Thấy quán bán nước suối đóng chai, Chu Hùng dứt khoát đập bàn, mua luôn mười bốn chai cho mỗi một chai. Lần , trả thêm hai tinh hạch cấp hai và tám tinh hạch cấp một.
Dù thì Giang Từ nhiệt tình cho họ trú mưa, còn hào phóng cho họ dùng nguồn nước quý giá, nên chút tinh hạch đối với Chu Hùng cũng chẳng đáng gì.
Ngược , Giang Từ thì hai mắt sáng rỡ. Vụ ăn chỉ giúp cô thành nhiệm vụ mà còn thu về một lượng điểm tích lũy khổng lồ.
Tiền đồ ăn và nước khoáng tổng cộng là 6180 điểm, cộng với điểm đó, cô tất cả 21400 điểm.
“Đêm nay thức trắng đúng là đáng giá mà,” Giang Từ thầm nghĩ, xoa nhẹ quầng thâm mắt vì thiếu ngủ trong lúc chuẩn đồ ăn.
Trong khi Giang Từ bếp, nhóm của Chu Hùng cũng tranh thủ nhà vệ sinh rửa qua tay mặt, phủi bớt bụi bặm .
Lúc họ , các món ăn bày biện đầy ắp chiếc bàn nhỏ đặt cạnh bàn chính.
Chẳng mấy chốc, Giang Từ bưng nồi lẩu nước trong nghi ngút khói . Ngay lập tức, cả nhóm của Chu Hùng hương thơm quyến rũ chinh phục . Mười bốn cặp mắt bất giác dõi theo từng chuyển động của cô.
“ là lẩu thật ,” một thành viên trong đội lẩm bẩm.
“Cô… cô mở quán lẩu ở đây ? Gặp zombie thú đột biến thì thế nào?” một khác dám tin mà hỏi, cảm thấy chuyện thật sự quá sức tưởng tượng.
“Zombie và thú đột biến thể gần cửa hàng , nên ảnh hưởng đến việc buôn bán của , cũng ảnh hưởng đến thực khách ăn lẩu.” Giang Từ tủm tỉm đáp.
Lúc , những sống sót mới sực nhận . Từ lúc bước đây đến giờ, họ thật sự hề thấy tiếng gầm gừ của lũ zombie tiếng động của đám quái vật bên ngoài.
Lời giải thích khiến họ vô cùng kinh ngạc, trong lòng thầm đoán liệu Giang Từ đang nuôi một con thú đột biến cấp cao còn nhỏ ? Hay gần đây một con zombie hoặc thú đột biến cấp cao nào đó mà họ đến?
zombie và thú đột biến cấp cao thể ngoan ngoãn để con lợi dụng như ? Nếu thật sự những con quái vật đó tồn tại, ngôi nhà gỗ sớm san bằng .
Dù vắt óc suy nghĩ, họ vẫn thể tìm lời giải thích hợp lý.
vì Giang Từ rõ, họ cũng tiện hỏi thêm. Biết càng nhiều đôi khi cũng chẳng lợi lộc gì.
Giờ đây, mỹ thực bày sẵn mắt, những sống sót cũng chẳng buồn nghĩ ngợi nhiều nữa, cứ thế cắm cúi ăn lấy ăn để.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-27.html.]
Cơm nóng hổi, nước lẩu đậm đà cùng những miếng thịt tươi ngon xoa dịu chiếc dày đang réo gào của họ. Và ở một nơi họ nhận thấy, năng lượng trong cơ thể cũng đang dần phục hồi.
Trong bữa ăn, cả quán lẩu trở nên yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng đũa bát va lách cách và tiếng xì xụp húp canh thỏa mãn.
Giang Từ quầy, giả vờ dùng máy tính che giấu, lén mở giao diện cá nhân xem. Nhiệm vụ thứ ba, bán hai mươi phần ba chỉ bò, quả nhiên thành. Nhiệm vụ thứ tư cũng xuất hiện trong danh sách.
Giang Từ tập trung , nhiệm vụ thứ tư yêu cầu: “Nhận 50 lời khen thật lòng từ khách hàng, mở khóa nước lẩu cay Trùng Khánh.”
Nước lẩu cay Trùng Khánh! Chút buồn ngủ còn sót của Giang Từ cũng tan biến ngay khi thấy dòng chữ . Trong khoảnh khắc , cô dường như ngửi thấy mùi thơm cay nồng đặc trưng lan tỏa trong khí.
Đã lâu lắm cô ăn lẩu cay Trùng Khánh. Ở thành phố nơi cô từng việc tuy cũng quán lẩu, nhưng hương vị chẳng bao giờ đúng chuẩn.
Là một gốc Trùng Khánh, ăn lẩu mà nồi lẩu cay thì còn gì là thú vị.
“Năm mươi lời khen thật lòng là thẳng trong quán, chỉ cần nghĩ trong đầu là ? Cùng một đến hai , khen hai thì tính ?” Giang Từ thầm hỏi trong đầu.
“Phải là lời khen miệng trong quán. Hệ thống sẽ phán định xem lời khen đó thật lòng . Mỗi chỉ tính một , khen lặp sẽ tính lượng nhiệm vụ.” Hệ thống giải đáp từng câu một.
Giang Từ ngước lên , mắt cô đang sẵn mười bốn , xem sẽ nhanh chóng thành gần một phần ba nhiệm vụ.
Sau khi nhóm sống sót ăn xong, Giang Từ chút ngượng ngùng đưa yêu cầu: “Mọi thể phiền một chút, cho cửa hàng chúng xin một vài lời nhận xét ạ?”
Tuy dùng từ “nhận xét”, nhưng đôi mắt lấp lánh đầy mong đợi của Giang Từ rõ cô hy vọng họ sẽ những lời .
Những sống sót lúc ăn uống no nê, tinh thần cũng hồi phục ít, nên chẳng tiếc gì vài lời khen. Thế là những lời cánh cứ thế tuôn .
“Ngon lắm.”
“Quá ngon luôn.”
“Có một quán lẩu như thế thật sự là điều tuyệt vời nhất trong thời mạt thế.”
"