Sáng hôm tỉnh dậy, Giang Từ vác đôi mắt gấu trúc chen chúc tàu điện ngầm giờ cao điểm. Trong túi cô vẫn còn xấp tài liệu mà Hệ thống đưa, cô định bụng giờ nghỉ trưa sẽ tìm cô bạn luật sư để nhờ xem giúp.
Buổi sáng vẫn là một guồng bận rộn. Thỉnh thoảng, Giang Từ thất thần, nghĩ đến tờ giấy chứng nhận bất động sản trong túi mà lòng rối bời.
Vì hai giờ chiều cuộc họp nên Giang Từ kịp ăn trưa, chỉ mua vội một chiếc sandwich bắt taxi đến thẳng văn phòng luật của bạn .
Tại quán cà phê tầng văn phòng, cô bạn cẩn thận xem xét chồng tài liệu cùng giấy tờ nhà đất, cuối cùng kết luận rằng tất cả đều là thật và hiệu lực pháp lý.
Phần diện tích ghi, bạn cô cũng hỏi, lẽ Hệ thống dùng cách nào đó để che .
Cô bạn hoạt bát đối diện còn vỗ vai Giang Từ với giọng đầy ngưỡng mộ: “Khá lắm nha! Tớ còn mua nổi nhà mà tậu cả cửa hàng . Vị trí cũng thật, chắc tốn ít tiền nhỉ?”
Giang Từ chẳng giải thích cho , đành trả lời qua loa cho xong chuyện. Trên đường về, cô vòng qua khu trung tâm, tìm hỏi đường, cuối cùng cũng đến địa chỉ ghi giấy chứng nhận.
Vị trí ở đây quả thực đắc địa, bên cạnh là một trung tâm thương mại lớn cực kỳ đông đúc, xung quanh còn bảo tàng và các điểm tham quan du lịch khác.
Tiệm lẩu ngay giữa khu phố sầm uất, chiếm một lợi thế lớn. Bên ngoài cửa hàng quây bằng những tấm bạt thi công, thể trong, nhưng ước chừng theo hình dáng bên ngoài thì diện tích hẳn hề nhỏ.
Chỉ là khi Giang Từ chấp nhận và thành nhiệm vụ, cô cách nào bước trong .
Sau khi trở về, tâm trạng của Giang Từ hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Cô phát hiện , cán cân trong lòng bắt đầu nghiêng về phía bên .
Ba ngày còn hết, Giang Từ quyết định xin nghỉ việc. Không vì cô đồng ý với Hệ thống, mà vì trong công ty xảy một chuyện. Bản thuyết trình mà cô vất vả cả tuần bỗng dưng xuất hiện trong máy tính của một đồng nghiệp khác.
Trong khi đó, máy tính của cô ai đó động tay động chân, tập tin gốc xóa còn một dấu vết, và trớ trêu , camera giám sát trong thời gian đó gặp sự cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-3.html.]
gã đồng nghiệp đó ngờ rằng, Giang Từ dùng email gửi những liệu quan trọng nhất trong bản thuyết trình cho một đồng nghiệp khác từ .""
""Khi cô đưa bằng chứng cho sếp, đối phương ậm ờ cho qua chuyện. Ý tứ trong lời của gã sếp bóng gió rằng, quan hệ đôi khi còn quan trọng hơn cả sự nỗ lực, và những mà ngay cả gã cũng thể đắc tội nổi.
Mãi Giang Từ mới , gã đồng nghiệp cấu kết với phó tổng giám đốc của công ty.
Gã đồng nghiệp đinh ninh rằng Giang Từ bằng chứng, sếp cũng sẽ chẳng về phía cô, nên ngang nhiên sử dụng bản trình chiếu của cô trong cuộc họp công ty, nhận về một tràng pháo tay giòn giã.
Giang Từ yên tại chỗ, gương mặt chút cảm xúc. Vậy công sức cả tuần qua cô vất vả chạy vạy khắp nơi để thu thập dữ liệu và tài liệu là gì chứ? Là do cô xui xẻo ?
Ngay lúc gã đồng nghiệp vênh váo trở về chỗ , Giang Từ, nén giận từ lâu, phắt dậy ánh mắt kinh ngạc của . Cô lấy bằng chứng , ném thẳng mặt gã đồng nghiệp và vị phó tổng bệ vệ .
Cuộc họp ít tham dự, và tất cả đều sững sờ chứng kiến cảnh Giang Từ bục chửi xối xả suốt mười phút liền.
Ngày thường, Giang Từ ở công ty luôn là một trầm tính, chỉ vùi đầu công việc, trông vẻ là kiểu nhẫn nhịn cho qua chuyện. Mọi cũng gia cảnh cô mấy khá giả, vẫn đang trong giai đoạn phấn đấu mua nhà. Thời buổi cạnh tranh khốc liệt thế , ai cũng nghĩ Giang Từ sẽ mất công việc khó khăn lắm mới . Vì , gã phó tổng và tên đồng nghiệp mới chẳng hề kiêng dè, ngờ nhầm .
Cuối cùng, Giang Từ kết thúc màn thịnh nộ bằng câu: “Anh là đồ rác rưởi, ông cũng là đồ rác rưởi!” Cô dứt khoát vung tay, ném thẳng thẻ nhân viên xuống bàn. “ nghỉ việc! Nhớ trả lương cho theo đúng quy định, nếu chắc chắn sẽ theo các tới cùng!”
Vốn dĩ cô hiền lành gì, nhưng vì cuộc sống, cô thể buộc mài mòn những góc cạnh sắc nhọn, để vô tình tạo cho khác ảo giác rằng là kẻ dễ bắt nạt.
Vì cuộc họp vô tình phát trực tiếp kết nối với chủ tịch và các cổ đông, nên chủ tịch chứng kiến bộ sự việc. Ông nổi trận lôi đình, và vụ việc xử lý nghiêm khắc. Phòng nhân sự của công ty còn đặc biệt gọi điện cho Giang Từ, hỏi cô việc , nhưng cô từ chối. Cuối cùng, cô chỉ nhận phần bồi thường xứng đáng của . Công ty còn cho thêm một khoản, Giang Từ hiểu, đó xem như là phí bịt miệng.
Chuyện đó là do một đồng nghiệp cũ kể cho cô. Vị phó giám đốc chuyên thiên vị, gã đồng nghiệp cướp công và cả vị sếp trực tiếp của cô đều công ty sa thải. Gã phó tổng và tay sếp vì thường xuyên cấu kết trò bẩn, tham ô ít tiền của công ty, nên còn đối mặt với thư kiện từ luật sư.
"