Ta Kinh Doanh Quán Lẩu Tại Mạt Thế - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-08-17 10:24:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh đó, bóng đen trong sương mù hiện nguyên hình, đó là một con rắn khổng lồ cao gần bằng nửa tòa nhà! Thân hình nó đen nhánh, con ngươi vẩn đục màu vàng đất. Cặp đồng tử dựng khiến đôi mắt trông sắc lẻm lạnh lẽo.

Nhìn rõ bộ mặt thật của con quái vật, Giang Từ chỉ cảm thấy da gà nổi lên từ gót chân chạy dọc lên đến tận chân tóc.

Từ nhỏ đến lớn, cô sợ nhất là rắn. Lúc , khi thấy một con rắn to đến thế, cả cô cứng đờ, hai chân bắt đầu nhũn .

lúc , sương mù tan , cô cuối cùng cũng thấy rõ, phía con rắn khổng lồ, quả thật mấy đang bán mạng chạy về phía . Con mãng xà phía trông vẻ lượn lờ thong thả, nhưng cách đang rút ngắn trong chớp mắt.

Mạng hết, Giang Từ cũng chẳng màng đến nỗi sợ, cô bước khỏi cửa tiệm lẩu, lớn tiếng gọi mấy đến đây trốn.

Mấy đang hối hả chạy trốn kịp suy nghĩ nhiều, vớ chiếc phao cứu mạng liền thuận thế chạy về phía Giang Từ. Chạy tới nơi, thấy Giang Từ họ mới kịp nhận , trốn ở đây thì tác dụng gì chứ? Chẳng lẽ còn trông chờ cô gái gầy gò yếu ớt mặt

Giúp họ đánh đuổi con mãng xà ?

Ngay khi họ định kéo Giang Từ cùng chạy tiếp, thì phát hiện tiếng động ầm ầm phía đột nhiên dừng .

Mấy tò mò đầu , liền thấy con mãng xà nãy còn điên cuồng đuổi theo giờ đây dường như mất mục tiêu. Cái đầu khổng lồ của nó ngang dọc, lướt qua ngay mặt họ. Giang Từ thậm chí còn thấy rõ cả lớp vảy và những cục u sần sùi đầu nó ở cách gần, da gà lập tức nổi đầy cánh tay. Thế nhưng, dù ở cách gần như , con mãng xà vẫn hề phát hiện ở đây.

Mọi nín thở chờ đợi, mãi cho đến khi thấy con mãng xà chậm rãi chuyển hướng khác, họ mới thở phào nhẹ nhõm.

Những sống sót kinh ngạc quanh, nơi chính là cửa hàng tấm biển hiệu rực rỡ mà tối qua họ thấy qua ống nhòm.

Trao đổi vài ánh mắt, các đồng đội đều nhận điều . Đủ loại cảm xúc dâng lên trong lòng, xua tan phần nào sự mệt mỏi cuộc rượt đuổi .

Vốn dĩ họ chỉ định đến cửa hàng xem thử, nhưng khỏi tòa nhà xa con mãng xà cấp sáu bám riết, suýt chút nữa thể thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-13.html.]

“Mọi trong một lát .” Giang Từ con mãng xà vẫn còn đang lượn lờ bên ngoài, dùng cái đuôi trông rắn chắc mạnh mẽ của nó để phá phách khắp nơi, cô cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, giục năm vẫn đang sững sờ tại chỗ.

Năm điều gì đang chờ đợi , nhưng bên ngoài vẫn còn con mãng xà, mà Giang Từ, trông cũng là con , vẻ nguy hiểm bằng.

Họ trao đổi ánh mắt với , theo Giang Từ bước cửa tiệm lẩu.

Vừa bước , liền ngửi thấy một mùi hương thức ăn, là cái mùi cơm thơm nguyên bản nhất, dường như khắc sâu tận xương tủy.

Ngửi thấy mùi hương , bụng của tất cả lập tức bắt đầu réo lên ầm ĩ.

“Mọi đói ? Có ăn chút gì ? Chỗ là một tiệm lẩu, nhưng hiện tại nguyên liệu nhiều, chỉ nước lẩu thanh đạm và khoai tây thái lát. Đương nhiên, khi trả bằng tinh hạch, cơm thể ăn giới hạn.” Tim Giang Từ đập thình thịch, mãi mới bình một chút, liền thấy mấy tiếng ọt ọt rõ ràng.

Trần Thành và những khác đánh giá tiệm lẩu một lượt. Quán lớn, chỉ đủ kê hai bộ bàn ghế.

Giang Từ một quầy hàng trông cực kỳ đơn sơ họ, trong mắt mang theo một tia mong đợi.""

""Thật , chỉ cần liếc mắt một cái là thể nhận Giang Từ khác biệt với những sống sót trong thời mạt thế. Cô chỉ cao một mét sáu lăm, vóc mảnh mai, trông vẻ yếu ớt, cánh tay thon thả chẳng chút cơ bắp nào. Làn da cô trắng nõn, mịn màng như thể nuông chiều trong nhung lụa chứ vật lộn sinh tồn ngoài thế giới đổ nát .

Trông cô chẳng khác nào một cô gái mong manh, hề sức chiến đấu, cố tình mở một tiệm lẩu ngay giữa trung tâm thành phố, nơi lúc nhúc quái vật. Nghe thôi thấy hoang đường.

Thế nhưng giờ phút , họ đang ở đây, trong tiệm lẩu , hít hà mùi thơm của thức ăn còn vương trong khí và lắng Giang Từ giới thiệu về giá cả các món trong thực đơn.

Dù thực đơn nhiều món, Hứa Linh vẫn mà nước miếng cứ ứa . Lẩu ư, gần mười năm họ ăn. Cô đầu, ánh mắt tràn đầy mong đợi về phía đội trưởng của họ, Trần Thành.

"

Loading...