Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:50:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chờ ký chủ thành nhiệm vụ, lẽ trong phần rút thưởng sẽ lựa chọn nhân viên. Ký chủ cố lên.” Hệ thống vẽ cho Giang Từ một chiếc bánh nướng lớn, mà trớ trêu , lúc cũng chỉ thể lựa chọn nuốt trọn chiếc bánh đó.

Giang Từ dọn dẹp vệ sinh, cắt vài đĩa thịt bò và khoai tây lát thì bên ngoài sống sót kéo đến. Anh còn trông thấy một quen cũ là Trần Tiểu Ngọc, chính là cô gái dị năng chữa trị mà gặp lúc .

Lần , cô dường như đổi đội. Trong đội chỉ cô là dị năng giả, mà còn một phụ nữ khác mặc váy đỏ, trông kiêu kỳ.

So với một Trần Tiểu Ngọc trầm tĩnh, phụ nữ gọi là Irene rõ ràng tính tình nóng nảy hơn nhiều, lời cũng mang theo vài phần ngạo khí. Tuy nhiên, cô giống với những lời đồn đại mà Giang Từ từng .

ăn chung bàn với các , qua bên , một .” Vừa cửa, Irene kiêu căng với những sống sót khác. “Tiểu Ngọc, qua đây với .”

Trần Tiểu Ngọc gật đầu, tới cạnh Irene.

Lúc Giang Từ bưng đồ ăn qua, thấy Irene với Trần Tiểu Ngọc: “Cô bảo chữa là chữa ngay ? Vết thương cỏn con đó đáng để lãng phí dị năng ? Tính cũng hiền quá đấy, đừng quên là dị năng giả. Sau cứ theo , đừng như cục bột ai nặn thì nặn.”

Mặt Trần Tiểu Ngọc ửng hồng, cô gật đầu.

Tuy xảy chuyện gì, nhưng Giang Từ cảm thấy Irene dường như khác so với hình tượng trong lời kể của những sống sót .

Chẳng mấy chốc, trong tiệm kín chỗ.

Giang Từ ngờ rằng, trong nhóm khách đầu tiên của ngày hôm nay, hai duy nhất giúp thành nhiệm vụ là Trần Tiểu Ngọc và Irene.

Hai trông thì yếu đuối, nhưng ăn khỏe, cuối cùng còn gói thêm một ít mang về cho bạn bè và . Cả hai cộng quả thực tiêu hết mười vạn tích phân.

Nhiệm vụ của Giang Từ cuối cùng cũng thành một nửa.

Nhóm sống sót đầu tiên như một cái công tắc, kéo đến ngoài cửa ngày một đông, thậm chí còn vì tranh chỗ mà cãi ầm ĩ.

Giang Từ đành tạm gác việc trong tay để ngoài can ngăn. May mắn là những vẫn nể mặt . Hơn nữa, ngay lúc họ đang cãi vã, một áp lực cực lớn bỗng nhiên ập xuống, một áp lực thật sự khiến họ gần như thở nổi.

Nhìn thấy trạng thái của họ, ánh mắt Giang Từ ngay lập tức hướng về cánh cửa phòng ngủ đang đóng kín. Hệ thống tiệm lẩu chức năng , thì chỉ thể là do Hôi Hôi .""

""Giờ đây, nàng còn chút sợ hãi nào với Hôi Hôi nữa, thậm chí còn thấy may mắn vì cưu mang con nó. Đây là con thú biến dị đáng sợ gì, rõ ràng là một “chiếc áo bông” tri kỷ thì .

Sau khi giải quyết xong mâu thuẫn bên ngoài, Giang Từ trở bếp.

Hai ngày nay, một khoảnh khắc nào Giang Từ mong mỏi trong tiệm thêm một phụ giúp. Việc buôn bán quá cũng khiến nàng phiền não.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-59.html.]

Những sống sót bên ngoài vốn vẫn còn thấp thỏm, luôn cảnh giác sợ tang thi và thú biến dị xuất hiện. ở đây lâu như an đến đáng sợ, ngay cả một con tang thi thú biến dị cấp một thường thấy nhất cũng từng xuất hiện.

Buổi chiều, dần dần thêm một vài sống sót trông vẻ mệt mỏi rã rời khi thành nhiệm vụ tìm đến.

Những sống sót từng đến tiệm đều ngầm hiểu công dụng bí mật của món lẩu, nhưng tất cả đều ăn ý truyền ngoài. Trên thế giới , những nơi như căn cứ Hắc Ưng là ít.

Họ còn một nỗi lo riêng, rằng bây giờ ở đây đông thế , nếu ai cũng công hiệu của món lẩu thì khi cả ngày lẫn đêm cũng chẳng đến lượt ăn.

Vài sống sót còn lái cả xe tới, họ xe, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi cửa tiệm lẩu.

Lúc , Lâm Phỉ ở một thành phố khác, cách thành phố C mấy trăm cây . Quần áo thấm đẫm m.á.u tươi, chỉ m.á.u của cô mà còn của cả đám thú biến dị và tang thi.

Mặt trời sắp lặn, cô tìm một chỗ nghỉ chân, tiện thể bộ quần áo , nếu mùi m.á.u sẽ thu hút ít thú biến dị khứu giác nhạy bén ban đêm.

Thật , thú biến dị cỡ lớn là đáng sợ nhất, mà chính là những loài biến dị cỡ nhỏ.

Ví dụ như chuột biến dị, kiến biến dị to bằng nắm tay. Một khi những sinh vật nhỏ bé nhắm tới, con sẽ chúng ăn sạch còn một mẩu xương.

Đi thêm một đoạn về phía , Lâm Phỉ thấy một phòng khám độc lập. Cửa chính nơi mở toang nhưng dấu hiệu phá hoại, trông vẫn còn khá chắc chắn.

Sau khi quan sát địa hình xung quanh, cô quyết định sẽ nghỉ ngơi ở đây.

“Lâm Phỉ?”

lúc , một giọng chút ngập ngừng vang lên.

Lâm Phỉ đầu , bắt gặp một gương mặt vô cùng quen thuộc. Đó là Vương Đông, từng yêu tha thiết. Thế nhưng khi tận thế ập đến, cướp sạch thức ăn còn trong nhà cô bỏ chạy, gián tiếp hại c.h.ế.t cha cô.

Mỗi khi nhớ thời gian đó, trái tim Lâm Phỉ đau đớn khôn nguôi. Một trong những lý do khiến cô tiếp tục sống đời chính là để tìm cho bằng Vương Đông, báo thù cho cha .

thế giới quá rộng lớn, cô đơn độc tìm suốt mười năm trời mà vẫn một gặp .

Cuối cùng cũng gặp . Lâm Phỉ bất động thanh sắc hít một thật sâu, những ngón tay cuộn trong tay áo khẽ động siết chặt.

Vì mặt nạ ướt đẫm mồ hôi nên lúc đeo, đó là lý do Vương Đông thể dễ dàng nhận cô như .

"

Loading...