Chu Lâm thử bước hai bước về phía chúng. Ngay khi khỏi phạm vi bảo vệ của tiệm lẩu, đám zombie đang lờ họ bỗng đột ngột phắt , bắt đầu chạy về phía .
Chu Lâm vội vàng lùi mấy bước. Lũ zombie mặt đột nhiên mất mục tiêu, ngơ ngác tại chỗ quanh.
“Vãi chưởng, đỉnh thật!” Chu Lâm sang đồng đội, cả ba đều thấy rõ sự kinh ngạc tột độ trong mắt .
Họ một nữa đầu tiệm lẩu. Rốt cuộc đây là nơi quái quỷ nào ?
Họ thường xuyên qua con đường , nhưng đây từng thấy một tiệm lẩu nào như thế. Cảm giác như nó cứ thế đột ngột mọc lên từ hư .
Sau khi ba rời , Giang Từ thu dọn chén đũa bếp, bỏ chúng máy rửa bát.
Thực , khi nãy trong lúc họ quan sát cô, cô cũng đang quan sát những con của thời tận thế .
Trông họ rắn rỏi hơn hẳn những ở thế giới của Giang Từ, vóc dáng cũng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn. Người thấp nhất trong họ chắc cũng gần mét tám. Khi cả ba cô gái cao một mét sáu lăm như Giang Từ, họ tạo một cảm giác áp đảo vô hình.
Hệ thống giải thích rằng, con khi trải qua quá trình tiến hóa ở tận thế đều sẽ như . Nếu thể chất tăng cường, họ sẽ cách nào chống lũ zombie .
Dọn dẹp xong bàn ăn, Giang Từ bắt đầu kiểm kê tinh hạch thu .
Hôm nay, tổng cộng cô kiếm hai mươi tinh hạch cấp một, một tinh hạch cấp ba và ba tinh hạch cấp hai. Quy đổi điểm tích lũy là 1500 điểm, tương đương với 1500 Nhân dân tệ.
Phi vụ ăn đầu tiên thể kiếm nhiều như , thật sự chút ngoài dự đoán của Giang Từ.
“Đây là một khởi đầu . Ký chủ , xin hãy tiếp tục cố gắng.” Giọng cổ vũ của hệ thống vang lên đúng lúc.
Giang Từ điểm tích lũy giao diện của , trong lòng khỏi chút tự hào. Không ngờ cũng thiên phú kinh doanh thế .
niềm kiêu hãnh đó chỉ kéo dài một lát. Sau khi ba khách rời , suốt cả ngày hôm đó, Giang Từ gặp thêm một sống nào nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-kinh-doanh-quan-lau-tai-mat-the/chuong-10.html.]
Ngược , cô thấy vài đàn zombie nhỏ lướt qua, mỗi đàn hơn chục con, lũ lượt kéo về một hướng xác định.
Cảnh tượng một bầy zombie lớn như mang cú sốc thị giác mạnh. Giang Từ cuối cùng nhịn mà chạy nôn thốc nôn tháo. cũng lạ, cứ nôn vài như , cô dần cảm thấy quen mắt với lũ zombie.
Về , cô thậm chí còn thể bình tĩnh đến mức thản nhiên đoán xem lúc còn sống là nam nữ, già trẻ.
Hệ thống cũng nhân cơ hội phổ cập kiến thức về các cấp bậc zombie cho cô. Những con di chuyển chậm chạp, biểu cảm cứng đờ là zombie cấp một, loại sơ đẳng nhất. Còn những con tốc độ và hành động linh hoạt hơn là zombie cấp hai.
Hiện tại, những con lảng vảng quanh tiệm lẩu cũng chỉ cấp một và cấp hai, Giang Từ vẫn cơ hội chiêm ngưỡng zombie cấp cao hơn.
Màn đêm buông xuống. Vì một chút ánh đèn nào, bóng tối bên ngoài cửa tiệm càng thêm đặc quánh, như thể cả thành phố chìm một đầm lầy đen kịt, chỉ còn những đường nét lờ mờ của các tòa nhà.
Giang Từ một trong tiệm, chỉ cần liếc mắt ngoài là trong lòng thấy rờn rợn.
lúc , chiếc điện thoại im lặng cả ngày bỗng đổ chuông. Giang Từ lấy xem, là cuộc gọi từ bố ở quê nhà.""
""Cô bắt máy, đầu dây bên lập tức vang lên giọng dịu dàng của : “Bảo bối, ăn cơm con? Đang gì đấy? Dạo công việc bận lắm ?”
Nghe thấy giọng , sống mũi Giang Từ bỗng dưng cay xè. Cô vội chớp chớp mắt, cố nén giọt lệ chực trào. Dù gì cô cũng là một cô gái 25 tuổi , thể mít ướt như hồi còn bé .
“Con mà, bố thì ? Ăn cơm ạ?” Giang Từ đáp, loáng thoáng thấy đầu dây bên rộn rã tiếng .
Chẳng cần , cô cũng thể mường tượng khung cảnh bên chỗ bố .
Quê cô là một thị trấn nhỏ tỉnh lẻ. Bố Giang Từ mở một tiệm tạp hóa ngay ngoài khu chung cư của gia đình. Cứ mỗi chiều tối, tiệm là nơi náo nhiệt nhất, chỉ khách mua đồ mà còn hàng xóm láng giềng tụ tập hóng mát, tán gẫu.
Thành phố nhỏ nhịp sống hối hả, nhưng những cơn gió đêm dịu dàng và khí đời thường ấm áp, rộn ràng.
"