[“Đó là do sức mạnh của rùa khổng lồ phản hồi cho chủ nhân. Tuy sức phá hoại kinh như nó, nhưng thể chất của cô sẽ nâng cao.” Hệ thống giải thích.]
Giang Từ nhướng mày, ngờ lợi ích bất ngờ thế .
Cô đầu con rùa khổng lồ, đột nhiên cảm thấy khuôn mặt nó trông thiết và thuận mắt hơn hẳn.
Một một rùa ba trứng chung sống mấy ngày, Giang Từ phát hiện con rùa thông minh và cực kỳ yên tĩnh. Biết cô sợ hãi, nó gần như gây động tĩnh gì.
Ban đầu, Giang Từ quyết tâm nước sông phạm nước giếng, dù hình tượng khổng lồ đó của nó quá mức đáng sợ. mấy ngày ở chung, cô nhận tính tình con rùa hiền lành đến lạ. Nó thể im nhúc nhích cả ngày. Thỉnh thoảng Giang Từ vô tình đá cái thùng, nó cũng chỉ cựa một chút yên.
Hệ thống từng nó là thú biến dị cấp chín, cần ăn uống vẫn thể duy trì sự sống. Vì , Giang Từ chẳng cho nó ăn gì, mà con rùa dường như cũng ý kiến, cho ăn cũng , cho cũng chẳng , cảm xúc định đến đáng sợ.
Mỗi ngày lúc ăn cơm, Giang Từ đều thấy con rùa ngó về phía . Thế là một hôm, cô thử múc một ít thức ăn của một cái bát nhỏ, đưa tới mặt nó. Con rùa chậm rãi ăn sạch sành sanh.
Thế là, những lúc khách ăn lẩu, Giang Từ tìm một niềm vui mới, đó là cho rùa ăn. Cô còn đặt cho nó một cái tên là Hôi Hôi, vì da và mai của nó đều một màu xám chì.
Tiệm lẩu yên ắng vài ngày thì bỗng một hôm, đột nhiên trở nên náo nhiệt.
Hôm đó, Giang Từ còn dậy, bên ngoài gõ cửa.
Giang Từ mặc xong quần áo, mở cánh cửa gỗ khóa trái thì thấy mấy mặt mày lấm lem tro bụi và vết m.á.u đang dìu ở cửa. Một mùi m.á.u tanh nồng nặc theo gió từ bên ngoài tràn , trông họ vẻ thương nặng.
Khi cánh cửa gỗ mở , những sống sót bên ngoài đột nhiên thấy một cô gái mặc đồ ngủ, mái tóc dài mềm mại xõa vai, làn da trắng nõn, gương mặt thanh tú xinh xuất hiện mặt họ, ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Cả ba bên ngoài đều c.h.ế.t lặng, vẻ mặt gần như giống hệt .
“Chào buổi sáng.” Giang Từ nở một nụ chuyên nghiệp. “Mấy vị ăn lẩu ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-21.html.]
“Nơi … thật sự là tiệm lẩu ?” Một cô gái tóc dài trong nhóm ngẩn một lúc lâu mới rụt rè lên tiếng hỏi.
Trông Giang Từ ăn mặc sạch sẽ, năng rành mạch, rõ ràng. Nụ đúng mực, tinh thần trông cũng vẻ gì bất . trong thời mạt thế , chính điều đó mới là thứ bất thường nhất.
“Hay là, trong nghỉ một lát nhé?” Giang Từ thấy họ còn vững, mặt đầy vẻ hoảng sợ, liền mở lời nữa.
Nói , cô đẩy cánh cửa gỗ rộng hơn một chút.
Mấy họ liếc phía . Bọn họ mới thoát khỏi một bầy zombie, khu vực phần lớn một đàn zombie khổng lồ chiếm lĩnh, chỉ khu vực quanh tiệm lẩu là mảnh đất duy nhất an .
Chính vì hiện tượng kỳ lạ , họ mới liều mạng chạy tới đây, định trốn căn nhà gỗ, nhưng phát hiện cánh cửa trông vẻ mỏng manh cứng rắn ngoài sức tưởng tượng, họ đành gõ cửa.
Họ cũng thấy tấm biển hiệu “Tiệm lẩu”, nhưng một ai tin rằng nơi thực sự là một quán lẩu.
Cuối cùng, mấy vẫn bước trong tiệm, chút dè dặt xuống ghế.
Ánh mắt họ đảo một vòng quanh phòng, lướt qua con rùa đen đang ngóc đầu dậy ở góc phòng, bất giác cảm thấy chút quen thuộc. Trong thời mạt thế cũng một ít động vật bình thường biến dị và gây nguy hiểm cho con , vì dù thấy quen mắt, họ cũng chỉ một lát dời .
Cuối cùng, tầm mắt họ dừng một tấm bảng đen cạnh quầy thu ngân. Tấm bảng là do Giang Từ buồn chán loanh quanh tìm thấy trong góc bếp ngày hôm qua, đó cô lên đó thực đơn của tiệm cùng với giá cả, rõ ràng trong nháy mắt.
“Khoai tây thái lát, năm tinh hạch cấp một. Ba chỉ bò Mỹ, hai tinh hạch cấp hai. Cơm, hai tinh hạch cấp hai một .”
""Ba bước quán lập tức xử lý vết thương. Họ thành thạo lôi từ trong ba lô nào băng gạc, nào thuốc sát trùng để rửa sạch và băng bó những chỗ thương.
Giang Từ vội chào hàng, lặng lẽ bếp chuẩn một nồi nước lẩu.
Gói gia vị xé , hòa nồi nước đang sôi sùng sục. Chẳng mấy chốc, một mùi hương nồng nàn, đậm đà bắt đầu lan tỏa từ gian bếp, len lỏi khắp căn nhà gỗ ấm cúng.
"