Trừ 5000 điểm cho 500 thùng nước khoáng, điểm trong tài khoản của cô nháy mắt tăng vọt lên 170.650.
Mười sống sót chia hai bàn ăn, họ gọi thêm đồ ăn hai , tổng cộng hai bàn chén hết hai trăm đĩa thịt và năm nồi cơm. Dù dùng máy thái thịt, Giang Từ vẫn cảm thấy tay sắp rụng rời. Bù , cô thu về bốn viên tinh hạch cấp bốn và ba viên cấp ba. Lúc thanh toán, vẻ mặt Vương Quân trở về nghiêm túc như cũ, còn những sống sót ăn no tới bảy tám phần thì chút ngượng ngùng hề hề.
Giang Từ cũng nhờ họ đưa đánh giá về quán lẩu của . Mọi đều tiếc lời khen ngợi, tiến độ nhiệm vụ lập tức tăng thêm mười , biến thành 43/50.
Nhiệm vụ chỉ còn thiếu bảy nữa, Giang Từ cảm thấy với tiến độ , chắc sẽ sớm thành thôi.
Ăn xong, những sống sót còn chủ động giúp cô thu dọn bát đũa bàn.
“Cảm ơn cô nhiều nhé, chúng nhanh chóng vận chuyển nước về căn cứ báo cáo nên ở lâu . Khi nào thời gian, cô thể đến căn cứ Ráng Đỏ của chúng chơi.” Chung Tiểu Phượng lời tạm biệt.
Giang Từ gật đầu, tiễn họ lái chiếc xe tải chở đầy nước rời .
Khi nhà bếp, Tiểu Vũ thái xong mấy chục đĩa khoai tây, còn bỏ hết bát đĩa và xoong nồi máy rửa bát tự động.
Cậu nhóc chỉ Giang Từ một là học .
Lúc nãy Giang Từ bận thái thịt thời gian thái khoai tây, Tiểu Vũ liền tự nhận việc .
Giang Từ phát hiện, Tiểu Vũ quả thực chút năng khiếu, thái khoai tây còn hơn cả đầu tiên của cô.
Giang Từ vớt hết khoai tây trong chậu nước , xếp đĩa, dùng màng bọc thực phẩm bọc cho tủ lạnh.
“Được , cần thái nữa .” Giang Từ với Tiểu Vũ đang bên cạnh. Cậu bé lúc mới buông d.a.o xuống, lẳng lặng sang một bên.
Sau khi dọn dẹp bàn ghế xong, mặt trời treo cao cũng dần lặn về phía Tây.
Cùng lúc đó, Tôn Tình và Từ Phong khi tiện tay xử lý vài con zombie cản đường cũng nhanh chóng trở về nơi ẩn náu.
Đó là một trung tâm thương mại lớn cao năm tầng. Hai vòng cửa , quanh một lượt cẩn thận gõ một trong những cánh cửa.
Một lúc , trong phòng tiếng động: “Ai đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-38.html.]
“Là chúng .” Tôn Tình hạ thấp giọng đáp.
Đợi thêm một lát, cánh cửa mở từ bên trong. Tôn Tình và Từ Phong lách nhanh chóng đóng sập cửa.
Ánh sáng trong phòng phát từ một mẩu nến, leo lét, chỉ đủ để soi sáng một cách mờ ảo.""
""Trong căn phòng tổng cộng mười lăm , bao gồm cả Tôn Tình và Từ Phong. Tất cả đều là đồng đội cùng ngoài nhiệm vụ .
“Chúng trinh sát đường xung quanh, sáng mai trời tỏ sẽ lên đường về phía đông.” Tôn Tình đang giữa đám bàn bạc, bỗng chốc một mùi m.á.u tanh nồng sộc thẳng mũi cô. “Khoan , mùi gì thế ? Có ai thương ?”
Vì tách hành động và chỉ hẹn gặp ở đây, nên Tôn Tình cũng rõ liệu ai thương .
“Không của chúng , là Bạch Đình Đình đấy. Cô chẳng lượm ở về một gã đàn ông thương, khăng khăng đòi giữ đó .” Người lên tiếng là Giả Vũ, một cô gái tóc ngắn sức chiến đấu mạnh, vũ khí là một lưỡi đao sắc bén gắn cánh tay.
“Sao các ngăn cô ? Quy định của đội chúng là rõ lai lịch thì tuyệt đối tiếp nhận cơ mà? Chuyện khác tạm , lỡ gã đó nhiễm virus zombie thì cả lũ chúng toi đời hết.” Tôn Tình cau mày.
“‘Bệnh thánh mẫu’ của cô tiểu thư đó tái phát chứ . Cô còn lấy cả tính mạng đảm bảo gã , còn lên mặt dạy đời, chúng m.á.u lạnh. Thậm chí còn doạ nếu chúng cứu , cô sẽ giúp cất giữ vật tư nữa. Thế là họ dắt díu cái phòng nhỏ đằng đấy, bảo là để chúng đỡ dị nghị.” Giả Vũ bĩu môi. “ nhờ Tiểu Chu để mắt tới , hễ gì bất thường là cứ phá cửa xông .”
Bạch Đình Đình là dị năng giả hệ gian cấp ba của căn cứ, cô cùng khi nhiệm vụ thì tiện lợi. Khuyết điểm duy nhất là lòng trắc ẩn thái quá, cũng vì cái tật mà cô từng hại c.h.ế.t đồng đội của . Cậy là dị năng giả nên tính tình cũng chẳng , yêu cầu nhiều, thế nên những sống sót khác đều ngấm ngầm gọi cô là “đại tiểu thư”.
“Thôi, kệ cô , chúng bàn tiếp chuyện của .” Tôn Tình . Nếu vì mục tiêu nhiệm vụ quá lớn, bắt buộc cần đến dị năng gian, mà các dị năng giả gian khác trong căn cứ đều đội khác trưng dụng, thì họ cũng chẳng đời nào chung đội với Bạch Đình Đình.
Căn phòng họ đang ở đây là một nhà kho, vật tư bên trong sớm dọn sạch, chỉ còn trơ mấy cái kệ hàng trống rỗng, gian khá rộng rãi. Đi sâu trong còn mấy phòng nhỏ riêng biệt, Bạch Đình Đình và đàn ông cô cứu về đang ở trong một căn phòng như thế.
Vết thương gã đàn ông nặng, da còn những dấu vết bỏng rát do lửa gây .
Bạch Đình Đình nhíu chặt mày, chẳng hề tiếc tay lấy băng gạc và các dụng cụ y tế khác để xử lý vết thương cho .
Sau khi xong những việc đó, một cảm giác thỏa mãn khó tả dâng lên từ tận đáy lòng.
Cô đúng là một cô gái xinh bụng, là một dòng nước trong trẻo giữa thế giới mạt thế tàn khốc .
Chắc chắn gã cũng sẽ giống như những cô từng cứu đây, khi tỉnh sẽ vô cùng cảm kích và ơn. Dù thì cô cũng bất chấp sự phản đối của để cứu cơ mà.
"