Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:49:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , thứ cô trúng là tương ớt. Quầy gia vị của cô thêm một món nữa. Cô cũng chỉ thể tự an ủi rằng hũ tương ớt trông vẻ khá ngon.

Lần nâng cấp kéo dài hơn , Giang Từ xem hết hai bộ phim trong phòng thì mới xong.

Khi cô bước ngoài, một tiếng “Oa” bất giác bật từ miệng cô.

Căn nhà gỗ nhỏ ban đầu biến thành một ngôi nhà ngói kiểu những năm 80-90. Bốn chiếc bàn trong sảnh chính tăng lên thành tám chiếc, gian rộng rãi hơn nhiều.

một vòng quanh nhà, định ngoài xem thử. Nếu bên trong đổi, bên ngoài chắc chắn cũng còn là căn nhà gỗ của thợ săn như nữa.

Cánh cửa gỗ cũng bằng một cánh cửa sắt trông chắc chắn hơn. Giang Từ mở cửa, cả tiệm lẩu như kích hoạt, ánh đèn bừng sáng trở .

Cửa mở , Giang Từ thấy tiếng chuyện. Cô ngẩng đầu lên, kinh ngạc khi thấy bên ngoài tiệm lẩu ít sống sót đang đợi.

“Bà chủ!” Một giọng trong đám đông vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ. Tất cả đồng loạt cô.

Giang Từ nhận vài gương mặt quen thuộc, còn đều khá xa lạ. Trong đám cả Chung Tiểu Phượng từng đến đây. Lần , bên cạnh cô là một phụ nữ khác.

“Cuối cùng chị cũng mở cửa , bà chủ! Bọn em đến lúc nãy gõ cửa mãi thấy ai, đèn cũng tắt hết, cứ tưởng chị mở quán nữa chứ.” Một khách quen lên tiếng.

“Xin , tiệm đang sửa sang nên thấy tiếng.” Giang Từ vội vàng mở rộng cửa, mời những sống sót bên ngoài trong.

“Sửa sang?! Thời buổi mà còn sửa sang ?” Những sống sót trố mắt ngạc nhiên, như thể một chuyện gì đó tưởng.

Thế nhưng khi thấy khung cảnh bên trong tiệm lẩu, tất cả đều sững sờ. Sửa sang thật , mà còn rộng hơn ít nhất là gấp đôi.

“Chào bà chủ, em đến . Em dẫn theo bạn, đây là Chung Sở, đầu căn cứ Ửng Đỏ.” Chung Tiểu Phượng giới thiệu.

Chung Sở gật đầu với Giang Từ. Giang Từ nhận , dù Chung Sở ăn mặc đơn giản, nụ cũng ôn hòa, nhưng vẫn toát khí chất của bề , quả hổ là quản lý cả một căn cứ.

“Chào mừng, mời trong ạ.” Giang Từ cũng mỉm đáp Chung Sở.""

""Thật bây giờ cô vẫn còn ngơ ngác, hiểu tại quán đột nhiên nhiều khách đến .

Hỏi mới , họ đều tin từ bạn bè, ở một căn cứ nào đó hoặc từ những sống sót khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-46.html.]

Một thì thể còn khiến nghi ngờ, nhưng ai ai cũng như thì đủ để chứng tỏ chuyện là thật.

“Trưởng căn cứ của chúng đang thương lượng để mua nước đấy, bên căn cứ Ửng Đỏ mua một trăm thùng , chúng thèm đến đỏ cả mắt.” Một sống sót vẻ xuề xòa .

Ngày thường, họ khó mà gặp các trưởng căn cứ, chứ đừng đến những sống sót bình thường. Vì , họ cũng nhận cùng Chung Tiểu Phượng chính là trưởng căn cứ Ửng Đỏ.

Chung Sở chỉ mỉm đáp, họ quả thật một bước khi là những đầu tiên thiết lập quan hệ với tiệm lẩu.

“Bà chủ, chị trang hoàng quán mạnh tay thật đấy, diện tích cũng mở rộng nhiều như .” Chung Tiểu Phượng kinh ngạc, chuyện vượt xa tầm hiểu của họ.

, còn mở rộng nữa, thì khách đông sẽ chỗ .” Giang Từ đáp.

Như hiện tại, khách đông đến mức chen chúc một chút mới đủ chỗ, nếu thêm nữa thì , nên việc mở rộng là cần thiết.

Chung Tiểu Phượng và Chung Sở , càng thêm chắc chắn với ý định trong lòng.

Trong tiệm lẩu ồn ào náo nhiệt, đều hứng thú với thực đơn tấm bảng đen nhỏ, bàn tán xem thịt bò và thịt heo là thật .

họ , là thịt thật đấy, vị ngon lắm.” Một sống sót . “ ăn thịt, gần mười năm ăn thịt.”

ăn khoai tây, đây khoai tây là món thích nhất, tiếc là từ tận thế thì trồng nữa.”

Mọi bàn bạc sôi nổi ghi món gọi sổ. Những đầu đến gọi món khá dè dặt, thường chỉ hai mươi đĩa thịt, trong khi khách quen thì gọi thẳng từ sáu mươi phần trở lên.

Khi thấy lẩu bơ bò, những sống sót đều vui mừng. Nước lẩu thanh ngọt tuy ngon, nhưng vị lẩu bơ bò cay nồng, đậm đà sẽ để ấn tượng sâu sắc hơn trong ký ức của họ.

Vì thế, cả tám bàn đều gọi lẩu bơ bò cay, một Giang Từ trong bếp thái đồ đến mức d.a.o gần như tóe lửa.

Từng nồi lẩu và nguyên liệu bưng lên bàn. Lúc cô bước ngoài thì thấy cửa thêm mấy sống sót nữa đến.

Trong tiệm hết chỗ, họ chỉ thể ngoài cửa chờ. Giang Từ lấy mấy chiếc ghế trong kho cho họ tạm.

“Bà chủ, quán đông khách quá nhỉ.” Người sống sót đang đợi ngoài cửa nhận ghế xuống, mắt hau háu những ăn bên trong.

Một mùi cay nồng đậm đà từ trong phòng bay , thơm đến mức khiến họ thèm chảy nước miếng. , giờ chỗ, chỉ đành nghển cổ khác ăn.

Tiệm bao giờ đông khách như thế , Giang Từ thật sự chút luống cuống tay chân.

"

Loading...