ lúc nào?”

“Ngay nãy thôi, một con tang thi cấp năm, tốc độ nhanh, để ý.” Tống Cẩn Xuyên khẽ nhắm mắt, sắc mặt tái nhợt một cách bệnh tật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-67.html.]

“Khốn kiếp!” Gã đầu trọc đ.ấ.m mạnh xuống sàn, nắm tay siết chặt thể hiện sự bất lực và đau đớn tột cùng hiện thực.

Dị năng giả tang thi cắn cũng sẽ biến đổi nhanh, ngoại lệ, cũng bất kỳ loại thuốc giải nào.

“Các mau .” Giọng Tống Cẩn Xuyên khàn đặc vì cố nén cơn đau, gân xanh trán nổi rõ. “Anh cầm cự bao lâu nữa .”

“Bọn em ! Cùng đến thì cùng về!” Giọng gã tóc vàng nghẹn ngào tiếng .

, bọn em thể bỏ một ở đây ? Hầu hết trong đội đều do Lý cứu về. Phải sống cùng sống, c.h.ế.t cùng chết!”

“Đừng tùy hứng nữa.” Gã tóc vàng là nhỏ tuổi nhất đội, ngày thường thích quấn lấy Tống Cẩn Xuyên, cũng coi như em trai . “Anh sắp chịu nổi , Lão Lý.”

Lão Lý là một đàn ông cao lớn, bình thường khá trầm mặc, cũng xem như phó đội trưởng của đội.

Nghe Tống Cẩn Xuyên gọi tên , ngẩng đầu, ánh mắt dừng Tống Cẩn Xuyên.

Trước tận thế, hai là chiến hữu, là em cùng sinh tử. Bình thường hai phối hợp cực kỳ ăn ý, chỉ cần một ánh mắt là đủ hiểu ý đối phương.

Lão Lý mặt , một lúc lâu mới đáp bằng giọng khản đặc: “Được, yên tâm.”

Nói xong, sải bước ngoài, đồng thời dùng dị năng hệ thực vật của trói tất cả các đội viên chịu rời và lôi .

“Lão Lý! Sao thể bỏ đội trưởng một chứ?!” Một đội viên cam lòng gầm lên.

“Thả xuống! Cho dù dị năng của cạn kiệt, cũng chữa trị cho !” Đôi mắt cô gái tóc dài đỏ ngầu. Tống Cẩn Xuyên chỉ là đội trưởng của họ, mà còn là kính trọng thầm yêu mến từ tận đáy lòng, thể trơ mắt c.h.ế.t như .

“Đội trưởng , bảo đưa các . Các đó, chỉ thanh thản.” Lão Lý đến đây, giọng khựng một nhịp. “Cứ .”

Thật ai cũng , tang thi cắn thì gì còn đường sống. họ cam tâm, một lợi hại như thể c.h.ế.t trong tay một kẻ tiểu nhân đê tiện như thế.

Nếu do sống sót cụt tay đẩy đội trưởng, thể chết? Ngay cả khi đối mặt với tên ác ôn như Tông Đào những con biến dị thú cao cấp bảy, tám, đội trưởng đều xử lý gọn gàng. Bảo họ nuốt trôi cục tức cho ?

Lời của Lão Lý như một gáo nước lạnh dội xuống, tất cả đều im lặng. Không lâu , trong đám vang lên tiếng nức nở khe khẽ.

Nghe tiếng bước chân của họ xa dần, Tống Cẩn Xuyên chậm rãi thở một dài nặng trĩu. Vết thương cánh tay ngày càng đau nhói, kèm theo cảm giác nóng rát như thiêu đốt. Tống Cẩn Xuyên cảm thấy nóng đó từ cánh tay dần lan .

"

Loading...