Đột nhiên, một tia sáng bất chợt lóe lên trong tầm . Trần Thành sững trong giây lát, vội vàng lia ống nhòm, tìm kiếm vệt sáng vụt qua.
Anh từ từ dịch chuyển ống nhòm. Cuối cùng, trong tầm ngắm nữa xuất hiện chấm sáng đột ngột .
Vô khả năng lóe lên trong đầu Trần Thành, nhưng khi phóng to hình ảnh, mới rõ đó là một tấm biển hiệu.
Không thể chữ biển, chỉ thấy một vòng đèn màu đang nhấp nháy xung quanh. Trần Thành nghĩ lẽ hoa mắt, bèn hạ ống nhòm xuống, lấy tay dụi dụi mắt mới đưa lên quan sát nữa.
Tấm biển hiệu phát sáng vẫn còn đó!
Trần Thành đầu gọi đồng đội: “Hứa Linh, cô đây xem .”
Một cô gái buộc tóc đuôi ngựa đang đất liền dậy: “Sao thế, đội trưởng?”
Hứa Linh bước tới, nhận lấy chiếc ống nhòm từ tay Trần Thành, vẻ mặt đầy khó hiểu. Đội trưởng thấy thứ gì nhỉ?
Cô mang theo thắc mắc, đưa ống nhòm lên mắt về phía Trần Thành chỉ. Và chỉ một cái , cả cô đông cứng .
“Đội… Đội trưởng, đây là cái gì ?” Giọng Hứa Linh run rẩy, đầy vẻ hoài nghi.""
“Có chuyện gì thế?” Một cô gái tóc ngắn tên Phương Tình động tĩnh, vội vàng chạy đến. Vừa trông thấy tấm biển hiệu, ánh mắt cô cũng tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Thật một tấm biển hiệu thì cũng bình thường thôi, điều bất thường là nỡ lãng phí nguồn điện quý giá như cho một nơi quan trọng thế .
Phải là, ở trong căn cứ, thời gian dùng điện mỗi ngày đều giới hạn vô cùng nghiêm ngặt.
“Hôm qua lúc chúng đến, cửa hàng nhỉ?” Những còn cũng xúm , tấm biển hiệu của tiệm lẩu thắc mắc hỏi.
“Ai mà , lúc đó ai để ý đến mấy thứ .”
Tiệm lẩu con đường họ bắt buộc qua để về căn cứ. Cuối cùng, cả nhóm bàn bạc quyết định, sáng mai khi rời khỏi đây sẽ tiện đường ghé qua xem thử thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-12.html.]
Giang Từ gần sáng mới ngủ, nhưng tờ mờ sáng, cái đồng hồ sinh học c.h.ế.t tiệt lôi cô dậy.
Cô giường, ngẩn khung cảnh xa lạ xung quanh một lúc mới nhanh chóng nhận đang ở .
Hiện tại mới hơn sáu giờ, trời vẫn sáng hẳn. Đẩy cánh cửa gỗ , một luồng ẩm mát lạnh cơn mưa ùa mặt, sương mù giăng kín bốn bề khiến cảnh vật trở nên mờ ảo.
Giang Từ vươn vai một cái thật sảng khoái. Sau cả đêm tự chuẩn tâm lý, giờ đây cô dần chấp nhận phận mới của . Không đồng nghiệp đáng ghét, khách hàng lắm chuyện, chẳng cần tăng ca, còn bao ăn bao ở. Dựa mức độ yêu thích lẩu của những sống sót hôm qua, lương lậu chắc chắn sẽ thấp. Ngoài việc chẳng thấy bóng mà là lũ quái vật gớm ghiếc, công việc thế thì còn đòi hỏi gì hơn nữa?
Bữa sáng là cháo trắng ăn kèm khoai tây sợi trộn chua cay. Miếng khoai tây giòn sần sật hôm nay mang một hương vị mới mẻ, Giang Từ cắn miếng khoai tây nghĩ.
Hệ thống đúng là cầu gì nấy, đến cả bữa khuya Giang Từ ăn cũng thể . Thế nhưng, mở hệ thống đặt món , cô chỉ thấy: khoai tây chiên, khoai tây hầm, khoai tây thái sợi, khoai tây thái lát, khoai tây viên, khoai tây nghiền... Ăn khoai tây cả ngày trời, Giang Từ cảm thấy sắp biến thành một củ khoai tây đến nơi .
Vẫn là nên nhanh chóng nhiệm vụ để mở khóa món mới thôi.
Ăn sáng xong, Giang Từ dọn dẹp sơ qua tiệm, thái hai đĩa khoai tây lát ngâm nước, đó dùng màng bọc thực phẩm bọc cho ngăn mát tủ lạnh.
Hôm nay thái khoai tây, Giang Từ cảm thấy dần tìm cảm giác, tình trạng lát dày lát mỏng đỡ hơn hôm qua nhiều.
Vừa mới cất khoai tây tủ lạnh, Giang Từ bỗng thấy tiếng chạy thình thịch, dường như một vật thể khổng lồ nào đó đang lao vun vút, cô thậm chí còn cảm nhận mặt đất chân đang rung lên.
Giang Từ đóng cửa tủ lạnh, tò mò bước ngoài cửa.
Từ phía xa, cô thấy một bóng đen thon dài trong màn sương đang lao về phía với tốc độ kinh , loáng thoáng còn thể thấy tiếng .
Nhiệm vụ chương 6 thành.
Tim Giang Từ thót lên, đang lũ quái vật truy đuổi ?
Cô vô thức bước lên một bước, cố gắng cho rõ hơn.
"